Jump to ratings and reviews
Rate this book

La fleur de l'illusion

Rate this book
A la suite du suicide incompréhensible de son cousin, Lino se rapproche de son grand-père et découvre ses extraordinaires cultures de fleurs. Fascinée, elle lui propose de tenir un blog pour présenter son travail. L'homme accepte mais à une condition : ne rien poster sur une certaine fleur jaune qu'elle a vue chez lui. Quelques jours plus tard, Lino rend visite à son aïeul et retrouve son corps sans vie. S'apercevant que le pot contenant l'énigmatique fleur jaune a disparu, Lino décide de mettre en ligne une photo du cultivar. Rapidement, un certain Gamo Yeesuke, qui se prétend botaniste, la contacte, lui conseille de supprimer la photo du site et lui propose un rendez-vous. Chez lui, elle fait par hasard la connaissance de son jeune frère, Sota, qui ne comprend pas pourquoi son aîné s'intéresse à cette fleur et se fait passer pour un botaniste alors qu'il travaille pour la police... Basé sur une intrigue à la simplicité trompeuse, La Fleur de l'illusion est composé comme un véritable origami policier.

352 pages, Mass Market Paperback

First published April 15, 2013

79 people are currently reading
772 people want to read

About the author

Keigo Higashino

191 books8,205 followers
Associated Names:
* Keigo Higashino
* 東野 圭吾 (Japanese)
* 東野圭吾 (Traditional Chinese)
* ฮิงาชิโนะ เคโงะ (Thai)


Keigo Higashino (東野 圭吾) is one of the most popular and biggest selling fiction authors in Japan—as well known as James Patterson, Dean Koontz or Tom Clancy are in the USA.

Born in Osaka, he started writing novels while still working as an engineer at Nippon Denso Co. (presently DENSO). He won the Edogawa Rampo Prize, which is awarded annually to the finest mystery work, in 1985 for the novel Hōkago (After School) at age 27. Subsequently, he quit his job and started a career as a writer in Tokyo.

In 1999, he won the Mystery Writers of Japan Inc award for the novel Himitsu (The Secret), which was translated into English by Kerim Yasar and published by Vertical under the title of Naoko in 2004. In 2006, he won the 134th Naoki Prize for Yōgisha X no Kenshin. His novels had been nominated five times before winning with this novel.

The Devotion of Suspect X was the second highest selling book in all of Japan— fiction or nonfiction—the year it was published, with over 800,000 copies sold. It won the prestigious Naoki Prize for Best Novel— the Japanese equivalent of the National Book Award and the Man Booker Prize. Made into a motion picture in Japan, The Devotion of Suspect X spent 4 weeks at the top of the box office and was the third highest‐grossing film of the year.

Higashino’s novels have more movie and TV series adaptations than Tom Clancy or Robert Ludlum, and as many as Michael Crichton.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
287 (16%)
4 stars
681 (39%)
3 stars
622 (35%)
2 stars
122 (7%)
1 star
18 (1%)
Displaying 1 - 30 of 282 reviews
Profile Image for Harun Ahmed.
1,646 reviews418 followers
March 29, 2024
৩.৫/৫
ছিমছাম, সুন্দর গল্প। মায়া প্রসূন বা ফুল নিয়ে রহস্য থাকলেও এর পেছনের ঘটনা ধরে ফেলা খুব কঠিন কাজ নয়। পুরো বইতে অনেক চরিত্র, অনেক ঘটনা। হিগাশিনো কাহিনির প্রতিটি আলাদা অংশ দক্ষভাবে একত্রিত করেছেন, পড়ার মূল মজা এখানেই। অনুবাদ ভালো লেগেছে।
Profile Image for Dystopian.
434 reviews228 followers
May 11, 2024
ছিমছাম সুন্দর একটা গল্প। বাট এক্সপেক্টেশন বায়াস আপনাকে বাশ দিতেই পারে।
লেখক টুকরো টুকরো অনেক গুলো জীবন, অনেক গুলো গল্প একই সূতো দিয়ে মুড়িয়েছেন এটা ছিল গল্পের একমাত্র সুন্দর ব্যাপার।

তবে একটা লেখকের সব বই ভালো হবে না, ভালো হলেও সবার ভালো লাগবে না। হোক সে অনেক পছন্দের লেখক।

সবচেয়ে বড় কথা আমার বই কেনার সময় আরো সতর্ক হওয়া উচিত ছিল।
Profile Image for Lê Tuyền ICHI.
497 reviews157 followers
January 6, 2022
Đối với mình, thì quyển này Hay và Ý Nghĩa! Mạch truyện trôi chảy, văn phong điềm đạm, câu chuyện có chiều sâu.

Keigo không phải là tuýt nhà văn viết ra những câu chuyện trinh thám giựt gân, plot twist đùng đùng câu khách (muốn đọc kiểu này thì đừng tìm sách của ông), mà ông hướng đến việc khắc hoạ và lột tả các mặt trái, các ngách ngầm xã hội một cách sâu sắc, nhân văn.

Hoa Mộng Ảo, đoá hoa mộng ảo nhân gian, hàm chứa những khát khao hào nhoáng, và cũng hư vô. Từ ảo giác mông lung chấp chới, hạt giống hoa mộng ảo đưa người ta đến với một thế giới cao vợi phiêu bồng, để rồi phát rồ, để rồi Tự sát, để rồi Giết người.

Thông qua hành trình khám phá bí mật hoa mộng ảo, Keigo cũng truyền tải những thông điệp cao đẹp về tình người, tình bạn, thế nào là tài năng chân chính và trách nhiệm nhận lãnh sứ mệnh cuộc đời.
Profile Image for Anjan Das.
412 reviews15 followers
March 9, 2024
ঘটনা ১- শরতের এক স্নিগ্ধ বিকেলে ছোটখাটো এক পরিবারের সদস্য শিনিচি এবং তাঁর স্ত্রী কাযুকো অফিস যাচ্ছিল।যাওয়ার পথে দেখল রাস্তায় অসংখ্য মানুষের রক্তাক্ত মৃতদেহ।সামুরাই তলোয়ার হাতে উন্মাদ একজন লোক রক্তের হোলি ছুটাচ্ছে একের পর এক মানুষ খুন করে।

ঘটনা ২- লিনো আকিয়ামার উদ্ভিদবিদ নানা শুজি আকিয়ামার প্রচন্ড ফুল এবং গাছের নেশা।তাঁর পার্সোনাল বাগানে রয়েছে হরেক রকমের ফুল।হঠাৎ একদিন তাঁকে তার বাড়িতেই হত্যা করে রেখে যায় কেউ।হত্যার পাশাপাশি লিনো দেখতে পায় তাঁর দাদুর বাগানে হরেক রকমের ফুলের মাঝে এক বিশেষ হলুদ ফুলের সেই টব গায়েব।এত কিছু থাকতে কেন সেই হলুদ ফুলের টব নিয়ে গেল খুনী??কি বিশেষত্ব অই ফুলের??

