Jump to ratings and reviews
Rate this book

Người Quảng đi ăn mì Quảng

Rate this book
Tạp văn của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ luận bàn về mì Quảng. Anh nói đủ mọi thứ trên trời dưới bể. Từ món ăn đến thư pháp, từ sân khấu đến điện ảnh, từ chuyện ở nhà đến chuyện cơ quan, từ chuyện siêu thị đến chuyện phố xá, từ chuyện Sài Gòn đến chuyện miền Tây... Anh luận bàn đủ thứ: từ lớn đến nhỏ, từ đồ giả đến cuộc náo loạn Hollywood, từ quạt Cophaco đến quạt Ba Tiêu... Anh cũng thích đủ mọi thứ: từ thú đọc quảng cáo đến nghe cải lương bên sông Tiền, từ xem bóng đá đến ngắm hoa đào trong tranh, rồi “chat”... Rồi buồn và nuối tiếc những kỷ niệm xưa như Chia tay buổi chiều, Sách của một thời, Buồn gì đâu...

Anh trò chuyện với đủ mọi người: từ gã họ Đỗ ở báo Sài Gòn Tiếp Thị đến các bạn đọc nhí của tờ Mực Tím, từ chị trông giữ xe đến những người hàng xóm, bà cụ bán nước, từ cô con gái nhỏ trong nhà đến những em bé chẳng hề quen... lang thang trong những kiếp người... Đọc hết, mới thấy một Nguyễn Nhật Ánh thật ân tình và tỉ mỉ. Hóa ra những cuộc trò chuyện của anh cứ tưởng là tầm phào thế mà đầy triết lý. Anh không bàng quan, không thờ ơ với cuộc sống mà nặng lòng với hết thảy. Sau mỗi cuộc chuyện trò, cho dù đó là cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên, bao giờ anh cũng phát hiện ra một điều gì đấy - cái điều mà chính anh cũng thấy bất ngờ, thú vị.

202 pages, Bìa mềm

First published January 1, 2005

24 people are currently reading
507 people want to read

About the author

Nguyễn Nhật Ánh

193 books2,284 followers
Nguyễn Nhật Ánh là tên và cũng là bút danh của một nhà văn Việt Nam chuyên viết cho tuổi mới lớn. Ông sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại huyện Thăng Bình, Quảng Nam.

Cuộc đời và sự nghiệp

Thuở nhỏ ông theo học tại các trường Tiểu La, Trần Cao Vân và Phan Chu Trinh. Từ 1973 Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào sống tại Sài Gòn, theo học ngành sư phạm. Ông đã từng đi Thanh niên xung phong, dạy học, làm công tác Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh. Từ 1986 đến nay ông là phóng viên nhật báo Sài Gòn Giải Phóng, lần lượt viết về sân khấu, phụ trách mục tiểu phẩm, phụ trách trang thiếu nhi và hiện nay là bình luận viên thể thao trên báo Sài Gòn Giải Phóng Chủ nhật với bút danh Chu Đình Ngạn. Ngoài ra, Nguyễn Nhật Ánh còn có những bút danh khác như Anh Bồ Câu, Lê Duy Cật, Đông Phương Sóc, Sóc Phương Đông,...

Năm 13 tuổi ông đăng báo bài thơ đầu tiên. Tác phẩm đầu tiên in thành sách là một tập thơ: Thành phố tháng tư, NXB Tác phẩm mới 1984 (in chung với Lê Thị Kim). Truyện dài đầu tiên của ông là tác phẩm Trước vòng chung kết (NXB Măng Non, 1985). Hai mươi năm trở lại đây, ông tập trung viết văn xuôi, chuyên sáng tác về đề tài thanh thiếu niên.

Năm 1990, truyện dài Chú bé rắc rối được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao giải thưởng Văn học Trẻ hạng A. Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lãnh vực của Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh và báo Tuổi Trẻ, đồng thời được Hội nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm (1975-1995).

