Giới thiệu tóm tắt tác phẩm: Có rất nhiều doanh nhân vĩ đại, những người sáng lập, xây dựng, điều hành những công ty hàng đầu thế giới với doanh thu cả trăm tỷ đô-la Mỹ, những công ty sáng tạo công nghệ và sản phẩm làm thay đổi thế giới, nhưng họ không viết sách dù rằng có nhiều sách viết về họ. GS. Phan Văn Trường khác họ. Ông đã từng đứng đầu các tập đoàn khổng lồ với doanh thu 60-70 tỷ đô-la Mỹ, hoạt động trên cả trăm quốc gia, với hàng chục nghìn nhân viên đủ các quốc tịch. Và ông viết sách. Chính xác hơn là ông ghi lại những gì tinh túy nhất và lại giản dị nhất của một doanh nhân người Việt tầm cỡ Global. Cuốn sách là nhật ký, là tâm sức cả đời của ông nên thật khó giới thiệu trong vài trang. Nhưng tôi muốn ghi lại những điều tâm đắc. - Phần lớn Doanh nhân nhầm lẫn giữa quản lý và quản trị. Vậy nhà lãnh đạo quản trị Doanh nghiệp như thế nào, họ phải làm gì… - Làm thế nào để xây dựng doanh nghiệp trường tồn - Quản trị doanh nghiệp chính là quản trị con người Có lẽ những điều trên bạn đã gặp ở rất nhiều cuốn sách nhưng ở đây có 2 điều khác biệt: - Là bài học thực tế, là tinh túy của một doanh nhân tầm cỡ Global - Hành xử chuyên nghiệp, quyết định sáng suốt, thành công lớn…ở tầm Global nhưng vẫn mang đậm chất Việt, đậm chất nhân văn. Và đặc biệt những câu chuyện của ông, những bài học của ông lại được kể bằng những con người thực Ông đã cùng làm việc, bằng những câu chuyện thực của đời mình (Trích lời giới thiệu của GS.TS. Hoàng Nam Tiến - Chủ tịch FPT Softwares)
Phan Văn Trường là chuyên gia cao cấp trong lĩnh vực đàm phán quốc tế và là cố vấn của Chính phủ Pháp về thương mại Quốc tế. Ông được Tổng thống Pháp đã trao tặng Huy Chương Hiệp Sĩ Bắc Đẩu Bội Tinh (Chevalier de la Légion d’Honneur) năm 2007.
Theo lời GS, quản trị khác với quản lý. Quản trị là làm cho mọi thứ trở nên đúng đắn. Là chọn đúng người, làm đúng việc, định hướng đúng mục tiêu, nguồn lực... Cũng vì ở vị trí quản trị, phải dẫn đường cho cả 1 hệ thống, mà con người là cái cốt lõi. (Hể cái gì liên quan đến con người thì là 1 phương trình nhiều biến, chỉ cần 1 biến số thay đổi, thì kết quả của sẽ thay đổi theo). Vì vậy, quản trị cốt ở văn hoá. Cốt ở đơn giản. Làm sao tư tưởng của người trên cùng đến người thấp nhất thừa hành thông rỏ nhau. Do vậy, sự đơn giản rất quan trọng. Lại nữa, không phải cứ vịn vào sự đơn giản mà lơ là. Vì cái phương trình nhiều biến kia sẽ luôn biến động. Con người thay đổi, môi trường thay đổi, thị trường chuyển biến, chính trị ảnh hưởng. Người quản trị phải là người nhạy cảm. Phải liên tục đi vi hành cấp dưới, để nắm bắt từng biến đổi trong nội bộ (dù là người lao công). Phải thường xuyên tiếp xúc khách hàng, đối tác để nắm bắt thị trường. Than ôi, sao mà nhiều vậy. Thì thì đúng như GS nói, thà nhận mức lương thấp hơn nhiều, để được tự do, tự chủ, ít trách nhiệm. Chứ mức lương cao vút, nhưng có thể bị trảm bất kì lúc nào thì thật đáng sợ. Vì hể, có bất kì sai lầm nào xảy ra, người quản trị dù ko can hệ vẫn phải nhận trách nhiệm về mình. Những gì mình tóm lược trên đây, là 1 phần rất nhỏ nội dung của 450 trang sách mà GS đặt nhiều tâm huyết và kinh nghiệm vào đó. Mình chưa 1 ngày được làm công tác lãnh đạo hay quản trị. Nhưng trong quá trình công tác, đã được công tác với 5-7 người sếp. Khi đọc từng trang sách, mình hiểu rỏ hơn vì sao có những người sếp làm việc rất nhẹ nhàng nhưng hiệu quả. Là có những người luôn "sân si" nhưng kểt quả chẳng ra sao. Đó đều nằm trong bí kíp "quản trị" của GS Trương cả.