ঘটনা ৩- প্রতি বছর তানাবাতা অনুষ্ঠানে টোকিও ইরিয়া ডিস্ট্রিক্টে মর্নিং গ্লোরি ফুলের মেলা বসে।সেই মেলার ফুল দেখতে দেখতে সৌতা গামো নামের এক ছেলের সাথে পরিচয় হল তাকামি ইবা নামের এক মেয়ের।এরপর পরিচয় থেকে বন্ধুত্ব,এরপর প্রেম। হুট করে একদিন তাকাবি ইমা যোগাযোগ বন্ধ করে দেয় সৌতার সাথে।কোনভাবেই সৌতা তাকামি ইবার সাথে যোগাযোগ করে উঠতে পারে নি।একদম যেন হাওয়ায় মিলিয়ে গেছিল।বহু বছর পর এক কনসার্টে এক ব্যান্ডের সাথে তাকামি ইবা কে দেখতে পায় সৌতা?কিন্তু সৌতাকে দেখেই কেন পালিয়ে গেল তাকামি?ক কারণে? কি লুকাচ্ছে সে??

হিগাশিনো যে কত বিচিত্র জিনিস নিয়ে লিখে তার জলজ্যান্ত প্রমাণ এই বইটা।তিনি যেন সুতোর রিল নিয়ে বসেছিলেন,একে এক সব সুতো প্রথম দিকে রিল থেকে বের করে ছড়িয়ে দিয়েছেন সর্বত্র।এরপর শেষে গিয়ে সব সুতো গুলো আবার খপাখপ ভাবে সুনিপুণ ভাবে রিলে যেন বসিয়ে দিয়েছেন।কোথেকে বই শুরু হয়েছিল আর কোথায় গিয়ে শেষ হল!!ব্রিলিয়ান্ট যাকে বলে,অ্যাবসুলেটলি ব্রিলিয়ান্ট।

ছোট আকারের হলেও টিপিক্যাল হিগাশিনো টুইস্ট ও আছে একটা। দিন দিন যেন শ্রদ্ধা বেড়ে যাচ্ছে লোকটার প্রতি।কি অসাধারণ প্লট,কি অসাধারণ এক্সিকিউশন তাঁর সেই প্লটগুলোর।আকাশ থেকে ঝাঁপ মেরে কিছু নিয়ে আসে না বা হুট করে অবান্তর কোন কিছু কাহিনীতে ঢুকিয়ে দেয় না,প্রতিটি সিকোয়েন্স, প্রতিটি ঘটনার পিছনে ঠিকঠাক লজিক,এক্সপ্লেনেশান থাকে।গল্পের প্রতিটি চরিত্র যেমন লিনো আকিয়ামা,সৌতা,ইয়োসুকে,ইন্সপেক্টর হায়াস সকল কে গল্পের প্রয়োজনে আনা হইছে এবং বেশ সুন্দরভাবে ক্যারেক্টার বিল্ড আপ ও করা হয়েছে।অযথা কাউকেই লেখক অনুপ্রবেশ করায় নি কাহিনীতে।

অনুবাদ ছিল অসাধারণ। অনুবাদক সালমান হক যেহেতু আর কিছু বলাও লাগবে না অনুবাদের ব্যাপারে।

বইয়ের ফ্ল্যাপে একটা ভুল আছে। ফ্ল্যাপে লিখা "লিনো আকিয়ামার মামাতো ভাই আত্মহত্যা করে"
ওখানে হবে "লিনো আকিয়ামার ফুফাতো ভাই" আত্মহত্যা করে।

আরেকটা হিগাশিনোর বই পছন্দের লিস্টে জায়গা পেল।বইয়ের যথার্থ নামকরণ করেছেন অনুবাদক সালমান হক।

পার্সোনাল রেটিং - ৪.৫/৫
Profile Image for Thanawat.
439 reviews
June 11, 2019
เฮ้ย เล่มนี้สนุกแฮะ

วรรณกรรมแนวสืบสวนสอบสวนฝีมือ Keigo อีกเล่มนึงที่คู่ควรแก่การอ่าน

"ตอนเจอเรื่องเจ็บปวด ขอให้คิดเสียว่าเรื่องนั้นช่วยให้เติบโตขึ้นอีกก้าว หากทำได้จะกลายเป็นอีกปีที่น่าอัศจรรย์"

"ในโลกนี้มีสิ่งที่เรียกว่าหนี้มรดกอยู่ หากเป็นสิ่งที่ปล่อยไว้แล้วจะหมดไปก็จะปล่อยไว้เฉยๆ แต่หากไม่ใช่ ก็ต้องมีใครสักคนรับช่วงต่อไม่ใช่หรือ"

เปิดเรื่องด้วยฉากฆาตรกรรมที่ไม่มีที่มาที่ไป ตัดฉับไปที่ฉากวัยเด็กของตัวละครที่ดูธรรมด๊าธรรมดา แล้วจึงเข้าเรื่อง
เรื่องนี้เริ่มขึ้นด้วยการฆ่าตัวตายของหนุ่มนักดนตรีวัยรุ่น ตามมาด้วยคดีฆาตรกรรมคุณปู่วัยเกษียณนักปลูกดอกไม้
ตัวเอกเป็นหนุ่มปริญญาโทที่มีปมความรักฝังใจ กับสาวอดีตนักกีฬาที่ไม่สามารถก้าวข้ามปมความคาดหวังในใจ
แต่ๆๆ ยังไม่หมด ตัวละครตัวอื่นๆ ก็มีความเจ๋งและความสำคัญไม่แพ้กัน
มีทั้งดราม่าครอบครัว, ทั้งดราม่า coming of age, ดราม่าวิกฤติวัยกลางคน ฯลฯ