Năm 1998 ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải cho nhà văn có sách bán chạy nhất.
Năm 2003, bộ truyện nhiều tập Kính vạn hoa được Trung ương Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao huy chương Vì thế hệ trẻ và được Hội nhà văn Việt Nam trao tặng thưởng. Đến nay ông đã xuất bản gần 100 tác phẩm và từ lâu đã trở thành nhà văn thân thiết của các bạn đọc nhỏ tuổi ở Việt Nam.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
113 (26%)
4 stars
142 (33%)
3 stars
134 (31%)
2 stars
31 (7%)
1 star
3 (<1%)
Displaying 1 - 30 of 40 reviews
22 reviews1 follower
March 5, 2020
Tạp văn đọc cuốn thật sự..
Mình thích những mẩu chuyện nhỏ so sánh giữa thực tế và hiện tại để nhận ra cuộc sống ngày xưa dù thiếu thốn và không hiện đại nhưng rất giàu giá trị tinh thần qua việc ông tán chuyện cuốn lịch, chuyện cái quạt, chuyện lớn và bé,.. những thứ đâu và đâu nhưng cuối cùng mình nhận ra dù cuộc sống có thế nào thì đời sống tinh thần không thể nào bị thay thế.
Giọng văn dí dỏm khiến mình bật cười nhiều lần và đọc rất dễ chịu: có những chuyện rất cuốn như chuyện đem sách cũ ra phơi, những cuốn sách cũ đến mức không thể đọc nổi nhưng từng là tài sản quý giá nhờ tích cóp từng đồng một thời trẻ, chuyện người bố nhận thấy sự thay đổi của mình và con gái qua những mùa World Cup khiến mình nhớ đến những mùa World Cup bao giờ bố cũng ngồi giảng giải cho mình nghe từng trận một..
Tự hỏi sau này nếu ăn phở ở một xứ lạ mình có phản ứng như người Quảng đi ăn mì Quảng ở xứ lạ không nhỉ
Profile Image for Nguyễn Thanh Hằng.
Author 4 books104 followers
June 17, 2021
Đọc lại thấy Sài Gòn những năm 1999-2000, cách đây đã hơn 20 năm, nhiều điều đã thay đổi, trong đó, có lẽ một số điều vĩnh viễn mất đi. Những câu chuyện ngắn, nhỏ với cảm nhận và không gian xã hội riêng của mình.
Mình chấm 3,4/5, vì mình đã mong quyển sách có chất văn hơn thế này một chút. Nếu phải so sánh thì có lẽ những câu chuyện trong sách giống với những posts chia sẻ hiện nay trên mạng xã hội: dễ đọc, dễ hiểu, nhiều quan sát hàng ngày, ít chất văn học.
Profile Image for Nguyễn Linh.
126 reviews22 followers
October 25, 2019
Người ta hay tìm một nơi để đọc sách, có những người chọn trong căn phòng yên tĩnh với cây đèn vàng, cũng có những người chỉ muốn đọc với view đẹp mênh mang và ánh sáng tự nhiên rực rỡ, có những người đơn giản đọc khi thấy tâm bình yên. Tôi đọc Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng trong một khung cảnh đặc biệt hơn thế, "hàng ghế" cuối cùng trong chuyến xe Bắc -Nam xóc nảy, giữa khung cảnh chạy vun vun bên ngoài cửa sổ và ánh nắng chói chang của mùa hè.

