Hoàng Trọng Dũng từng giữ chuyên mục ẩm thực trên Tuần san Thanh Niên và báo Đà Nẵng một thời gian dài. Những bài viết đọc vô cùng cuốn hút, đọc thôi là đã có thể nhìn thấy màu sắc và ngửi thấy mùi thơm, khiến nỗi thèm muốn được tức khắc thưởng thức món ăn ấy. Tác giả đã chứng tỏ khả năng của một người biết cảm thụ từng miếng ngon tinh tế, và một kho kiến thức về ẩm thực Việt, văn hóa Việt.
Các bài báo ngắn về Bún thang Hà Nội, bún bò Nam Bộ, mì Quảng, cơm rượu Sa Pa… về bánh Hỏi, bánh Ít, về các món kho, về các món quà, về món ăn của bữa cơm thật giản dị, về các loại rau, về gia vị, về cách làm bún, bánh cuốn,… của các miền đất nước mang chứa đầy đủ những đặc điểm, những dư vị, dư cảm… của từng món ăn Việt. Các món ăn chứa chan tình yêu của mẹ, của vợ, không chỉ là món ăn, cách ăn, còn là câu chuyện của một hạnh phúc ấm êm gia đình.
Giọng văn Hoàng Trọng Dũng nồng nhiệt, sôi nổi nhưng vẫn giữ được sự mềm mại, duyên dáng. Những câu chuyện bên lề, những liên tưởng độc đáo, những ca dao, tục ngữ được được đặt đúng chỗ trong các diễn giải, không những giúp làm rõ hơn ý hướng của người viết mà còn đem lại cho ý hướng ấy sự thấm thía, thuần nhã, gần gặn. Câu chuyện ẩm thực của Hoàng Trọng Dũng đã trở thành Câu chuyện văn hóa ẩm thực.
Chương I bác viết chung về món ăn Việt,món Hội An rất hay, lại càng thấy thêm yêu thích món ăn Việt, biết thêm một số những món ăn xưa nhưng nay ít người làm như mứt gừng xăm, mít khô( không phải mít sấy!). Đọc chương này là muốn học nấu ăn tử tế đàng hoàng luôn. Những chương sau mỗi chương về một món ăn cụ thể, ngắn hơn chương đầu nhiều, viết cũng không chi tiết và nhiều cảm xúc như chương đầu. Tuy nhiên đây là cuốn mình khá thích
- Ý tưởng tốt chưa hẳn sẽ đem lại kết quả tốt - Tôi sung sướng mua một chục gà ác tiềm thuốc bắc làm quà cho ba mẹ tôi. Cái vỏ của ngoại, hiện đại và vệ sinh. Cái ruột của nội, bổ và ngon miệng. Đây thực sự là một nét mới trong văn hóa ẩm thực Việt Nam, 1 sự kết hợp giữa hiện đại và truyền thống có thể nói đạt đến mức hoàn hảo. - Người Trung Hoa uống trà như 1 nghệ thuật - Người Nhật tìm giá trị thẩm mỹ khi uống trà - Người Việt uống trà trước hết để thỏa mãn nhu cầu, sau là để tìm chút thú vui thanh tao và trung thành với sự lựa chọn của mình: cẩn trọng nhưng không lệ thuộc quá nhiều vào hình thức. - Bánh tro (Bắc) ăn với mật mía ngon đúng điệu - Thời tiết nóng oi bức -> nên giảm chất béo trong bữa ăn
*** Các món ngon được recommend - Su su Sa Pa - Bánh tráng nướng xúc hến xào Cẩm Nam - Cơm hến Huế - Trà Thái gái Tuyên - Nước rau muống luộc dầm sấu
- Sự khắc nghiệt của chiến tranh: Tối ăn khoai đi ngủ, sáng ăn củ đi làm. - Giàu ngày 3 bữa, khó cũng đỏ lửa 3 lần - Bữa cơm là dịp để sum họp đông đủ gia đình, là dịp để mẹ/ vợ bày tỏ tình cảm yêu thương với những người thân yêu qua các món ăn nấu đầy cảm xúc và tài năng. Cảm ơn tác giả đã chia sẻ về câu chuyện ăn uống của người Việt qua lăng kính của chú, cảm ơn anh Quân cho em mượn sách!
This entire review has been hidden because of spoilers.
A book by a pro traveler foodie, but the author left this world far before this young term came to life. In between these pages, his way of telling a story about Vietnamese cuisine brought tears of joy to my eyes. It portrayed him more in a career than just a lifestyle and I consider it fortunate to having read his book.
Hmm... Đối với cá nhân mình thì đây là một quyển khá hay. Tác giả đã tái hiện những món ăn Việt qua ngôn từ, qua câu chữ khiến chúng trở nên sống động , hấp dẫn. Tuy nhiên các câu chuyện hầu như không có sự liên kết với nhau , khiến câu chuyện dần trở nên nhàm chán một xíu. Nhưng nếu bạn là một người đam mê ẩm thực thì đây đích thị là cuốn sách dành cho bạn
Mình luôn thích những người viết về văn hóa Việt, trong đó có cả ẩm thực. Cái hồn người Việt chỉ nằm ở những điều giản dị, chất phác nhưng không thiếu phần tinh tế như thế. Hoàng Trọng Dũng có lối viết nhẹ nhàng, mượt mà với một sự am hiểu về những món ăn thức uống của người Việt.