Reading this book after "Principles" by Ray Dalio is such a blessing. I don't like rigidity and that was why I could not digest some parts of the Dalio book.
This book, on the other hand, is all about real life situations from such a wide range of experiences. I feel a special connection to Mr Phan in many ways, and a lot of the book has become so much more convincing and relatable as a result.
This is a book to be read and re-read over a lifetime.
Tác phẩm là đúc kết những bài học kinh nghiệm về quản trị, về công việc của người lãnh đạo của GS Phan Văn Trường, một người dày dạn kinh nghiệm qua nhiều Công ty, nhiều Quốc gia và nhiều năm đảm nhận công việc lãnh đạo.
Rất thích triết lý chủ chốt là lãnh đạo là từ TÂM, từ sự yêu thương, quan tâm và tin tưởng, gần gũi nhân viên của mình. Có vậy nhân viên mới tận tâm, hết mình và cống hiến cho tập thể được.
Những bài học trong sách rất hay, toàn diện đối với công việc lãnh đạo, mang tính thực tế cao và hoàn toàn là trải nghiệm thật, kinh nghiệm thật của tác giả chứ chẳng phải là lý thuyết suông. Bên cạnh đó, những nội dung còn viết trên tinh thần của một người am hiểu và muốn truyền tải kiến thực phù hợp với tình hình thị trường Việt Nam.
Khuyến đọc cao với những giám đốc, leader, lãnh đạo.
Tuy nhiên, vì kinh nghiệm tác giả đúc kết xuất phát từ quá trình làm việc ở nhiều công ty lớn, lượng nhân viên lên tới hàng ngàn người, mức độ công việc và độ phức tạp cực kỳ cao. Vì vậy, khá nhiều phần mang tính chất vĩ mô. Bên cạnh đó, sách mang tính chất chia sẻ bài học, kinh nghiệm thực tế chứ không phải là tổng hợp kiến thức như đa số sách quản trị khác, nếu người đọc chưa có kinh nghiệm từng trải với các công việc quản trị hay nhân sự thì rất khó để thấm và thu nhận giá trị từ sách.
Packed with old-school wisdom on leadership and interesting business anecdote.
There are some thought-provoking notions that I can reflect upon (Hiring for talent is overrated, and so is consulting companies and everything that is an embolism of it namely KPI, advanced rating program, etc.). It also features some good practices I already observed from my current boss
Meant to give this book 3.5 but rounded to 4 considering how much contribution the author has devoted to Vietnam as an international citizen.
4 sao rưỡi. Bác Trường viết quản trị như kể chuyện đời, vừa gần gũi vừa dày dạn kinh nghiệm. Ai mà làm trong doanh nghiệp lớn sẽ thấy nhiều điều thiết thực.
"Quản trị, ngắn gọn, là nghệ thuật chọn việc, chọn mục tiêu rồi chọn người, chọn lộ trình, chọn thời điểm để đi tới và sắp xếp để đạt được mục tiêu chung."
Cuốn sách này đã được giới thiệu tới mình bởi nhiều người đều đã kinh qua các vị trí lãnh đạo trong các tổ chức lớn của cả Việt Nam và nước ngoài. Khác với nhiều sách chia sẻ về Kĩ năng lãnh đạo khác, "Một đời quản trị" phân tách rõ giữa quản lý và quản trị một doanh nghiệp.
