Giữ tuổi trẻ đầy mộng mơ và lấp lánh, bạn có bao giờ nhìn thấy vết thương cào xước năm tháng hồn nhiên của mình? Vấp ngã giữa công việc đầy biến động, đập vỡ tình yêu trong bàn tay, hay đơn giản một ngày gục ngã vì tổn thương trán ứa những gì ta có thể chịu đựng.
Đừng trách vết thương, đừng đay nghiến đổ vỡ xảy đến không thể hàn gắn, bởi sự bi quan và lần vấp ngã thực sự sẽ định hình ta.
Ta lớn lên mãi mãi, yêu cuộc sống, trân trọng bất trắc như điều không tránh khỏi, và chọn sẽ sống mạnh mẽ như chưa từng biết sợ một cơn bão nào trong đời.
Tình yêu hay sự thành đạt… chỉ là phái sinh của những vết thương tươi mới trong tim mình.
Tôi không bao giờ kiểm duyệt comment nên bạn cứ thoải mái bày tỏ ý nghĩ với tôi. Tôi chỉ chủ động xóa các comment chửi tục quá nhiều, vì tôi nghĩ các trao đổi sẽ bị tắc nghẽn nếu mình ném vào mặt nhau các từ ngữ và thái độ sỗ sàng.
Cảm ơn bạn vì đã đọc.
Nếu bạn cần thuê một người viết và nếu tôi có thể làm, xin cứ gọi tôi
Nội dung truyền tải đơn giản, câu văn bay bướm thích hợp cho các bạn nữ. 2-3 truyện ngắn đầu khá hay, càng về sau càng lang mang, nhiều vấn đề viết cao siêu, nhưng nội dung lại không có gì.
Không hiểu sao đọc xong mình thấy bi quan hơn :v chắc thể loại này ko hợp với mình . Cách viết khá đơn giản không nhiều cô đọng , phần đầu đọc khá được nhưng càng về sau càng chán có lúc câu chuyện mình đọc nó vô nghĩa và có lúc không hiểu tác giả muốn truyền tải gì cho người đọc tác giả như viết ra cuốn nhật kí của mình nên nhiều lúc nó bình thường và không mang ý nghĩa gì và làm cho người đọc như đang nghe tác giả than vãn về mình (mình không biết có phải sách tản văn thường được viết như tác giả không nữa ) . Theo cảm nhận của mình thì tác giả có nhiều vấn đề rắc rối trong cuộc sống nhưng cũng chưa tìm ra cách để giải quyết nên có lúc chị chỉ đưa ra vấn đề rồi để đó , cách viết khá " tối " còn chưa nhiều kinh nghiệm . Nói chung có thể do cách viết , hay thể loại này không hợp với mình .
Tôi nhìn thấy chính mình trong những câu chuyện của tác giả. Đầy bất an, lo lắng, sợ hãi về tương lai, cũng muốn tìm cho bản thân một "người hùng" cứu vớt mình khỏi những tháng ngày chênh vênh này. Nhưng rồi cũng tự hiểu ra rằng chỉ có tự mình vượt qua mới có thể trưởng thành, đâu ai trưởng thành thay mình được. Nếu bi quan là trạng thái không thể tránh khỏi vậy hãy coi nó giống như một loại cảm xúc đến rồi đi, học cách chấp nhận những điều không hoàn hảo. Nhan đề cuốn tản văn này khiến mình rất ấn tượng, có lẽ vì là nó là một câu hỏi mà người ta thường tự hỏi mình vào những tháng ngày chênh vênh.
Về nội dung, TCBQK? có thể xem là quyển tản văn khá so với mặt bằng chung tản văn VN. Cách viết của Khải Đơn cũng rất tốt, câu từ hay, ngôn ngữ phong phú và sống động. Tuy nhiên, có một số phần truyện nhỏ mình ko hiểu tác giả muốn truyền tải điều gì :(( Tóm lại, TCBQK? ổn, khá khuyến khích đọc.
Cuốn này không phải gout của mình. Với tản văn, mình luôn thích những bài viết tự sự gần gũi, kể về chuyện của tác giả một cách chân thật, nhưng cuốn sách này chắc có cách viết ngược lại.
Nhiều bài viết của chị Khải Đơn trên blog và trên Facebook rất hay. Quyển sách này có vẻ chưa thật sự thể hiện đủ khả năng lay động người đọc bằng ngòi viết của chị.
Đạo đức giả. Cố bôi cho dài ra nhưng thực chất không có nhiều nội dung. Lấy thân phận của người yếu thế để tô vẽ cho bản thân, thật đáng khinh. Theo trend 2025 thì đây là kiểu performative writer.
Khải Đơn có lối viết gai góc và có chiều sâu trong các câu chuyện của mình. Mình thường đọc các mẩu chuyện ngắn của Khải Đơn trên wordpress, các câu chuyện của cô thường ám ảnh, nhưng cũng giúp người đọc tìm thấy những thông tin hữu ích vf đáng suy ngẫm: 1 quan điểm sống, cách nhìn của người trẻ về những vấn đề lịch sử, chính trị...Ta có bi quan không? là cuốn đầu tiên mình mua. Đọc xong, ấn tượng vẫn vậy. Mình thích cách nhìn của Khải Đơn về cái chết. Những câu chuyện của Khải Đơn như những nốt trầm, không thể đọc nhanh, đọc vội, mà để từ từ thấm. Nó cũng không giúp bạn lạc quan hơn, cũng có thể khiến bạn bi quan hơn, nhưng là bi quan theo hướng tích cực. Nghe ngược đời nhỉ? Chỉ là mình cảm thấy thực ra bi quan vốn rất nhiều màu sắc. Mà mọi người thường đánh đồng bi quan = tiêu cực?
Câu chữ và từ ngữ đều nhẹ nhàng, mà nhiều đọan nước mắt rớt tỏn tỏn ((: Quỷên này rât hợp với nhạc Danbi, vừa nghe vừa đọc, giữa Sài Gòn bự, trong 1 qán nhỏ yên bình. Bản thân mình ngu si giữa cả bầy lang sói khổng lồ, hoặc ngược lại ((: