Mấy tháng nay cô Cúc thất tình thất vọng cứ quyết hủy sự tự do, hủy các hạnh phúc, và nếu có thể được, thì cô hủy luôn cái đời của cô, đặng thoát ly những nỗi não nề chán ngán. Cô muốn như vậy mà pháp luật ngăn cản, không cho cô làm như vậy, nên thả cô ra. Bây giờ cô phải tổ chức cái đời của cô như thế nào?... Khiếp nhược, lại bỏ mẹ già một mình quạnh hiu buồn thảm tội nghiệp, phải gượng gạo mà sống với một tấm lòng chán ngán cho tới già chăng?... Sống dường ấy thì thân như một khúc cây mục, có vui sướng gì mà phải sống.Mời bạn đón đọc.
Hồ Biểu Chánh (1885-1958), người làng Bình Thành, tỉnh Gò Công (nay thuộc ấp thành nhất xã Bình xuân thị xã gò Công, tỉnh Tiền Giang).
Ông xuất thân trong một gia đình nông dân, thuở nhỏ học chữ Nho, sau đó chuyển qua học quốc ngữ, rồi vào trường trung học ở Mỹ Tho và Sài Gòn.
Năm 1905, sau khi đậu Thành chung, ông thi vào ngạch ký lục của Soái phủ Nam Kỳ; làm ký lục, thông ngôn, thăng dần đến đốc phủ sứ (1936), từng giữ chức chủ quận (quận trưởng) ở nhiều nơi. Ông vốn có tiếng thanh liêm, yêu dân, thương người nghèo khổ. Tháng 8 năm 1941, sau khi ông về hưu, được Pháp mời làm cố vấn với danh hiệu Nghị viện Hội đồng Liên bang Đông Dương và Phó Đốc lý thành phố Sài Gòn, đồng thời làm giám đốc những tờ báo tuyên truyền cho chủ nghĩa Pháp-Việt. Sau khi tái chiếm Nam Bộ năm 1946, Cộng hòa tự trị Nam Kỳ được thành lập, ông được mời làm cố vấn cho chính phủ Nguyễn Văn Thinh. Nhưng chỉ được mấy tháng, khi chính phủ Nguyễn Văn Thinh sụp đổ, ông lui về quê ở ẩn và giành trọn những năm tháng còn lại cho sự nghiệp văn chương. Ông mất ngày 4 tháng 9 năm 1958 tại Phú Nhuận, Gia Định; thọ 73 tuổi. Lăng mộ ông hiện nay được đặt ở đường Thống Nhất, phường 11 quận Gò Vấp.
Tác phẩm Hồ Biểu Chánh sở trường về viết văn xuôi tự sự. Đề tài phần lớn là cuộc sống Nam Bộ từ nông thôn đến thành thị những năm đầu thế kỷ 20 với những xáo trộn xã hội do cuộc đấu tranh giữa mới và cũ. Cách diễn đạt của ông nôm na, bình dị. Ông đã có những đóng góp to lớn vào sự hình thành thể loại tiểu thuyết trên chặng đường phôi thai. Ông để lại một khối lượng sáng tác không nhỏ: 64 tiểu thuyết, 12 tập truyện ngắn và truyện kể, 12 vở hài kịch và ca kịch, 5 tập thơ và truyện thơ, 8 tập ký, 28 tập khảo cứu-phê bình. Ngoài ra, còn có các bài diễn thuyết và 2 tác phẩm dịch.
nói về tuổi trẻ và những lần vỡ mộng đầu tiên khi bước vào đời? tớ rất thích văn phong của hồ biểu chánh, sặc mùi nam bộ phong lưu, có gì đó bất cần nhưng vẫn nhẹ nhàng, gần gũi. qua đó thì phải cảm ơn đinh tị đã cho ra một ấn bản được biên tập quá sức chu đáo. nói chung không có gì để chê cả, cho 3 sao có lẽ là vì những quan điểm mà quyển sách này thể hiện ít nhiều đã không còn hợp với thời nay nữa, hay ít nhất thì không hợp với tớ. nói thế chứ dù gì đây vẫn là một cuốn sách đáng đọc.
Cốt truyện đơn giản, dễ đoán thôi, nhưng mình rất thích giọng văn của tác giả và cách xây dựng nhân vật. Trước giờ mình cứ thích văn học nước ngoài, ít khi đọc văn học việt nam, trong lòng có một sự sính ngoại nhẹ. Hôm nay tình cờ đọc review 1 tác phẩm của Hồ Biểu Chánh nên đọc thử, mình thấy rất thích. Bối cảnh, tư tưởng nhân vật rất gần gũi, mộc mạc, thân thuộc. Cốt truyện lãng mạn, đáng yêu 🥹 tình yêu thời xưa chân thành và đẹp thiệt
Ý là cô Cúc mát mát sao ấy=))))))) Không biết do giáo dục thời đó hay do bản tính nma tính dẩm thật sự, thất tình có tí mà đòi tu đì, đòi bị xử đại hành, tới lúc bị xử thật chắc giãy lên quá :)))) Cố chấp còn vô ơn:))) Ông trạng sư thì simp hết cíu mà yêu phải cái đứa dẩm thấy mệt thật sự🥲 Đoạn cuối chỉ biết cười
Cho 2 sao vì cách kể hay, xây dựng bối cảnh tốt và ấn tượng về truyện qua kênh Hẻm Radio nhưng nội dung thì không đáng nói. Có lẽ vì đây là tiểu thuyết ngày xưa nên mô đen không có hợp gu mình, nhân vật Cúc thì khó ưa đến nỗi mình so với mấy cô nhân vật nữ chánh ngôn tình ba xu thì còn kém hơn.
Sách có hơi hướm trinh thám một chút, dù không quá căng thẳng nhưng cũng góp phần tăng thêm kịch tính cho câu chuyện. Hơi buồn cười một chút ở chỗ ông trạng sư si tình tốt tính làm đủ kiểu mà cô Thu Cúc vẫn đỏng đa đỏng đảnh không chịu vừa ý, đúng chất một cô gái mới lớn chưa tường tỏ sự đời, bị vồ dập mấy phát là tưởng như chết trong lòng luôn rồi.
Nói về cốt truyện thì mình không thích Hai khối tình lắm, nhưng mình thấy cũng ổn, vì thông qua "hai khối tình" này mà tác giả cũng cho chúng ta thấy được thói đời chèn ép, đặt kim tiền làm đầu, cũng như một lời răn dạy nho nhỏ cho các cô gái có chí tấn hóa, tuy mình có tài có trí đến mấy thì cũng phải tỉnh táo trước những mật ngọt cạm bẫy của đời. Không phải lúc nào trong đời chúng ta cũng may mắn gặp được người bạn tốt như ông trạng sư đâu.