Series “Hồ sơ phá án của bác sĩ tâm thần” là bộ trường thiên tiểu thuyết về chủ đề trinh thám, phá án, tội phạm, trong đó tập trung về bác sĩ khoa tâm thần, các kiến thức tâm lý học tổng hợp và các trường hợp bệnh lý kỳ dị.
Hai bác sĩ khoa tâm thần với tính cách trái ngược hoàn toàn ở bệnh viện Thanh Sơn vừa bóc tách chân tướng kinh thiên động địa giữa những vụ án kỳ bí, vừa tìm kiếm phương pháp chữa bệnh.
Khác với nhiều tiểu thuyết trinh thám mà hung thủ có vấn đề về tâm lý, Hồ Sơ Phá án của bác sĩ Tâm Thần được tổ chức một cách lớp lang, hành động và thông tin nhanh gọn đến choáng ngợp theo mạch phá án, tình tiết được hé lộ làm câu chuyện thay đổi đến mức ngỡ ngàng. Kết cấu truyện gồm vụ án chính xuyên suốt tập truyện và các vụ án nhỏ xảy ra dọc theo chiều dài phá án của vụ án chính, mỗi một ca bệnh sẽ thúc đẩy câu chuyện của vụ án chính phát triển.
TẬP 2 Tiểu Kiều là bác sĩ nội trú tại bệnh viện, cô tử vong vì tai nạn bất ngờ ngay trong ca trực của Trần Phó Thiên, khiến anh phải nhận hình phạt nặng nề. Anh và đồng nghiệp là Dương Kha tạm thời bị điều xuống “Trung tâm phụ đạo tâm lý Thanh Thập Tự” làm công việc phụ đạo tâm lý cho học sinh.
Ngày đầu tiên đi làm, còn chưa kịp tới văn phòng, hai người đã gặp một phụ nữ tóc trắng và một nữ sinh hơi mũm mĩm đứng đợi sẵn ở đó. Đến gần mới biết, người phụ nữ tóc trắng là cô giáo Lưu, còn nữ sinh kia tên là A Hảo. Nghe cô Lưu nói, nửa năm trước, một học sinh ngoan ngoãn học giỏi của lớp tên là Giang Huỳnh bỗng nhiên nhảy lầu tự sát. Sang học kỳ mới, bạn thân của Giang Huỳnh là A Hảo bỗng nhiên gặp “ma”, rõ ràng Giang Huỳnh đã chết và đưa đi hỏa táng từ lâu mà A Hảo nói ngày nào hai người cũng gặp nhau, cùng ăn cơm, cùng học bài, cùng luyện đàn. Qua trò chuyện, hỏi han, Trần Phó Thiên và Dương Kha phát hiện, trí nhớ của A Hảo đã dừng lại tại ngày Giang Huỳnh tự sát, nguyên nhân cụ thể ra sao thì vẫn chưa rõ.
Cùng lúc đó, đội thi công đào được một thi thể đã xương hóa tại khu điều trị bệnh viện Thanh Sơn, cảnh sát xác định đây là thi thể của Trương Thất Thất, một bác sĩ chủ trị đã mất tích từ một năm trước, đồng thời là bạn gái cũ của Dương Kha. Biết tin này, Trần Phó Thiên rất chấn động, bởi bản thân anh rõ ràng đã từng gặp cô ấy…
Я уже в одном шаге от покупки билетов в Китай и всё для того, чтобы найти писателя и поинтересоваться у него: весело ли вам, мистер, каждый раз, когда вы в очередной раз игнорируете детективную линию? Мне вот точно весело не было, потому знакомство со второй частью серии проходило, в целом, также, как и с первой. Я повторюсь, упомянув свои же слова из первого отзыва: Понравился ли он мне? Без малейшего понятия. Но, Настя, ты оценила его положительно и ждёшь продолжения! Я знаю, хорошо, но впечатления слишком сумбурные. Сумбурность — слоган к этой серии, и это не только про впечатления от неё.
Чэнь Путянь продолжает испытывать терпение не только своего коллеги и соседа, но и читателей. Он всё также работает в психиатрической лечебнице, попутно пишет свою книгу и пытается отыскать убийцу. Хорошо у него выходит только с лечением пациентов, но кого это вообще волнует. Ян Кэ в это время занимается примерно тем же самым, исключая писательское поприще. А ещё они каждый день выводят друг друга из себя (и меня заодно), потому что у них флирт элитный и кто мы такие, чтобы им мешать. Где-то там убийца шлёт сообщения всем подряд, а на кладбище бродит призрак. Я говорила про сумбурность? Это она во всей своей красе.