Keigo เดินเรื่องโดยให้ชิ้นส่วนของปริศนามาเป็นวัตถุดิบ ทีละชิ้นๆ
แต่แน่ล่ะ ไอ้ที่สำคัญแต่ไม่รู้ว่าสำคัญยังไงนี่คือดอกไม้สีเหลืองที่หายไปจากบ้านคุณปู่ที่ถูกฆาตรกรรม
อ่านแล้วก็งงๆ มึนๆ ว่า เฮ้ย อย่างนี้มันจะไปไขคดีได้ตอนไหนนี่
ปะติดปะต่ออะไรไม่ได้ซักอย่าง

แต่แล้วก็โครม
จัดเต็ม มาเคี่ยนใส่เกียร์เหยียบคันเร่งเอาท้ายเล่ม

เฉลยปริศนาทั้งหมดด้วยการปรุงรสด้วยวัตถุดิบเหล่านั้นออกมาเป็นอาหารชั้นเลิศ

ยิ่งพอมาแฟลชแบ๊คสิ่งที่ได้อ่านมาตอนต้นเล่มนี่คืออิ่มเอมมาก
โดนเวทย์มนตร์ของ Keigo เล่นงานอีกครั้งด้วยความเต็มใจ

ความเจ๋งของเล่มนี้ที่ชอบเลย
คือภารกิจที่ตกทอดในวงศ์ตระกูลนี่ก็ญี่ปุ่นมาก
แถมยังมีเนื้อหาบางอย่างที่อ่านแล้วรู้สึกได้เลยว่า Keigo มีเจตนาให้กำลังใจคนในชาติเรื่องโรงไฟฟ้านิวเคลียร์ฟุกุชิมะ

การเล่าเรื่องสไตล์ Keigo ที่ตัดฉากไปมาระหว่างตัวละคร ไม่มีทางเบื่อ หยิบขึ้นมาแล้ววางไม่ลง
แนะนำ แนะนำ และแนะนำ
Profile Image for Anh.
363 reviews195 followers
October 9, 2017
3.75*
So với Bí mật của NaokoPhía sau nghi can X, thì đây là một sự xuống dốc nhẹ. Hoa mộng ảo được đặt kì vọng hơi bị nhiều nên với một cốt truyện và các nhân vật được xây dựng không thật sự suất sắc, mình không thấy thỏa mãn với cuốn sách này lắm. Nhân vật ấn tượng nhất lại là một người đã chết ngay từ đầu – ông cụ Shiji là một người có tính cách bộc trực, yêu ghét rõ ràng và thuần chất Nhật Bản; tiếc thay các nhân vật còn lại: cô cháu gái Rino, Gamo Shota, viên cảnh sát Hayashe, Gamo Yosuke, lại không gây được ấn tượng mạnh như vậy. Bên cạnh đó, thân thế và bí ẩn thật sự ẩn sau loài hoa kì ảo này cũng như lí giải cho sự bí ẩn của án mạng đãm máu xảy ra trong quá khứ hơn 50 năm trước cũng không có quá nhiều bất ngờ hay gây sửng sốt.

Điểm cộng là việc đưa các sự kiện nổi bật như cái chết của Marylin Monroe, sự kiện rò rỉ phóng xạ tại Fukushima và đời sống thường nhật của giới trẻ Nhật Bản, sự trăn trở trong quá trình định hướng và theo đuổi sự nghiệp của các thanh niên trẻ đã làm cuốn sách bớt khô khan và nhàm chán.
Nói chung là tác phẩm không thật sự xuất sắc, nhưng vẫn nằm ở một đẳng cấp nhất định, xứng với danh hiệu Nhà văn trinh thám hàng đầu Nhật Bản hiện nay (mà hàng đầu thiệt, lúc trước bạn Nhật làm chung với mình vừa thấy mình cầm cuốn Bí mật của Naoko là bạn ấy reo lên liền, bảo “mày cũng đọc sách của Higashino-sama hả? ở nước tao ổng nổi tiếng lắm á mày, 10 người thì hết 7 người biết ổng rồi!!!”)

À cón cái này hơi thắc mắc xí, rõ ràng là nhân vật Shinichi – người bị giết ở phần mở đầu và như trong tác phẩm thì được giới thiệu là một nhân viên cảnh sát, vậy sao cũng trong phần đầu lại có chi tiết bảo anh ta làm cho một công ty xây dựng? Nữa là cái phần giới thiệu ở bìa sau, có phải Nhã Nam cố tình làm cho cái chết của ông lão Shiji trở nên căng đét và bí ẩn khi bảo là hiện trường không phát hiện mất gì, chỉ mất chậu hoa...mà rõ ràng là ví tiền, thẻ ngân hàng và máy vi tính biến mất mà, chậu hoa bị mất mãi sau mới bị phát hiện một cách vô tình :| Thiệt là biết cách viết tỏ ra nguy hiểm quá đi mà...
Profile Image for Như Goo.
82 reviews
March 19, 2022
1.75
Thiệt ra là mình thấy thất vọng tíiiiiiiii.
Profile Image for Trang.
170 reviews89 followers
April 8, 2017
Điểm mình thích ở tất cả các tác phẩm trinh thám của Keigo, đó là những điều đọng lại sau cùng trong lòng người đọc không chỉ là sự sáng tỏ về một vụ án, mà còn là những bài học về nhân sinh.
4,25*/5
Profile Image for Huong.
15 reviews
March 25, 2022
Ko như mong đợi. Thiệt chớ, chán thì chán, ko hợp thì nói ko hợp, chứ tại sao phải ép người khác phải thích? Đâu phải ai cũng như bạn?
Profile Image for QHuong(BookSpy).
1,119 reviews848 followers
February 20, 2020
0.75 stars

Sau khi đọc Phía sau nghi can X, mình đã quyết định cho quyển này cơ hội thứ 2 vì mình vẫn nhớ lần đọc đầu tiên, lâu lắm rồi, mình không thích quyển này vì nó quá chán và đến giờ mình chẳng nhớ gì về nội dung nữa. Và sau khi đọc xong, mình vẫn giữ nguyên quan điểm của mình: nhạt nhẽo không chịu được.