Quản lí là việc sử dụng các mô hình, sơ đồ, quy trình để tăng hiệu suất cho doanh nghiệp. Hoạt động này quan trọng, nhưng là không đủ. Ta có thể nhìn từ ví dụ của những tập đoàn lớn đã làm vô cùng xuất sắc việc quản lí như Nokia, nhưng sau này đều đã thất bại ê chề vì những lầm lỗi về quản trị.
Mặt khác, quản trị là "lấy văn hóa doanh nghiệp để thu hút nhân tài, mang gương sáng để vận dụng uy quyền, lòng hy sinh để phát huy động lực, lấy tính ôn hòa và khả năng lắng nghe để tạo nên sự tương tác cao giữa các nhân viên, thưởng phạt vẫn phân minh mà tinh thần vẫn vô tư ấm áp."
Một ví dụ kinh điển về lấy công cụ của quản lí để giải quyết vấn đề quản trị đó là khi công ty thấy nhân viên đi muộn về sớm, giờ cơm trưa kéo dài hơn quy định, thì bèn ra lệnh kiểm soát chặt chẽ hơn giờ giấc của nhân viên. Trong khi đây thực ra là dấu hiệu mất động lực - một vấn đề của quản trị. Và dù giờ giấc có kiểm soát chặt chẽ hơn thì công việc vẫn kém hiệu quả vì vấn đề cốt lõi không hề được giải quyết.
Từ những quan sát của tác giả dựa trên những nhà lãnh đạo hàng đầu khắp nơi trên thế giới tác giả đã có cơ duyên tiếp xúc, và chính những kinh nghiệm của bản thân, tác giả chỉ ra 2 nhân tố quan trọng hàng đầu trong quản trị đó là: Con người và Văn hóa
1. Con người "Dùng người ở đây có nghĩa rõ ràng là tận dụng được cá tính, khả năng, nghị lực của nhân sự làm việc với mình, phóng thích được óc sáng tạo hữu dụng của họ, động viên tối đa được động lực và tâm trí của họ, và cuối cùng đạt mục tiêu được chọn ngay từ thuở ban đầu. Nhưng hơn thế nữa! Làm xong việc mà nhân sự cảm nhận được hạnh phúc chân chính trong việc làm thì mới gọi là quản trị!"
2. Văn hóa "Đích đến cuối cùng, đó là văn hóa doanh nghiệp. Chỉ có văn hóa mới tạo ra nếp, chỉ có văn hóa mới thay thế được quy trình nặng nề, chỉ có văn hóa mới có khả năng thúc đẩy sự hy sinh, khuyến khích óc sáng tạo, là hàng rào ngăn cản tham nhũng, chỉ có văn hóa mới tạo ra được phong cách làm việc nhóm, san phẳng mâu thuẫn bằng lý trí, dẹp mọi xung đột bằng lý luận. Chỉ có văn hóa mới gây nên tinh thần trách nhiệm. Anh Phan ạ, không một quy trình nào có thể làm được tất cả những việc đó, cho dù có 10 ngàn quy trình chăng nữa." Ông Jean-Pierre Desgeorges - cựu chủ tịch tổng giám đốc tập đoàn Alsthom
“Khi anh Phan lên đến chức vị nắm toàn công ty, anh sẽ hiểu. Rằng làm sao có trí óc nào dự tính được hết, bàn tay nào làm được hết, hệ thống nào kiểm soát được hết, quy trình nào hoàn hảo đủ để có câu trả lời cho mọi tình huống? Chỉ một thứ mới có sức mạnh vô vàn, làm được tất cả những chuyện tôi vừa nêu: đó là văn hóa”. Ông giải thích thêm: văn hóa là một thứ quyền lực vô hình. Vô hình nhưng quyền lực vô hạn. Người ta tuân thủ theo văn hóa một cách khó giải thích! Từ khi thành lập công ty điện lực, ông đã chú trọng cực kỳ đến văn hóa của công ty." Ông Kasame Chatikavanij - Chủ tịch và Sáng lập viên công ty EGAT (Công ty điện lực Thái Lan)
Bên cạnh đó, mình cũng đúc kết được một số bài học giá trị về quản trị của giáo sư Phan Văn Trường đó là: + Lãnh đạo có tầm là người luôn theo sát những xu thế của thị trường, sự biến động của nền kinh tế, cuộc cách mạng về công nghệ,... thông qua trao đổi với những nguyên thủ hàng đầu thế giới, những chuyên gia đầu ngành cho đến từng nhân viên vị trí thấp nhất và khách hàng.