Это, конечно, детектив, и писатель об этом не забывает, вот только он немного садист и отвечать на вопросы не спешит. И плевать, что этих вопросов накопилось уже вагон и маленькая тележка. Зачем нам ответы, когда можно отыскать очередного пациента с психическим заболеванием? Может показаться, что я жалуюсь исключительно на линию с пациентами, но вообще-то она тут у меня самая любимая. Она занимает 80% текста и ещё ни разу не дала заскучать. А то, что за мистическую тему никто так и не пояснил, каждая такая история заставляет усомниться в том, реально ли все эти люди больны. Читаешь ты так, как Чэнь Путянь старается помочь пациенту, видящему призраков, наблюдаешь за тем, как он заверяет, что это всё из-за болезни, а в следующей сцене герой видит призрака женщины, которая год назад умерла. Это какой-то психологический хоррор, честное слово. "Он болен, я болен, они больны, ты больна и вообще все мы тут больны".
Запоминаем: 80% текста посвящена историям пациентов, 19% — элитному флирту главных героев и только 1% отдаётся главному расследованию. Всё это от лица Чэнь Путяня, которому хочется хорошенько всыпать, чтобы у него мозги на место встали. Да, писатель и тут себе не уступает и продолжает раздражающе прописывать обоих своих героев, но если к Ян Кэ я стала относиться лучше, то Чэнь Путянь всё такой же невыносимый. Я не шучу. Он постоянно тупит, держит в себе то, что срочно нужно кому-либо сообщить, ноет направо и налево, и, в принципе, делает всё, чтобы испортить жизнь не только себе, но и окружающим. Спасибо ему можно сказать только в одном случае — осознав, насколько он невыносим, я поняла, как сложно Ян Кэ дышать с ним одним воздухом, и оттаяла к этому герою.
Книгу я целиком прослушала за два дня и испытала весь спектр эмоций, но возмущение заняло почётное первое место и осталось со мной до самого финала. (Это настоящее преуменьшение, потому что одним возмущением не описать моё состояние после финала). Линия с пациентами прекрасная и захватывающая. Это всегда самые необычные заболевания, и за этим интересно наблюдать. Тоже можно сказать про всю динамику психиатрической лечебницы. Флирт элитный я, конечно, тоже успела оценить и им же насладиться. И тут мы подходим к детективной линии. Цензурных слов у меня не будет, но не из-за того, что всё плохо. Она очень даже хороша, настолько, что я вообще не представляю, кто там убийца и зачем он всё это делает, но к финалу я уже устала кричать, чтобы писатель подкинул хоть какие-то ответы. Мне бы хватило хотя бы ответа на то, есть ли в этом мире мистика, а то я устала пытаться это выяснить самостоятельно.
Если подытожить, то весь роман проходит в таком ритме:
Чэнь Путянь:ты какой-то подозрительный, друг, может это ты убийца? Ян Кэ:это не я, сколько можно тебе говорить? Ты должен мне верить. Ты ведь веришь? Чэнь Путянь:верю, ты не должен в этом сомневаться, но послушай, ты точно не убийца? Ян Кэ:*зацензуренный поток матных слов*.
Чэнь Путянь, определись уже, будь добр, и не беси меня. На такой ноте заканчиваю и продолжу ждать уже финальную часть. В этот раз у писателя уже не получится водить меня за нос весь роман.
3.5 SỨC KHỎE TÂM THẦN DƯỚI TÁC ĐỘNG CỦA YẾU TỐ VĂN HÓA, XÃ HỘI
Đây chính là chủ đề được đưa ra bàn luận thông qua các ca bệnh có trong “Hồ sơ phá án của bác sĩ tâm thần” (Tập 2).
🏥 Sang đến tập 2, tác giả đã thông qua nhân vật bác sĩ Trần Phó Thiên nhiệt tình chia sẻ nguồn cảm hứng sáng tác của mình: đó là niềm yêu thích đối với thể loại văn học y học của Oliver Sacks, “những câu chuyện được sáng tác từ các ca bệnh lâm sàng bằng hình thức văn học tư liệu”. Chính vì vậy mà khối lượng thông tin y học ở cả 2 tập đều vô cùng đồ sộ, chi tiết, chặt chẽ và đáng tin cậy.