Cách viết cuốn này sao mà ngang ngang, câu cú vẫn ổn đấy, nhưng nó khiến mình không thể nào nhập tâm vào câu chuyện. Về nội dung, các sự việc diễn ra rất rời rạc, không hề có sự liên kết với nhau. Phần mình thích nhất ở cuốn sách là phần điều tra của cảnh sát Hayase, đây là phần níu giữ mình cố gắng đọc cho xong quyển sách này, chỉ là để biết thủ phạm cuối cùng là ai. Cái chết của ông cụ Shuji đầy bí ẩn, liên quan tới sự biến mất của một chậu hoa khiên ngưu quý hiểm khỏi hiện trường, cô cháu gái Rino (từng là tuyển thủ Olympic bơi lội, sau đó bỏ) quyết tâm đến cùng giải mã vụ việc, kết hợp với Shota - một sinh viên tiến sĩ, hay thạc sĩ gì đó, chuyên ngành vật lý hạt nhân. Anh trai của Shota là Yosuke, nhân viên cảnh sát quốc gia, tiếp cận cả Rino và Hayase để tìm hiểu vụ việc vì một lý do bí ẩn nào đó. Vì vậy Shota cũng có động cơ để giúp Rino (động cơ không thuyết phục tí nào).

Mình để ý thấy toàn bộ cốt truyện được xây dựng toàn từ sự tình cờ, chẳng thấy được quá trình suy luận hay điều tra rõ ràng gì. Cách kể chuyện rât lan man, mãi mà không vào vấn đề chính. Đến hơn nửa cuốn sách mà vẫn không có một tiến triển nào trong điều tra, mình lúc đấy rất muốn bỏ rồi nhưng vẫn gắng gượng tiếp tục. Lại còn chuyện Shota tình cờ gặp cô nàng mối tình đầu của mình, Takami và hóa ra, Takami cũng có sự liên quan bí ẩn nào đó đến ông cụ Shuji! Càng ngày càng kịch tính nhỉ - mình đùa thôi. Chẳng có kịch tính gì ở đây hết, chỉ càng thêm một mớ chi tiết rắc rối, lộn xộn không ra đâu vào đâu. Bây giờ Shota và Rino, càng ngày càng trở nên thân thiết một cách lạ thường, cùng đâm đầu vào việc tìm hiểu về sự xuất hiện của Takami, vì sau đó Takami lại biến mất tiếp! Trong khi đó, anh Yosuke - thực ra câu chuyện về anh này có thể giúp cứu cả cuốn sách nếu tác giả cho anh này nhiều đất diễn hơn - thoắt ẩn thoắt hiện, không hiểu định làm gì, cứ thỉnh thoảng xuất hiện tạo một cú twist hay ho để đẩy các nhân vật chính khác hành động. Còn Hayase, ít nhất nhân vật này cũng khiến mình bao dung hơn với cuốn sách này. Mình thích đọc những đoạn Hayase đi điều tra nhưng mình chẳng quan tâm gì đến gia đình đã li thân của anh cả. Kể cả đứa con của anh có ơn với ông cụ Shuji, mình cũng chẳng quan tâm. Nói thật ra ấy, mình không quan tâm tới bất kì nhân vật nào. Mình thậm chí còn rất ghét Rino, nhân vật chính. Cô nàng này có vẻ rất muốn phá án vụ giết ông mình, nhưng cô ta còn chẳng cố gắng điều tra. Cái gì cũng là Shota làm, và sau đó Rino trầm trồ thán phục trí thông minh tài tình của Shota. Rino quá là vô dụng, một chiều, hành xử ngu ngốc, đóng vai trò như một phụ tá không có đầu óc mấy của Shota. Shota hành động nhiều hơn, xây dựng tính cách cũng đa chiều hơn, nhưng tự dưng dính vào việc tìm Takami, chẳng liên quan cái gì ở đây cả. Đã thế, mình thấy Shota còn hơi đạo đức giả nữa, rồi toàn lôi bi kịch gia đình (cũng chẳng bi kịch lắm) vào tỏ vẻ mình đáng thương hại, mình đau khổ, mình cũng có nỗi niềm. Rino cũng gần như vậy, nhưng không rõ ràng lắm. Hai nhân vật này đúng là hợp nhau thật.

Về sau thì độp một cái, thủ phạm bị bắt. Mình sau đó chắc mẩm, tí nữa sẽ có phần giải thích tại sao tìm ra thủ phạm. Theo truyện thì có ba tờ phiếu ăn gì đó đã giúp cảnh sát xác định kẻ giết người. Nhưng không, mình đọc đến hết mà không có lấy một lời giải thích nào cho việc tại sao ba tờ phiếu ăn này làm được việc đó. Hay là do mình đọc lướt quá nhanh? Vì đến đoạn cuối này mình thực sự chỉ muốn đọc cho xong để chuyển sang quyển khác mình thích hơn. Mình thực sự thất vọng với cách giải quyết câu chuyện. Tác giả còn chèn thêm mấy chương để giải thích toàn bộ câu chuyện từ đầu đến giờ, các sự liên quan trùng hợp đó, tại sao Yosuke lại làm thế, tại sao Takami lại làm thế, tại sao ông cụ Shuji lại dính líu vào... hóa ra là do một nhiệm vụ thiêng liêng trong dòng họ, nó là câu chuyện về gia đình, về cứu người. Sau đó, về Shota, thì nói về việc cậu có nên học tiếp vật lý hạt nhân không, còn về Rino, cô không nên phí hoài tài năng của mình, và nói chung là mình nên chọn những gì mình thích, chứ không phải do tác động từ bên ngoài, blah blah blah. Kiểu đến cuối mới nhồi nhét một đồng bài học nhân văn, mà chính tên thủ phạm cũng góp phần giảng đạo nữa, tỏ vẻ mình cao thượng lắm - cảm giác như tác giả muốn người đọc xúc động vì tính nhân văn giữa người với người, blah blah blah.