+ Quản lí thời gian trong doanh nghiệp thực ra là cấu trúc đội hình cho đúng, phân bổ công việc hợp lí, không để nhiều đội làm cùng một việc, không để một đội có thừa người. Như vậy, sẽ giải quyết luôn được tình trạng thiếu động lực, hoặc làm việc riêng.
+ Kĩ năng giải quyết vấn đề dù lớn đến đâu là chia nhỏ nó thành những mảnh ghép nhỏ hơn rồi tìm giải pháp cho mỗi vấn đề trước khi ráp tổng thể lại để tìm giải pháp cho vấn đề tổng quát.
Cuốn sách được viết với lối kể chuyện nên rất dễ đọc, dù đôi khi ngôn từ không quá uyển chuyển do tác giả đã định cư ở nước ngoài lâu năm, nhưng chứa đựng nhiều tri thức quý báu cho tất cả những ai có mong muốn phát triển tư duy lãnh đạo của bản thân.
Trước hết, cuốn này là một cuốn rất dễ đọc. Sách được viết theo lối kể chuyện, thậm chí có đoạn còn nhu nhật ký. Ở góc nhìn khác, cuốn này thậm chí còn không khác một cuốn cookbook hay một cuốn sách bắt bệnh, chữa bệnh cho lắm. Sách liệt kê, sắp xếp chi tiết từng ý từng điểm mà tác giả muốn trình bày. Phải nói là tác giả rất có kinh nghiệm, trải nghiệm với những câu đúc kết của người xưa, người nổi tiếng hiện nay, từ đó có những ví dụ rất chân thực về các vấn đề quản trị và cách thức giải quyết nó một cách phù hợp. Sách đưa ra được sự phân biệt rạch ròi giữa quản lý, quản trị. Một ý mà mình rất ủng hộ tác giả: Quản lý không thể chữa được bệnh của quản trị. Tuy nhiên, bên cạnh những điểm tốt đó thì có lẽ cũng từ chính những điểm tốt ấy mà mặt còn lại của nó cũng nên được để ý. Sách viết theo lối kể chuyện, cookbook… cho nên là các vấn đề gần như là dàn trải, thiếu tính hệ thống và nhiều chỗ chỉ sờ trên bề mặt bằng các công cụ quản trị phương tây và theo kinh nghiệm cá nhân của tác giả. Hiếm thấy có vấn đề nào được xử lý một cách rốt ráo và có tính hệ thống hóa. Chính từ việc liệt kê chi tiết, dẫn đến các ý cứ dông dài dông dài, đọc để cho biết đến nó thì được chứ để hệ thống hóa nó, để dễ dàng tra cứu l���i nó và ứng dụng được thì với lối trình bày này quả thật là gây khó cho người đọc. Sách viết rất dài, nhưng dài không phải vì lượng tri thức đồ sộ mà dài vì kể chuyện và sa đà vào chi tiết. Tác giả đưa rất nhiều ví dụ đến từ những cộng sự mà tác giả đã từng làm, nhưng không thấy tác giả có phần riêng nào cảm ơn đến những người đó cả, mà lồng ghép luông vào các câu chuyện. Tổng kết, sách nên đọc, nhưng nên lọc và chọn ra ý, chứ không là rất dễ bị đi vào rừng ngôn từ. Đây là một cuốn sách với nội dung tiêu biểu cho dạng thức tổ chức da cam (tham khảo cuốn Tái tạo tổ chức). Và cuối cùng, đừng để lời giới thiệu của ông Hoàng Nam Tiến đánh lừa.