Người xa xứ khi đọc Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng nhất định sẽ khóc, không cứ gì chỉ chỉ là người Quảng, khóc bởi cái tình cảm quê hương ẩn trong từng con chữ, khóc vì cái tình yêu của Nguyễn Nhật Ánh với chính quê hương của ông. Người không xa xứ nhưng yêu mến Nguyễn Nhật Ánh cũng sẽ bị cuốn theo, bởi trong những tản văn trải nỗi lòng của tác giả, ta vụt thấy những miền quê mà Hạ Đỏ, mà Bông Hồng Xứ Khác, mà Trại Hoa Vàng, về ngôi trường mọi khi ... để rồi, sau tất cả , ta nhận ra Nguyễn Nhật Ánh không nói cho ta biết nhiều hơn những gì ta đã biết, nhưng ta có thể biết nhiều hơn cả những gì mà ta từng biết, đó là tư duy của chính tác giả, tư duy của một tác giả, và tư duy về tác phẩm của tác giả...

Còn mình, khi đọc Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng nhiều tâm trạng hơn thế rất nhiều. Lần đầu tiên tôi đi một chuyến đi xa đến thế, gần 2000km phong trần đơn độc, không một ai bên cạnh, người năm bên tôi là một bạn Bình Thuận rất hiền học Thủy Lợi 1, hai đứa nói chuyện rất nhiều nhưng không vơi được nỗi lo. Lần đầu tiên tôi tự quyết định đến một nơi hoàn toàn xa lạ, trong túi quần vỏn vẹn số tiền chỉ sống được 1 tháng, 1 tháng sau liệu tôi sống ra sao? Lần đầu tiên tôi đi mà không có phương hướng, Nokia 1280 trong túi không định vị, cũng không hề có tấm bản đồ về thành phố xa lạ mà tôi định đến... và ở đó trong 4-5 năm tiếp theo của cuộc đời. Ở cái tâm trạng như thế, đọc Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng, đọc đến tận 2 lần, quả thật, cảm giác đến giờ tôi cũng không thể quên được.
Profile Image for Jun  Nguyễn.
258 reviews96 followers
June 9, 2018
Tôi chợt nghĩ, hầu hết các bài viết trong tập tuyển văn này là vào tầm đầu từ những năm 1990 - 2000, nhưng khi nhìn lại xã hội hiện nay, thấy cũng không khác là bao. Người ta vẫn bận rộn (và tất nhiên là còn hơn khi ấy), vẫn trần tục như thế đó. Mà thôi, thật ra cũng chẳng cần nói nhiều làm gì về những mẩu chuyện của bác Ánh. Chân thật, chân tình, ngẫm về những cái nhỏ nhỏ trong cuộc sống. Mà thật ra cũng chẳng phải là những cái nhỏ nữa, vì cuộc sống lớn thật sự cũng được xây từ những thứ được cho là vụn vặt đấy thôi.
Profile Image for Duong.
1,007 reviews125 followers
September 26, 2022
Audiobook

Tạp văn về đủ thứ chuyện, vẫn là cái giọng hiền khô đó, nhưng nó sẽ gãi đúng chỗ ngứa của xã hội chứ không gãi đúng chỗ lãng mạn của ta nữa. Cuốn này viết nhiều năm rồi và bàn phần lớn về các vấn đề đã cũ, nhưng đã cũ mà không ai sửa được gì, nên hoá ra cuốn này vẫn mới. Là xã hội đi chậm hay vốn dĩ xã hội chẳng đi? Thật lòng chẳng biết được luôn.
Profile Image for Hong Dao.
98 reviews15 followers
July 22, 2017
"Xử lý" gọn trong 1 ngày.

- Lớn và nhỏ (trang 11):
Làm mình nhớ cây dù ngắn bằng phân nửa bình thường, màu xanh dương mà hồi lớp 7 mình hay bỏ theo trong cặp phòng khi trời mưa, nhớ cái máy xem đĩa mini hồi năm nhất đại học (mua đến 3 triệu lận á, mà chủ yếu là cho anh Thiện mượn để luyện mấy đĩa phim bộ kiếm hiệp, cho Chi và Phong mượn xem thời sự và bóng đá).

- Tuổi trẻ thường hay bắt chước, thời nào cũng vậy. Điều đó xét ra chẳng có gì đáng trách. Khi chưa đủ từng trải để định hình một bản lĩnh, một phong cách, tuổi trẻ thường tìm cách lấp đầy "chỗ thiếu" của mình bằng cách cố giống với một hình ảnh nào đó, theo họ là chuẩn mực. Cha ông ta ngày xưa, khi trẻ chắc không ít cụ học đòi vẻ đạo mạo của một ông Nghè hay phong thái uy nghi của một viên quan Tổng trấn.
Với thời gian và sự trưởng thành, tuổi trẻ sẽ dần dà tìm ra bản sắc đích thực của mình và bấy giờ sự bắt chước, chẳng còn lý do để tồn tại, sẽ chỉ là những trò chơi lẩm cẩm của quá khứ (trang 23).

- Tóm lại, bằng những phản ứng của mình đối với thế giới chung quanh, dù muốn hay không trêm thực tế các ngôi sao vẫn đang làm một sứ mạng trọng đại là truyền đạt đến công chúng hâm mộ những quan niệm của mình về cuộc sống... Tuổi trẻ bắt chước thần tượng của mình đôi khi chỉ một chiếc áo, nhưng nếu đằng sau tấm áo đó là một trái tim đẹp đẽ và lành mạnh thì sự thu hoạch của tuổi trẻ chắc chắn sẽ không dừng lại bên ngoài những mảnh cãi vô tri (trang 28).

- Đường phố dần dần mất sức hấp dẫn. Sức sống của nó chuyển vào bên trong những ngôi nhà rực rỡ và phù hoa. Tiếng thở của nó không còn vọng lên từ mặt đường mà phát ra đằng sau các ô cửa.
Thành phố như một cô gái, giàu lên nhưng đã kém duyên (trang 41).

- Nhiều người dễ dàng chấp nhận quan niệm trái đất là mái nhà chung của nhân loại nhưng lại tỏ ra xa lạ với ý nghĩ thành phố là mái nhà riêng của chính mình (trang 45).

- Đoạt quyền tạo hóa để làm ra những thứ "của giả" nhằm phục vụ con người (răng giả, chân giả,...) so với việc "đoạt quyền sản xuất" để tạo ra những mặt hàng giả mạo (thuốc giả, công an giả,...) hòng lừa bịp khách tiêu dùng quả là khác xa nhau (trang 53).

- Ai cả gan mở quán bán mì Quảng, đành phải mỉm cười chấp nhận công thức: Một tô mì Quảng đúng nghĩa gồm: lá mì, nhưn, rau sống, đậu phộng, bánh tráng... và món gia vị: "Đúng không?". Bán mì Quảng mà không bị khách trố mắt nghi ngờ "Đúng không?" thì dứt khoát là... không đúng! (trang 66).

- Thế là phơi xong, tôi nâng niu xếp từng cuốn sách lại, trân trọng xếp vào kệ sát tường. Sách cũ, giấy đen, không còn đọc được, nhưng nó lại có giá trị của những trang nhật ký cuộc đời. Nó là kỷ niệm, là nhắc nhớ, là những cuốn sách không phải để đọc mà để nghĩ ngợi, để suy tư, để ngẩn ngơ cùng năm tháng đời người.
Bán chúng làm chi. Vì giữ chúng thì chật nhà nhưng không có chúng, cuộc đời ta bỗng hóa ra buồn tênh, trống rỗng... (trang 102).

- Hiếu khách đến mức đó, tôi nghĩ chắc chỉ có ở miền Tây (trang 117).

- Cái nặng của đồ vật vô tri có thể bỏ lại nhưng trong mớ quà tặng kia có cái nặng của tình cảm bà con miệt vườn (trang 118).