Cuối cùng đọc xong thì mình kết luận ấy, bỏ qua toàn bộ hành trình điều tra của Shota và Rino đi thì câu chuyện vẫn không thay đổi cái gì cả, họa chăng là bớt đi hai nhân vật đáng ghét. Vì như mình nói, chỉ có phần điều tra của Hayase là đáng đọc, đáng suy ngẫm - dù kết truyện không làm mình hài lòng tí nào, còn chẳng có giải thích (hoặc do mình đã không may bỏ qua chăng? - hoặc may mắn bỏ qua). Cảm giác của mình là tác giả còn không outline rõ ràng cốt truyện, viết đến đâu hay đến đấy, viết ngắt quãng và không đọc lại phần viết trước để kết nối với nhau. Theo lời khuyên nhẹ nhàng của mình, chỉ cần đọc mấy chương cuối, từ chương 36 trở đi là hiểu hết nội dung cốt truyện tạp nham, lộn xộn này, đỡ đau đầu với hơn 300 trang trước đó. Còn theo lời khuyên tàn nhẫn của mình, đừng có tốn thời gian đọc quyển này làm gì, đừng nghĩ nó hay bằng Phía sau nghi can X - mà thôi, tùy mỗi người, chắc có người thích quyển này. Mình thì không.
Profile Image for ดินสอ สีไม้.
1,070 reviews180 followers
April 2, 2024
ตัวละครเยอะ แต่ไม่ซับซ้อน
เราแนะนำให้อ่านรวดเดียวยาวๆ ไปเลย
ถ้าสามารถจดหรือจำชื่อตัวละครทั้งหมดได้
จะเห็นภาพการสาวโยงสายใยที่เชื่อมต่อกันของเส้นเรื่องได้ชัดเจน
Profile Image for Rakib Hasan.
455 reviews80 followers
July 27, 2024
হিগাশিনোর লেখা আরো একটা দারুণ বই পড়া হলো। উনার অন্যান্য বইগুলোর মতই এই বইটার শুরু থেকে শেষ পর্যন্ত ভালোলাগা কাজ করেছে। জাপানি সাহিত্যের সাথে পরিচয় সালমান হক এবং হিগাশিনোর সাথেই অনেক বছর আগে, তাদের দুজনের কম্বিনেশনে দারুণ কিছু হবে সেটা ভেবে আগে থেকেই এক্সপেকটেশন বেশি ছিলো যার পুরোপুরি উসুল হয়েছে। তাকামি এবং সৌতার শুরু যেভাবে হয়েছিল সেই হিসেবে তাদের দুজনকে একসাথে নিয়ে ছোটখাটো যে চাওয়া ছিলো যদিও সেটা পুরণ হয়নি😷। মায়াপ্রসুন নামকরণটাও আমার কাছে ভালো লেগেছে এবং ক্যারেক্টার ডেভেলপমেন্ট বেশ ভালো ছিলো ! ছোটখাটো কিছু টুইস্ট ছিলো যদিও লেখকের অন্যান্য বইগুলোর মতই টুইস্ট বা অন্য কিছুর জন্য পড়ার আগ্রহ থাকে এমন না। শুধুমাত্র প্লট এবং গল্পটার জন্যই পুরো বইটা পড়ার প্রতি আগ্রহ থাকে এই বইটাও তেমন। সব মিলিয়ে বইটার সাথে সময় বেশ ভালো কেটেছে।
Profile Image for True Blue.
274 reviews41 followers
October 9, 2023
Sau một loạt cuốn thất vọng gần đây của tiên sư Cây Gỗ thì vô tình thấy 1 bn nói cuốn này khá hay nên mình trở lại vs Bác
"Bí ẩn " là 2 từ xuyên suốt quá trình đọc cho đến khi biết " Hoa Mộng Ảo" ,từ các mối quan hệ nhân vật và tình tiết truyện dày đặc khá là mù mờ khiến bạn cứ phải đọc mãi đọc mãi.
Cái kết còn đem lại những điều tích cực mới mẻ
4.5/5 🌟
Profile Image for Lina Lee.
77 reviews
November 14, 2025
Quattro stelle e mezzo approssimate a cinque, perché Higashino è sempre una garanzia e questo libro, con la sua storia, i suoi personaggi, il suo fiore giallo dell'illusione e le sue atmosfere, ha meritato ampiamente il voto massimo.
Profile Image for nananatte.
431 reviews138 followers
June 22, 2017
ปริศนาดอกไม้มายา Mugenbana โดย ฮิงาชิโนะ เคโงะ แปลโดย ธีรตา วิจิตร แพรวสำนักพิมพ์

ดีใจมากที่มีนิยายเล่มใหม่ของคุณเคโงะแปลไทยค่ะ ยกมือไหว้สนพ.ใจดีที่เลือกหยิบงานของป๋าเคโงะมาแปลให้เราอ่านกัน เล่ม "ปริศนาดอกไม้มายา" เป็นเรื่องล่าสุดที่มีแปลไทยค่ะ (มีนาคม 2017)

"ปริศนาดอกไม้มายา" เป็นเรื่องราวเกี่ยวกับชายชราวัยเกษียณคนหนึ่ง เป็นคุณปู่ที่ใช้ชีวิตเงียบๆ คนเดียว คอยดูแลเอาใจใส่ไม้กระถางในสวนของตน คุณปู่มีหลานสาวคนสวยคนหนึ่งหนึ่งชื่อริโนะ เธอแวะเวียนมาหาคุณปู่เป็นประจำเพื่อช่วยเขาทำ blog เกี่ยวกับการปลูกและดูแลดอกไม้ แต่แล้ววันหนึ่ง ริโนะกลับพบศพคุณปู่ในสภาพบ้านถูกรื้อค้นไปหมด ด้านตำรวจผู้ดูแลคดีลงความเห็นกันอย่างแกนๆ ว่าคงเป็นคดีบุกทำร้ายคนแก่และปล้นฆ่าแบบที่มีมากขึ้นเรื่อยๆ ตามสภาพสังคมผู้สูงอายุ แต่ริโนะไม่เชื่อ เพราะเธอเห็นว่าในสวนมีกระถางดอกไม้หายไปกระถางหนึ่ง มันเป็นดอกไม้พิเศษที่คุณปู่กำชับว่าห้ามบอกใครเรื่องดอกไม้ชนิดนี้เด็ดขาด

เรื่องนี้ไม่ได้เน้นที่เหตุฆาตกรรมหรือเหตุจูงใจในการฆาตกรรมอย่างเรื่องอื่นๆ ของคุณเคโงะเลยล่ะค่ะ เพราะโฟกัสกันที่ดอกไม้ปริศนาที่หายไปเป็นหลักมากกว่า

กลวิธีในการเล่าเรื่องนี้ เราว่ากระเดียดไปทาง... ปมปริศนาปีกกิเลน กับ สมการเปื้อนเลือดนะคะ คือ มีวงความสัมพันธ์ของผู้คนที่ดูไม่เห็นจะเกี่ยวกับเรื่องโผล่ออกมาอยู่เต็มไปหมด แต่สุดท้ายทั้งหมดก็มาขมวดและเฉลยปมได้ในตอนจบน่ะค่ะ แต่เรื่องนี้จำนวนวงความสัมพันธ์และจำนวนตัวละครมันเยอะมากกกกกกกก....