Quyển này thầy viết như một lời kể chuyện, rất chỉnh chu và bài bản, văn phong như được dịch từ tiếng Pháp ra - Tôi là ai, tôi đã làm những gì - Tôi đã trải qua những hoàn cảnh môi trường nào, đã hành xử thế nào và tại sao như vậy - Tôi đã đúng/sai như thế nào, rút tiả được bài học gì cho cá nhân và tại sao như vậy Còn lại bạn đọc tự ngẫm nghĩ và đút rút những gì mình học được và áp dụng cho cá nhân. Có lẽ cái cá nhân (kể chuyện mà) khá nhiều nên một số người đọc cảm thấy như "khoe khoang", thực tế mình thấy nếu ko có những phần này thì lại như kiểu thuyết giáo suông rỗng thông thường.
Cái mình ưng nhất có lẽ là - Sức mạnh của Văn hoá: thế nào là lead (quản trị) và manage (quản lý), một cách giải thích khá hay vì sao một số quy trình có vẻ "hoàn hảo" cho quản lý lại dẫn tới một kết quả tệ hại khi văn hoá không đúng. Cái tâm, cái tầm, cái văn hoa của người quản trị sẽ bộc lộ qua đội ngũ hay doanh nghiệp, tất cả đều làm mình bất ngờ, thích thú, và ngẫm nghĩ. - Con người là giá trị cốt lõi: nhân tài, lãnh đạo, quản lý cao cấp, tất cả chỉ là người. Mình rất thích thú sự đề cao cái hồn nhiên, thuần hậu để nhìn người của Thầy. - Tiền bạc là cái có được trong quá trình theo đuổi mục đích, không phải là bản thân mục đích: có coi nó đúng với vị trí của nó thì mới để đủ trong sáng mà bước tiếp.
Quản trị rất khác so với quản lý. Chúng ta quản lý công việc và quản trị con người. Điều sai lầm lớn nhất là lấy công cụ quản lý để quản trị con người. Em tâm đắc nhất là điều giản dị, đơn giản của quản trị. Khả năng biến những điều phức tạp thành đơn giản là bậc thầy của quản trị. Những nguyên lý của vũ trụ cũng sẽ luôn đúng trong quản trị. Sự thành thật, tôn trọng con người. Đặt con người vào đúng công việc, đúng thời điểm. Sắp xếp, tổ chức, hài hòa, thấu cảm con người là chìa khóa của thành công.
Chưa đủ tầm để hiểu, nhưng mê “nghe” thầy Trường kể chuyện. Cũng nhận ra và hiểu hơn những thứ liên quan quản trị ở những nơi mình đã và đang làm việc. Chia sẻ từ người đã dành một đời làm quản trị, chân thật và có giá trị.
Qua 20 chương với giọng đọc truyền cảm, Một Đời Quản Trị đã giúp cho mình học hỏi rất nhiều kinh nghiệm trong cách quản lý công việc và quản trị nhân viên. Đối với vị thế quản lý cấp trung, nhưng các kiến thức mà thầy Trường truyền đạt sẽ giúp cho mình có thêm hành trang trong tương lai. Một lần đọc và nghe chắc hẳn không thể cảm thụ hết các lời dạy từ thầy, mình sẽ quay lại để đọc và nghe lại.
Học được rất nhiều điều từ cuốn sách này. Hầu hết là những thứ mà không sách vở nào nói tới như: làm báo cáo ngay để thông tin được thông suốt, cắt bớt người ở những team đang thiếu, xây dựng văn hóa mạnh hơn quy trình...
Cuốn sách là những kiến thức, kinh nghiệm và những lời khuyên vô cùng quý giá mà tác giả, người đã từng nắm rất nhiều những vị trí quan trọng trong các tập đoàn đa quốc gia gửi tới giới trẻ, với mong muốn thế hệ trẻ có thể tự mài giũa bản thân trước khi bước ra cuộc đời khắc nghiệt.