- Chữ, là phương tiện để giao tiếp, diễn đạt, nên buộc phải có nghĩa. Chúng ta vẫn nghe nói chữ nghĩa đó thôi (trang 200).
Profile Image for Nhi Nguyen.
390 reviews73 followers
August 7, 2023
Đọc để nhớ xứ Quảng da diết,
Đọc để thèm một thoáng mì Quảng thiết tha,
Đọc để biết rằng chú Ánh dành một nơi quý báu trong tim cho con người, cho quê hương xứ sở.

Là tạp văn, tập sách này nói nhiều chủ đề, từ mì Quảng đến xứ miền Tây, từ thật đến giá, từ phim ảnh đến bóng đá, nhưng rồi không phải ngẫu nhiên mà tác giả lại chọn nhan đề là “Người Quảng đi ăn mì Quảng”. Bao nhiêu nhà văn đã thao bút qua việc bình phẩm các món ăn dọc đường đi của dân tộc mình từ Bắc vào Nam: Tản Đà, Nguyễn Tuân, Thạch Lam, Vũ Bằng, Võ Phiến... Nguyễn Nhật Ánh là người Quảng, lại còn mở quán để quảng bá các đặc sản quê mình, làm sao mà anh không viết về cái món ăn đã đi vào ca dao:

Thương nhau múc bát chè xanh

Làm tô mì Quảng cho anh xơi cùng.

Có điều Nguyễn Nhật Ánh bình phẩm món ăn thì ít mà bình phẩm về tâm tình của người ăn thì nhiều. Ai mà không đồng ý khi anh nói rằng người Quảng ở Sài Gòn đi ăn mì Quảng là để tìm một chút hương vị quê nhà, một chút thôi, chứ chưa bao giờ là trọn vẹn.

> *“Người Quảng xa xứ đi ăn mì Quảng không giống như khi đi ăn những thứ khác như lẩu dê hay bò bảy món. Họ không chỉ ăn bằng miệng, bằng vị giác hay khứu giác, không phải đơn thuần chỉ để thưởng thức cái ngon. Người Quảng đi ăn mì Quảng là đi ăn bằng tâm trạng. Họ bước vào quán bán mì Quảng bằng bước chân hồi hộp, thắc thỏm, với tất cả nỗi háo hức phập phồng như đến điểm hẹn với người quen cũ. Gặp tô mì Quảng giữa Sài Gòn, với người Quảng đó là nỗi mừng rỡ “tha hương ngộ cố tri”.*
>

Tập sách này cũng như một khay chè bảy món, đa dạng, phong phú và nhiều gia vị, trong đó phải kể đến những chương như “Người Quảng đi ăn mì Quảng”, “Một năm sống với lịch”, “Đồ giả”, “Khi mãnh long quá giang”, “Cuộc náo loạn Hollywood”, “Ngọa hổ tàng long: khi mũi kiếm nở hoa”, “Chuyện miền Tây” và “Cảm ơn sân khấu”. Nhưng, nói như thế nào nhỉ, với người mê đồ ngọt thì quả là mê ly. Ngược lại, với người không cuồng đồ ngọt thì sẽ không hẳn khoái khẩu.
Profile Image for Anna Dương.
125 reviews1 follower
December 25, 2023
Tác giả mang hết những câu chuyện về viết văn, về những vấn đề cần luận của đời sống thường ngày vào trang viết. Khi thân tình, khi khai sáng nhiều vùng trời mới. Cũng như cho độc giả hiểu được phần nào tâm tư của nhà văn khi hành nghề viết lách. NNA lúc nào cũng khuyến khích mọi người tự viết nên câu chuyện của đời mình. Ông nói có vẻ rất đơn giản, nhưng sau đó lại giải thích rất cặn kẽ, phân tích ví von rất thiết thực. Những câu chuyện ngắn hay được quy tụ lại thành một cuốn sách. đọc xong thấy tinh thần dễ chịu như đang được tâm tình, trò chuyện cùng một người bạn gần gũi chứ không phải một người lạ ở đâu xa xôi.
- Nhưng người biết cách kiếm tiền chưa chắc đã là người biết cách xài tiền. Nghề văn cũng vậy, kiếm chữ thì dễ mà dùng chữ mới thiệt là khó. Khó ở chỗ là bạn biết chắc bạn có rất nhiều chữ trong bộ nhớ nhưng đến khi cần dùng thì tìm hoài không ra, không biết nó nằm ở ngóc ngách nào trong đầu bạn. Hệt như khi cần mua đồ mà bỗng nhiên bạn lại không tìm thấy ví tiền trong túi, thiệt là éo le!
Profile Image for mangtay.
96 reviews3 followers
January 31, 2022
Những mẩu tạp văn nhỏ, ghi lại suy nghĩ, cảm xúc, bình luận thường ngày của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Tác giả đánh giá các vấn đề như đồ giả, về người Quảng ăn mì Quảng, tranh ảnh, nghệ thuật, giao thông, phố xá, sự bắt chước idol của giới trẻ, ngôn ngữ,… Vấn đề nào cũng đánh giá cả 2 mặt và chốt lại bằng sự lạc quan và nhắc nhở nhẹ nhàng tới độc giả.