กว่าเราจะแม็พและจำชื่อตัวละครได้หมดเราใช้เวลาปาไปครึ่งเล่มค่ะ ว่าจำชื่อคนญี่ปุ่นก็จำยากกว่าชื่อไทยหรือชื่ออังกฤษอยู่แล้ว
เล่มนี้ใช้วิธีสะกดชื่อตามราชบัณฑิตฯ ด้วยนะคะ (เช่น นามากาสะ สะกดเป็น นะมะกะสะ, ฮายาเสะ เป็น ฮะยะเสะ) ชื่อคนในเรื่องนี้ก็จะอุดมไปด้วยสระอะเยอะหน่อย ไม่ชินตาเท่าไรเลยค่ะ

ถ้าไม่นับเรื่องอ่านชื่อคนในเรื่องไม่ถนัด นอกนั้น คุณธีรตาและกองบก.ทำงานยอดเยี่ยมเลยค่ะ เล่มนี้แปลอ่านลื่นไหลดีจัง :-)

ตอนเรานั่งอ่านๆ ไป ก็เกิดสงสัยขึ้นมาว่าคนอื่นอ่านจะงงกันไหมว่าทำไมคุณเคโงะให้น้ำหนักกับการหายไปของดอกไม้แค่กระถางเดียวมากจัง...

ถ้าสงสัยนะคะ แนะนำให้อ่านหนังสือชื่อ ความลับของดอกไม้(Flower Confidential) - Amy Stewart มีแปลไทยแล้วโดยสนพ.open worlds เป็นหนังสือสารคดีเกี่ยวกับอุตสาหกรรมดอกไม้โลกค่ะ พูดถึงวงการไม้ตัดดอก ไม่ได้มาเล่าเรื่องโรแมนติกหวานๆ ประเภทภาษาดอกไม้หรือตำนานดอกไม้อะไร เล่ม "ความลับของดอกไม้" พูดถึงหยาดเหงื่อ คราบเลือดและหยดน้ำตาของอุตสาหกรรมไม้ตัดดอก ตั้งแต่การผสมพันธุ์ไม้ดอก ขยายพันธุ์ จดสิทธบัตร การใช้เครื่องจักร การส่งออก/นำเข้า การเมือง การฑูต ไปจนถึงธุรกิจค้าปลีกและรับจัดดอกไม้ เป็นสารคดีที่แน่นและเข้มข้นค่ะ

ถ้าอ่านเล่ม "ความลับของดอกไม้" แล้วจะเข้าใจว่า ทำไมแค่ดอกไม้กระถางเดียวของคุณปู่หายไปมันจะเป็นเรื่องอะไรขนาดนี้ เพราะสำหรับคนบางคนดอกไม้ไม่ใช่แค่สิ่งมีชีวิตที่บอบบางและเฉาตายไป แต่มันมีมูลค่าทางเศรษฐกิจน่ะสิคะ

"ปริศนาดอกไม้มายา" ไม่หนัก ไม่หน่วง ไม่ดราม่า อย่างกับว่าคุณเคโงะเขียนมาเพื่อให้กำลังใจคนญี่ปุ่นจากเหตุการณ์โรงไฟฟ้านิวเคลียร์ระเบิดเสียด้วยซ้ำ

ส่วนตัวเราชอบตอนเฉลยปมและอธิบายความเชื่อมโยงของตัวละครทั้งหมด ถึงเรื่องนี้จะพูดเรื่องการตามหาดอกไม้ที่หายไปเป็นหลัก แต่พออ่านจบ กลับกลายเป็นว่าสารที่คุณเคโงะจะสื่อกลับกลายเป็นเรื่องความฝัน ความหวัง การลงมือทำ และความรับผิดชอบเสียอย่างนั้นค่ะ อ่านจบแล้วรู้สึกสดชื่นดีค่ะ
Profile Image for Suwitcha Chandhorn.
Author 15 books90 followers
March 23, 2020
สนุกดีนะ ช่วงแรกยังจับต้นชนปลายไม่ค่อยถูก แต่พอเดินเรื่องเข้าครึ่งหลังก็อ่านได้เรื่อย ๆ เลย เป็นอีกเล่มหนึ่งที่รู้สึกว่าซับซ้อนในสไตล์​ของผู้เขียน​อย่างแท้จริง
Profile Image for Parvez Alam.
306 reviews12 followers
October 4, 2024
ছিমছাম, সুন্দর একটা মার্ডার মিস্ট্রি। কিন্তু যারা থ্রিলার পড়েন অনেকে তারা বুঝে যাবে ঘটনা কি হতে পারে কিন্তু খুনি কে বুঝতে পারা একটু কষ্টকর। অনুবাদ ছিলো ৫/৫ ।
Profile Image for Lợn Siêu Nhân.
51 reviews9 followers
February 1, 2020
Trong Hoa Mộng Ảo vẫn là những bài học về nhân sinh được lồng trong 1 vụ án mạng, vẫn là những cuộc đời tưởng như không liên quan đến nhau được liên kết một cách hoàn hảo. Nhưng thứ dùng để khâu những mảnh đời đó lại với nhau, loài hoa mộng ảo, lại mông lung như một trò đùa ._.
Vài đoạn chưa thấy sensei giải thích, hoăc do mình đọc không kĩ nên đã bỏ qua :))
Profile Image for Mo Melody.
194 reviews14 followers
May 9, 2021
เนื่อเรื่องปูมาได้น่าสนใจดี ข่วงแรกอาจมีตัวละครเยอะหน่อย แต่ไม่ถึงกับงงว่าใครเป็นใคร มีการผูกเรื่องได้ชวนคิด น่าสงสัยและน่าติดตาม เป็นเรื่องที่อ่านได้สนุกเรื่องนึงของอาจารย์เลย
Profile Image for Lewerentz.
319 reviews9 followers
March 29, 2017
Un bon roman policier, ciselé, au rythme plutôt lent mais que j'ai bien apprécié après la déception d'un précédent roman de cet auteur.
Profile Image for Ottoshi Intel.
169 reviews17 followers
March 16, 2021
เป็นอีกเล่มของการฆาตกรรมที่ผู้เขียนศึกษาข้อมูลมาเยอะมาก ทั้งรายละเอียดและการเล่าเรื่อง พยามปล่อยจิ๊กซอว์ออกมาทีละตัว