Một số bài học qua cuốn sách để tự nhắc lại bản thân:
1. Quản trị khác quản lý. Quản trị đi nhiều hơn vào vấn đề con người. Một nhà quản trị thường nhầm lẫn giải quyết vấn đề quản lý mà quên cái họ cần là thu hút, khuấy động, và phát triển nhân lực. 2. KPI, các biểu đồ, lý thuyết sẽ thừa thãi và vô ích trong quản trị gây áp lực cho nhân viên. Các lý thuyết maximisation chỉ nên áp dụng cho quản lý chứ không phải quản trị. Không phải cái gì cũng giải quyết được qua việc "đo, đưa vào phương trình và gắn lên biểu đồ" 3. Lãnh đạo cần làm gương. Quản trị đi từ "tình thương nhân viên, tầm nhìn, thái độ, lương tri, tính quyết liệt, trí óc thông suốt và khoa học, lấy văn hoá doanh nghiệp để thu hút nhân tài, mang gương sáng để vận dụng uy quyền, lòng hy sinh để phát huy động lực, lấy tính ôn hoà và khả năng lắng nghe để tạo nên sự tương tác cao giữa nhân viên, thưởng phạt vẫn phân minh mà tinh thần vẫn vô tư ấm áp" 4. Lãnh đạo càng sâu sát càng tốt. Lãnh đạo có thể lưu đầu việc theo tên nhân viên và giữ tất cả bản sao những dự án quan trọng. Yêu cầu nhân viên xử lý công việc ở từng giai đoạn ký nháy biên bản làm việc. Lãnh đạo thỉnh thoảng có thể kiểm tra đột xuất nhân viên căn cứ trên đầu việc họ đang làm. 5. Tiếp xúc và truyền thông tin cần được thực hiện từ cấp nhỏ nhất để tránh hiện tượng thông tin bất đối xứng. Đừng để biểu đồ và con số che lấp nhân viên. Tuy nhiên, cần đảm bảo việc báo cáo là cần thiết qua những câu hỏi "tại sao" 6. Văn hoá đặc trưng của doanh nghiệp là yếu tố quan trọng nhất trong quá trình quản trị. Xây dựng văn hoá "nice and professional" tạo hệ quy chiếu cho việc thưởng, phạt, hoặc kỷ luật nhân viên. 7. Nên tìm nhân viên làm được việc hơn quá chú trọng đến tìm kiếm nhân tài (trừ sáng tạo) 8. "Lãnh đạo nên xem xét từ trước một cách chu đáo công viêc, chỉ đạo một cách chính xác, thì việc làm sẽ được thực hiện một cách thật êm đềm trong trật tự." Cần yêu cầu nhân viên hoàn thiện việc này rồi mới nhân việc mới.
Mục đích mình đọc cuốn này ban đầu muốn làm "sếp" của chính mình, bằng tư duy sếp của hàng chục nghìn nhân viên. Mình nghiệm ra được nhiều điều, một số cái ấn tượng nhất là: 1. Đọc sách để hiểu được thế nào là một người sếp tốt, có tầm nhìn, có thể dẫn dắt được. Từ đó, chí ít một nhân viên như mình có thể nhận biết các redflag cần tránh 2. Ai cũng trách sếp. vậy có ai nghĩ cho sếp? Sếp cũng khổ trăm bề, đọc xong nhìn ra đôi lúc bản thân cũng chỉ bo bo lo cho lợi ích của mình 3. Văn hóa doanh nghiệp là không thể chỉ một cá nhân mà thay đổi được, nếu thấy k phù hợp, cân nhắc rời đi. 4. Trogn số các bệnh của doanh nghiệp, để nhân viên mất động lực là bệnh lớn nhất => tác giả thà tuyển đội thiếu người, dư người khiến động lực giảm, hiệu suất giảm 5. Chuyện đón tiếp nhân viên mới và chia tay nhân viên cũ rất quan trọng, phải do chính người chủ thực hiện, không qua quýt được. 6. Công ty khó lòng tiến bộ với những người ở quá lâu, do bản chất công việc đòi hỏi sự sáng tạo. Người đi làm cũng cần thay đổi môi trường để phát triển. 7. Ba câu chuyện về tác giả cũng những nhân tài, thật sự làm mình lay động. Hiểu được người sếp tốt khiến nhân viên tốt lên như thế nào
Càng về sau, tác giả viết càng vĩ mô, về môi trường kinh doanh, khởi nghiệp.... Mình nghĩ phần này các bạn khởi nghiệp/ làm sếp sẽ thấy tâm dắc hơn mình do liên quan hơn.