Đọc tập tạp văn, cũng nhìn lại và hiểu được tâm tư của thế hệ đi trước, thế hệ 8x,9x gắn liền với những bộ phim kiếm hiệp, phim quyền cước của Hồng Kong, những rạp chiếu bóng, sân khấu truyền thống,… như sống lại sinh động trong lòng người trẻ gen Z như bản thân.

Sở thích là những câu truyện dài, có cốt truyện ly kì, thể loại tạp văn rất hay nhưng chóng vánh đối với mình. Dẫu vậy, vẫn đáng để thử vì tạp văn là phương tiện thuận lợi ghi lại những bình phẩm hàng ngày, phù hợp với những người nghiệp dư như mình ✍️
Profile Image for Viet Huynh.
20 reviews
March 2, 2018
Một tạp văn hay, đáng đọc cho những ai yêu văn Nguyễn Nhật Ánh. Tôi thì hơi khác Nguyễn Nhật Ánh chút xíu là mì Quảng mẹ tôi nấu một cách khách quan tôi cũng không thấy ngon. Tô mì Quảng chất nhất tôi từng ăn là mì Phú Chiêm ở đường Phạm Như Xương sát bệnh viện Hòa Khánh (gần đại học sư phạm Đà Nẵng). Mấy quán này thì không có tên chỉ có cái bảng là mì Phú Chiêm thôi, do mấy bà cô đi từ Điện Bàn ra Đà Nẵng bán vào buổi sớm. Thường thì mấy quán mì Phú Chiêm này bán tới 8AM là hết hàng nên phải dậy sớm để đi ăn sáng. Ở Hòa Khánh nếu muốn đi ăn quán lớn mà ngon thì nên tới quán Ba Kim đầu đường Văn Cao, tuy không ngon bằng mì Phú Chiêm kể trên nhưng cũng tạm được. Còn mì Quảng ở trong thành phố Đà Nẵng, ở Tam Kỳ hay Sài Gòn nói chung đều không ngon. Đặc biệt quán càng to mì Quảng càng dở.
Profile Image for Hiền Anh.
45 reviews12 followers
August 24, 2018
Mình rất thích cách viết văn của Nguyễn Nhật Ánh. Sao ông có thể diễn đạt suy nghĩ của kình thành văn một cách mượt mà, trôi chảy, nghe một phát là thấm luôn dù chứa rất nhiều nội dung. Thật sự giỏi!
Về tác phẩm này thì mình cx tương tự, thích cách viết của ông, ko ngờ Nguyễn Nhật Ánh viết tạp văn cũng thật hay ko kém truyện. Tuy nhiên về cuối sau có một số chủ đề như về bóng đá mình ko biết nên cảm thấy hơi chững hơn các bài trc một chút.