บทแรกๆจบต้นชนปลาย ไม่ถูกว่าจะสร้างความสัมพันธ์ใครยังไง กว่าจะเข้าเรื่องเหตุจูงใจในการฆ่าปาเข้าไปกลางเล่ม ฆาตกรแอบโผล่มาตอนไหนไม่รู้จับทางไม่ถูก ท้ายสุดถึงกับอ๋อเหรอ

โดยรวมอ่านเอาเพลินๆ ยากหน่อยต้องตั้งสติเพราะตัวละครเยอะ ปมเยอะ แต่หลังๆเริ่มเข้าที่เช้าทางพยานให้จบง่ายๆ ถือเป็นอีกแนวของ อ.เคโงะ

ดอกไม้ปริศนาก็เข้ากระแสช่วงนี้อยู่เหมือนกัน มิน่าสำนักพิมพ์ถึงเอามา reprint ปกใหม่

Profile Image for B.
134 reviews166 followers
February 23, 2022
Vớ vẩn.












Mà mình không ưng cái đoạn rao giảng ở phần cuối cho lắm. Cái gì mà sống không có nghĩa vụ (hoặc có vẻ sâu xa hơn theo ý ông bác, không mục đích, hoài bão) thì chỉ là 1 cuộc đời trống rỗng.
Ok, mình hiểu ý, nhưng không nên nâng tầm quan điểm.
Đâu phải ai đang lang thang cũng là đang lạc lối.

https://youtu.be/txdUE10OopA
Profile Image for Alopexin.
342 reviews40 followers
August 25, 2017
Cốt truyện: 2/5
Văn phong: 2/5
Nhân vật: 2/5
Cảm tình của mình: 1/5
Trung bình: 1.75 làm tròn là 2 (ko thì tự chửi mình ngu, sách 1 sao mà cũng ráng đọc)

Vốn dĩ đọc xong Nghi can X là mình đã chán Keigo lắm rồi, nhưng mà vì nghe người đời tung hô nhiều quá nên cũng ráng đọc thêm mấy cuốn để coi sao. Nhưng càng đọc càng thấy muốn gãi đầu gãi tai, vì đọc thì chán, đọc xong thăng hoa được tầm 3s sau đó rồi cũng nản luôn.

Cốt truyện: chưa đủ lắt léo để đối với mình là một truyện trinh thám hay. Lúc đầu thì tưởng là kiểu corporate plot (kiểu như công ty kỹ thuật hàng đầu hùng mạnh giết người diệt khẩu kiểu Mỹ) nhưng cuối cùng té ra là kiểu sứ mệnh của gia đình (kiểu gia đình mình có trách nhiệm giữ gìn bảo vệ này nọ, tức là một cái cốt rất kiểu manga kiểu Nhật :)) )

Văn phong: lần trước đọc bản dịch tiếng Pháp, ko biết có phải vì dịch mà câu chữ cứ cứng quèo như cơm nguội. Lần này đọc thử bản dịch tiếng Việt thấy cũng... mệt cả người vì sự tỉ mẩn của tác giả. Tác giả viết theo thứ tự thời gian, cứ abc lần lượt mà viết ra (Lâu lâu có chút flashback thì mình ngồi ngẩn ra mất một lúc mới hiểu là đang flashback). Mà có cái gì viết ra là phải viết ra hết, ví dụ như nhân vật nữ mặc quần áo gì, hai người hẹn nhau ở quán nào phố nào, uống nước gì (tôi đọc thêm 1 câu tả cà phê nữa là tôi ném sách). Xong đến lời thoại thì cũng đều đều (tôi biết là người Nhật hay 'so desu ka' và 'wakarimashita' nhưng có cần mỗi lần mỗi nói như vậy không :))
Ghét nhất là lê thê như vậy xong đến tầm 3 chap cuối thì tác giả có bao nhiêu lắt léo phun ra hết cả, phun ra cũng theo thứ tự thời gian, bắt anh A anh A khai hết xong bắt đến anh C xong gặp chị C để được giải thích, nói chung là ko thấy kịch tính chỗ nào.

Nhân vật: cứng quèo như thể cắt từ bìa carton ra. Đọc cả truyện thấy giống như tác giả cầm mấy miếng bìa lên lắc lắc, xong nhúc nhích cho nhân vật nói vậy. Cả 4 nhân vật chính ko thấy ai có chút tính cách gì cả. Tác giả chỉ biết tạo nền tảng (nhân vật làm gì, ở đâu, quá khứ có điểm chính gì), sau đó thêm chút biểu cảm qua câu nói (anh A nặn ra một nụ cười, chị B nhếch mép cười :))) chứ còn lại tuyệt nhiên ko có dấu hiệu gì thấy nhân vật là người.

Cảm tình của người đọc: ko đến nỗi ghét đến nỗi muốn quăng sách, nhưng cũng ko thấy gì hay. Chỉ hơi hơi thích Rino, mệt mỏi thằng Sota, thấy Yosuke quá cố gắng để là cool guy, Hayase ko có gì để thích hay ghét, Iba Takami là một nhân vật thừa. Mệt mỏi cốt truyện thấy nhiều lỗ hổng to đùng, ví dụ như có cây hoa lạ thì mọi người đều ré lên là "hạt giống từ đâu ra????" trong khi có bao nhiêu cách để có ra cây hoa như cắt, ghép, rồi tác giả là kỹ sư sinh học mà ko lẽ ko ai nghĩ là nuôi cây hoa từ mô hay tế bào vv mà nhất định là phải có hạt giống mới trồng được??? Rồi cái plot twist cuối cùng thì thấy nó nặng chất manga, gì mà trách nhiệm của gia đình truyền từ cha sang con, phải điều tra làm rõ này nọ...
Cả truyện chỉ thấy trăn trờ về ngành học của Sota là đáng quan tâm (một thạc sĩ học xong năng lượng hạt nhân trong khi Fukushima mới bị sự cố). Và cái kết của Sota cũng tương đối tốt, gắn liền với cái kết của câu chuyện: "Trên thế giới này vẫn có những thứ di sản tiêu cực. Nếu như chúng có thể tự nhiên biến mất thì cứ để nguyên như thế là được. Nhưng nếu không phải thế thì phải có người đứng ra gánh lấy trọng trách."
Profile Image for Haiiro.
292 reviews329 followers
February 18, 2021
Không còn nhớ bắt đầu đọc từ bao giờ nữa nên chọn random một ngày của năm 2019 vậy. Dù sao nó cũng rơi vào tầm một hai năm gì đấy thật. Cơ mà chủ yếu là vì mình lầy thôi chứ không liên quan gì đến quyển sách vì nhân một ngày mùng trong lúc đang phải chạy trốn mấy quả hỏi han bao giờ lấy chồng của cô dì chú bác thì cuối cùng mình cũng đã tua xong rồi :))