Dù sao vẫn cảm thấy rất hạnh phúc vì được đọc cuốn sách này. Một người Việt Nam vươn tầm thế giới, nhưng vẫn giữ được sự chân chất, mộc mạc, gần gũi với độc giả. Không sính ngoại, màu mè.
Trước đây, khi đọc sách ở độ tuổi cấp 2, cấp 3. Mình tâm niệm, sách là nơi dạy mình đủ điều, đọc nhiều sách thì sẽ mở được nhiều lối sống, góc nhìn hơn cho một con người. Giờ đây, ở tuổi 22, mình lại nhận ra 1 khía cạnh và 1 tâm thế rất khác khi đọc. Đó là tâm thế reflect, tâm thế đón nhận chọn lọc và tìm ra câu trả lời ngược nhiều hơn việc đi theo kiến thức có sẵn. Nhờ vậy, mọi thứ mình tiếp xúc cũng nhẹ nhàng hơn, mình không ép buộc bản thân phải "học" được cái gì quá ghê gớm trong một cuốn sách nữa. Và thật may, cuốn sách này xuất hiện vào những ngày đầu khi mình tiếp xúc với môi trường đi làm lần đầu tiên..
Trong sách có rất nhiều ý niệm hay, nhưng với bản tính của đứa thích tự trải nghiệm mới học được bài học như mình, thì có lẽ những ý niệm sau là những ý niệm mình tâm đắc nhất: 1/ Tự đặt ra câu hỏi làm sao để quản trị nhiều con người khác nhau nhưng vẫn hiệu quả, làm sao để doanh nghiệp sáng tạo? 2/ Làm sao hạn chế các mặt tối của một lãnh đạo? Làm việc thừa, hay quản lý chứ không phải quản trị? 3/ Văn hóa của bạn là gì? Và văn hóa của bạn có thể phù hợp với văn hóa doanh nghiệp không? Và nếu không, đâu là thời điểm bạn nên dừng lại? 4/ Văn hóa trao quyền là gì? Trao quyền là trao như thế nào? Đo lường ra sao? 5/ Quản trị giỏi có phải chỉ cần quản trị giỏi con người?
Có những điều khi mới xuất phát thật "mù mờ", nhưng mình chấp nhận sự "mù mờ" đó, bởi nó là sự bắt đầu cho những sự sáng suốt hơn ở tương lai
Nhìn CV của tác giả thôi đã thấy đây là một quyển sách giá trị và nên đọc. Những kinh nghiệm, trải nghiệm quí báu của GS Phan Văn Trường không phải ai cũng có được. Lại càng tự hào hơn đây là một người Việt đã làm được những việc to lớn như vậy. Thật sự ngưỡng mộ Giáo Sư. Tuy nhiên quyển sách này phù hợp cho các CEO, các lãnh đạo doanh nghiệp hay các start up company có ý định khởi nghiệp. Xuyên suốt quyển sách là nghệ thuật quản trị của tác giả với cả một đời kinh nghiệm quản trị của bản thân, tác giả đã thuật lại gần như chi tiết các nỗi niềm của tác giả khi làm việc tại Châu Âu, châu Mỹ hay châu Á. Tác giả đã phân biệt r�� việc quản lý và quản trị để độc giả không nhầm lẫn và từ đó áp dụng vào công ty một cách chính xác. Một trong những điều tác giả tâm đắc đó là xây dựng văn hóa doanh nghiệp để nhân viên thoải mái làm việc, hỗ trợ lẫn nhau và tự hào khi được làm việc trong công ty. Doanh nghiệp nào cũng thế, cũng có những bệnh trong công ty như bệnh thiếu động lực, làm không xong việc, sự rối ren trong công ty, không truyền thông, thiếu thông tin, bè phái, sex trong doanh nghiệp, thiếu óc sáng tạo, óc cùn...những bệnh này cần phát hiện sớm và tác giả đều đưa ra phương án giải quyết cho tình huống vừa hợp tình vừa hợp lý. Mỗi doanh nghiệp thì hàng năm đều có chào đón nhân viên mới và chia tay nhân viên cũ, để cho nhân