Tóm lại. Lại một cuốn sách chất lượng nữa của Nguyễn Nhật Ánh

Tái bút: trc khi đọc quyển này mình ko biết Nguyễn Nhật Ánh là người Quảng Nam, cảm giác đất Quảng quả có nhiều con người ấn tượng. Và chắc chắn mình sẽ thưởng thức mỳ Quảng và cảm nhận đc một chút về nó như cuốn sách đã hướng dẫn
Profile Image for VINH BINH.
496 reviews18 followers
September 17, 2024
Sao ta…
Khoảng chừng 5 chương đầu của quyển này chắc phải gọi là siêu đỉnh. Cách đặt vấn đề độc đáo, mà lại khiến người đọc phải suy ngẫm rất nhiều. Các vấn đề bác Ánh nêu lên chủ yếu xoay quanh sự khác biệt cũ-mới và chuyển giao giữa hai thế hệ khác nhau. Đọc vừa buồn, lại vừa tâm đắc.

Nhưng những chương giữa truyện thì … chắc là y không hợp lắm

Đến đoạn cuối từ chương 20 trở đi (chuyện miền Tây) thì y mới bắt đầu thích thích trở lại. Vài chương cuối gần như bác Ánh chỉ kể lại chuyện sáng tác những truyện dài cho báo Mực Tím. Đoạn cuối này tuy thú vị, nhưng lại không liên quan đến phần còn lại của toàn bộ cuốn sách.
Profile Image for Dy Dy.
187 reviews
March 17, 2019
Sách gồm nhiều bài viết về chuyện đời, chuyện người, chuyện nghề... Nhẹ nhàng có, dí dỏm có, thỉnh thoảng châm biếm nữa nhưng cũng có lúc thấy trăn trở, chua cay. Xui cái là hok biết sao mình lại toàn thích mấy thể loại cà rỡn như vậy không biết nữa. Muốn đi coi kịch 5B quá, muốn ra du lịch xứ Quảng quá, muốn ngắm "buổi chiều" của Hồ Dzếnh quá, muốn bắt võng sau vườn nhà mà nghe "Ông lão chèo đò" của Út Trà Ôn...
"Còn nước mơ màng, mây vẩn vơ
Thì còn lão với một con đò
Có tiền mua lấy vài chai rượu
Nhấp rượu xong rồi lão nói thơ..."
Profile Image for Anh Minh.
205 reviews1 follower
August 31, 2020
Tính chấm 2-2,5 sao. Vì đây có lẻ là sở đoản của Nguyễn Nhật Ánh. Ông hay trong truyện ngôn tình. Mình kỳ vọng cuốn “Người Quảng...” này, vì nghĩ là quê ổng, quê Người. Vậy mà máy truyện đầu là tạp ký, phê phán hiện thực... không hợp với sở trường ngôn tình của ổng. May sao có quạt Cophaco là quạt của 1 khách hàng mình yêu quý, của một Giám đốc tài chính - bạn cà phê cũ của mình. Đáng lẻ phải cộng thêm 1 sao, nhưng nên yêu ghét rõ ràng.
Nhớ một người Giám đốc tài chính cũ!
Profile Image for Mai.
379 reviews58 followers
November 14, 2019
Mình không thích tạp văn của bác Ánh lắm, thật ra thì bây giờ cũng không còn thích những tác phẩm của NNA nói chung như ngày trước nữa chứ Ko phải mỗi tạp văn :v. Vì được cho mượn nên đọc chứ không thấy hứng thú lắm, cũng có thể những bài báo này đã quá lâu rồi làm mình cũng không cảm được, mỗi bài báo tiêu đề cuốn sách thì thấy hay hơn một chút :v.
Profile Image for Huy Bui.
96 reviews1 follower
March 29, 2022
Vẫn nhắc lại câu nói mình hay nói: khi mệt mỏi hãy đọc sách của Nguyễn Nhật Ánh.