Mình thấy hơi ngạc nhiên chút vì mọi người có vẻ chê Hoa mộng ảo khá nhiều. Với mình thì đây là một cuốn dễ đọc, ít nhất là hấp dẫn hơn Trứng chim cúc cu này thuộc về ai? ấy. Cách triển khai câu chuyện hơi làm liên tưởng đến Dan Brown chút nhưng với một mức độ kịch tính thấp hơn và bớt ảo hơn. Ngoài ra thì có một điểm (có vẻ là điểm trừ) là . Cơ mà mình nói là có vẻ thôi, vì mình là một độc giả lười si nghĩ, không cảm thấy bị tổn thương gì vì chuyện này cả :))) Mình khá thích việc lan man chạy theo bước chân của Rino và Sota trong câu chuyện này.

Trên hết thì vì mình vẫn luôn là một độc giả của Keigo và không dùng hai chữ trinh thám để đóng khung ngòi bút của bác lại. Chắc thế nên mình dễ dãi hơn với các tác phẩm của bác chăng? Cái này thì mình cũng không dám chắc lắm. Có thể Trứng chim cúc cu là ngoại lệ...
Profile Image for Noémie Courtois.
267 reviews1 follower
August 23, 2019
Un bon roman policier avec une intrigue intéressante et assez rocambolesque, mais les 20 dernières pages étaient simplement de trop et n’ajoutent rien que l’on ne connaisse déjà.
Profile Image for Luseal.
38 reviews
December 17, 2024
merci higashino d'avoir un si gros cerveau pour écrire des histoires pareilles, je suis ravie d'être bête pour être bouche bée chaque fois qu'un nouveau lien se fait.
Profile Image for Tuyet Lan.
571 reviews107 followers
August 5, 2020
Ban đầu mình định không mua cuốn này do xem review thấy bảo thất vọng nọ kia lắm.
Nhưng vì sale trên shopee rẻ quá nên hốt luôn. Ai dè đọc rất hạp. Đúng là gu đọc khác nhau, xem review chỉ nên để tham khảo.

Mình thích cuốn này hơn Nghi Can X (vẫn không hiểu tại sao cuốn ấy được tung hô nhiều vậy). Hoa mộng ảo có kết cấu truyện giống Bạch dạ hành, Ma nữ của Laplace...-các sự kiện lẻ tẻ trải dài qua nhiều năm và không gian khác nhau lại gắn kết với nhau thành bức tranh vụ án lớn. Tuy nhiên bức tranh này khiến mình khó đoán hơn so với các truyện khác - mình quả thực không dò ra được nguyên nhân gây án và hung thủ là ai cho đến kết truyện. Truyện còn có thêm vài nhân vật đánh lạc hướng nữa, nên việc lần theo manh mối mà tác giả cài cắm trong truyện cũng khó khăn hơn.

Kết truyện "Hoa mộng ảo" có phần tương sáng và lạc quan hiếm thấy so với các tác phẩm trinh thám của Keigo mà mình đã đọc. Các nhân vật đi qua vụ án mạng đều trở nên trưởng thành hơn, chia sẻ với nhau hơn và thấu rõ bước đường tương lai của mình hơn. Cảm giác giống đọc "Điều kì diệu của tiệm tạp hóa Namiya" vậy.

Mình cũng rất thích những thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm trong truyện này. Nếu như các truyện khác của Keigo tập trung vào góc khuất xấu xa trong tâm hồn con người. Thì truyện Hoa mộng ảo này cũng có: quá tham vọng vươn tới đỉnh tài năng đến mức đánh mất bản thân (với cả anh nhạc sĩ, cô vận động viên và người nghiên cứu thực vật). Nhưng trọng tâm truyện lại ở điều khác nhân văn hơn: sự kế tục để giải quyết những di sản tiêu cực. Có những con người gìn giữ và phát huy các truyền thống văn hóa tốt đẹp (làm bánh gạo thủ công, biểu diễn kich Noh...). Thì cũng cần có những âm thầm kế tục sự nghiệp của cha ông trong việc xóa bỏ những di sản tiêu cực (thuốc gây nghiện, dư lượng phóng xạ...), đảm bảo chúng không bùng phát ảnh hưởng đến cuộc sống con người. Đó là những anh hùng thầm lặng, đảm nhận trọng trách chịu trách nhiệm trước thế hệ tương lai.
132 reviews2 followers
November 4, 2020
Je viens de finir "la fleur de l'illusion", et je m'en suis régalée ! La métaphore publicitaire citant l'auteur comme un maître de l'origami policier (!?) est assez juste si on la prend à l'envers : il faut déplier peu à peu l'origami du roman, ça se fait délicatement, sans les attributs habituels des polars, il n'y a pas de suspens angoissant et la découverte du coupable est une surprise, mais ce n'est pas un choc amené par une foule de fausses pistes improbables. Toute l'histoire se ramène à quelque chose à quoi on ne s'attend pas du tout, l'importance d'une graine, et cette histoire ne serait pas la même ailleurs qu'au Japon, où le sens du devoir envers la famille et la société est inscrit dans les gènes, et il donne ici l'entière explication à tous les comportements des protagonistes.
L'écriture est simple, collant à la réalité, mais sans aucune des vulgarités du policier habituel... Je le recommande pour un dépaysement tranquille mais prenant quand même, dans un environnement à la fois banal de personnages "ordinaires" mais quand on arrive à la conclusion on ressent à quel point nous étions "ailleurs" tout au long de l'histoire !
Profile Image for Mehdi Jemaa.
178 reviews35 followers
July 20, 2018
des personnages différents, des perspectives différentes, rien ne semblait lier les événements qui se produisaient tout au long du Roman, mais à la fin le résultat est surprenant, je n'ai rien vu venir, l'histoire paraît d'une simplicité déconcertante l'on ne s'attend pas à une telle complexité j'ai réellement aimé, malgré le rythme assez lent.
pour une première lecture de Keigo Higashino, je ne suis pas déçu.
Displaying 1 - 30 of 282 reviews

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.