🗃️ Yếu tố “độc và lạ” của các ca bệnh không còn là nhân tố được tác giả ưu tiên trong tập này. Nếu như tập 1 là tập hợp của những chứng bệnh hiếm thấy hiếm gặp, vạn ca mới có một người bị, thì tập 2 là hồ sơ về những căn bệnh phổ biến hơn, gần gũi hơn, thậm chí có những hội chứng đã trở thành motif kinh điển trong văn học và điện ảnh. Nhưng kể có biết đến các ca bệnh đó rồi, người đọc chắc chắn cũng sẽ không thể thoát khỏi “mê hồn trận” mà tác giả đã trải sẵn với hàng loạt các yếu tố hoang tưởng, ảo thanh, các tình tiết gây nhiễu với tên gọi truyền thuyết, tôn giáo, tín ngưỡng… Thậm chí với cả các chuyên gia tâm thần, mỗi cuộc thăm khám đều là một cuộc đấu trí đầy cam go, là cuộc đối đầu giữa một thần trí khỏe mạnh với những lời kể không đáng tin cậy.
✨ Điều tập 2 làm tốt hơn tập 1 chính là việc đẩy các ca bệnh từ ảo tưởng phi lý trong đầu đến hành vi gây hại thực tế, thậm chí dẫn đến các vụ án mạng kinh hoàng. Ẩn sau mỗi ca bệnh đều là những niềm tin sai lệch, cách giáo dục không đúng đắn cùng lối sống thiếu khoa học phổ biến trong xã hội hiện đại. Tác giả nhấn mạnh sức khỏe vật chất luôn song hành với sức khỏe tinh thần, chính vì vậy mà tổn thương vật lý cũng gắn liền với triệu chứng tâm thần. Đọc xong tập này mình phải ngay lập tức bỏ thói quen thức khuya chơi điện thoại vì sợ lắm rồi 😓
📋 Ca bệnh khiến mình ấn tượng nhất chính là ca bệnh trong chương 2. Đã lâu lắm rồi mình mới có lại cái cảm giác sởn tóc gáy, lạnh sống lưng theo từng biểu cảm của nhân vật. Bệnh tâm thần cùng truyện siêu nhiên quả đúng là tổ hợp hoàn hảo cho dân mê truyện kinh dị. ⚠️ Cảnh báo chút là chương này có phân cảnh 🔪 động vật nha. Be bét luôn đó.
👉 Và thật bất ngờ, nhân vật khiến mình ấn tượng nhất trong tập này chính là bà mẹ mê tín của nhân vật chính với màn combat trong mưa siêu đỉnh ở chương 6. Ngoài ra mình cũng rất ngưỡng mộ tình yêu thương âm thầm mà bà dành cho đứa con của mình, đúng phong cách “mẹ không hoàn hảo nhưng sẽ yêu con theo cách hoàn hảo nhất” 🥰
💘 Trong tập này, tác giả vẫn chăm chỉ mai mối cho Trần Phó Thiên. Từ bác sĩ nam, y tá nữ cho đến người tâm thần, ai cũng đều từng lên thuyền với nam chính nhưng chưa thuyền nào cập bến thành công 🫠 Có vẻ như vì nhân vật chính là con ghẻ của tác giả, ngoài xấu trai, nghèo, luộm thuộm, hậu đậu, trắc trở trên đường tình duyên thì còn phải ăn hành ngập mặt, hở ra là bị đánh bị mắng, thương tích đầy mình và hiện đang trên bờ vực sinh tử.
🙅♂️ Tuy tác giả viết về các ca bệnh tâm thần riêng biệt ấn tượng như vậy, nhưng cách triển khai yếu tố trinh thám của vụ án chính (vụ X) còn khá non nớt. Rất chán mấy vị bác sĩ tự nhận không có chuyên môn nhưng hay le te đi phá án để rồi hại mình hại người 🙄
📘 Về mặt hình thức, 1. bìa sách của PM đã thể hiện được nội dung và cú twist của tác phẩm (các ẩn ý có từ tập 1 nhưng sang tập này mới giải thích) 2. dù ấn bản không có lỗi chính tả nhưng có vấn đề với dấu cách và có vài đoạn in thiếu chữ.
Phần này bắt đầu khai thác mạch truyện chính nên lôi cuốn và dồn dập hơn phần trước, cũng có nhiều bất ngờ xảy ra, tuy nhiên mình vẫn thấy giọng văn chưa được mượt mà cho lắm, nên cho 4 sao nha