Cuốn sách đưa mình nghĩ lại, nhớ lại, hay xuất hiện trong tâm trí những hình ảnh rất quen thuộc, hiện hữu hằng ngày, nhưng ít ai còn để ý trong thời đại ngày nay. Những câu so sách của tác giả cũng rất dể hiểu và dễ hình dung.
Profile Image for Kiệm Mê Đọc.
132 reviews2 followers
July 2, 2023
4.35*/5*
-Hoài niệm và dễ thương. Một cuốn sách mà nói lên biết bao nhiêu điều về tâm tính bác Ánh, một con người giàu lòng trắc ẩn, yêu cuộc sống và biết tận hưởng những thú vui nho nhã của cuộc đời.
-Tôi không chắc mình có học được gì thông qua cuốn sách hay không nhưng chắc chắn cách ăn ở của bác Ánh sẽ từ từ len lỏi vào “lối ăn ở” của riêng tôi.
Kiệm, 010723.
Profile Image for Thành Nhân.
12 reviews2 followers
May 1, 2018
Những trang sách hết sức bình dị lại miêu tả rất tỉ mỉ những góc cạnh của cuộc sống, thông qua những nhân vật gần gũi, giản dị. Đọc tạp văn của Nguyễn Nhật Ánh để nhìn đời theo lăng kính của tác giả, lắm điều còn trăn trở, khiến ta yêu đời yêu người hơn.
Profile Image for Hoài Nguyễn.
51 reviews2 followers
October 21, 2025
Khác hẳn với những cuốn sách khác của Bác Ánh lun, cuốn này đúng là tạp văn siu hay. Kiểu nó bình luận, phân tích những vấn đề thường nhật một cách rất đời luôn. Mọi câu chuyện đều có góc nhìn đa chiều chứ không đơn thuần chỉ là tiêu cực hay tích cực. Nói chung là đáng đọc nha
Profile Image for Trần Tài.
45 reviews
June 6, 2017
Tạm tản văn, ghi chép lại các suy nghĩ của tác giả về vấn đề xung quanh cuộc sống. Nguyễn Nhật Ánh vẫn giữ được lối kể nhẹ nhàng nhưng vẫn không kém phần sâu sắc trong sáng tác.
Profile Image for Quynh Than.
49 reviews21 followers
October 17, 2017
Thi thoảng đọc lại vẫn thấy mắc cừoi quá chừng, chắc là cuốn tạp văn mình thích nhất của NNA rồi.
Profile Image for Lành.
61 reviews2 followers
Read
September 2, 2019
Cảm ơn chú Ánh đã chia sẻ những quan điểm của mình về cuộc sống xung quanh, chiêm nghiệm về cuộc đời, về con người. Cảm ơn anh Quân cho em mượn sách!
Profile Image for Genie Nguyễn.
416 reviews37 followers
January 29, 2020
Hay là bác Ánh chuyển sang viết tạp văn đi nhỉ? Viết mượt và dễ thấm đến khó tưởng!
Profile Image for Butcher..
23 reviews
September 28, 2020
Giọng văn của bác Ánh khỏi chế, biết được nhiều từ vựng mới, những góc nhìn và miar mai châm biếm sâu cay
Profile Image for lol.
117 reviews
March 2, 2022
Nguyễn Nhật Ánh là tác giả tuổi thơ của mình. Chính ông là người đã dẫn dắt mình đến sách. Cái quyển này mình đọc chắc năm 2018 rồi, nên cũng không nhớ rõ.
Profile Image for Hồ Thanh.
46 reviews1 follower
July 3, 2022
Không quá ấn tượng
This entire review has been hidden because of spoilers.
Profile Image for Diệu Hương.
128 reviews
July 11, 2022
Giọng văn đậm chất bác Ánh, nhẹ nhàng, ôn nhu nhưng cũng hài hước và thâm tuý
Displaying 1 - 30 of 40 reviews

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.