viên có ý thức làm việc và động lực lớn lao, lãnh đạo doanh nghiệp cần tổ chức những buổi lễ chào đón trân trọng và vẽ ra được mục tiêu và giúp nhân viên đạt dc mong ước cá nhân cũng như của doanh nghiệp, tương tự cũng như lúc chia tay, vì đã có lúc vào thì ắt sẽ có lúc ra, lúc đó chính là lúc cần cảm ơn những gì nhân viên cũ đã đóng góp và trận trọng những đóng góp đó và cầu chúc cho có con đường sự nghiệp mong muốn. Để có được thành công thì doanh nghiệp cần chờ nhất là nhân tài và cần đặt họ đúng chỗ, khuyến khích họ sáng tạo và thoải mái để đạt được tối ưu công việc nhất. Nói đến công dân toàn cầu là sự hội nhập, sự đáp ứng với yêu cầu mới ở tầm thế giới, để làm được điều đó thì không có gì khác cần phải rèn luyện và học tập về chuyên môn, tiếng anh và kỹ năng nhiều hơn nữa để mong muốn điều gì sẽ đạt được điều đó. Làm lãnh đạo cũng là một cái nghề mà hơn nữa là một nghề khó, không chỉ quản lý công viêc mà còn quản lý con người, làm sao để nhân viên dưới thoải mái làm việc, lãnh đạo cấp trung trung thực. Phần lớn rối ren và xung đột thường do lãnh đạo cấp trung gây ra nên chú ý vào cấp lãnh đạo này. Khởi nghiệp là nhu cầu là xu thế và là ưu tiên số 1 mà GS Trường mong muốn chính phủ, nhà nước ta ưu tiên. Không chỉ là những lời nói mà chính phủ cần tạo thuận lợi về hành lang pháp lý và Tiền vốn cho khới nghiệp vì các doanh nghiệp hiện nay khởi nghiệp khi còn rất trẻ nên vốn là vấn đề đau đầu nhất của các doanh nghiệp non trẻ này. Tuy chưa bao giờ khởi nghiệp nhưng GS Trường hiểu rất rõ các công ty khởi nghiệp, vấn đề về cổ phần, tỷ lệ góp vốn và tình cảm bạn bè cũng không còn vẹn nguyên sau 1 lần góp vốn làm ăn chung. Khi các doanh nghiệp thành công rồi thì thường nghĩ tới quốc tế hóa không nên lựa chọn các thị trường gần như các nước ĐNA mà nên chọn đất nước đang trên đà phát triển, khung pháp lý rõ ràng và thanh khoản nhanh. Tiếp bước đó có thể là sát nhập với các công ty cùng ngành để công ty mới to hơn và làm được những điều lớn lao hơn đó là một xu thế tất yếu trong đó yếu tố sáng tạo là điều cương quyết có. Nhìn lại quá khứ khi Nokia bị Apple đánh bại do Nokia mãi dẫm chân tại chỗ, không chịu đổi mới, ỉ lại vào thí trường to lớn sẵn có. Một yếu tố quan trọng khác trong doanh nghiệp hay cá nhân đó là sự sắp xếp thời gian, một cá nhân cần rõ về thứ tự ưu tiên công việc. Còn đối với doanh nghiệp thì cần sắp xếp quy trình làm định hướng làm rồi thì khi đó mọi việc sẽ suôn sẻ. Một doanh nghiệp khi lớn mạnh rồi thì cũng đau đầu về việc kế thừa, nhiều trường hợp là con cháu họ kế thừa những gì cha mẹ họ đã bỏ công một đời gây dựng nhưng cũng có những trường hợp con cái họ không muốn kế nghiệp và lúc đó để con cái họ kế thừa trong trường hợp này quả thực là một thảm họa chi bằng bán đi để lại cho con cái một khoản vốn lớn, còn người mua doanh nghiệp sẽ phát triển tiếp được kế hoạch kinh doanh và mang lại những lợi ích về sản phẩm, thu nhập cho xã hội, đây là 1 lựa chọn mà cả 3 bên đều win. Nói cho cùng thì khi quản trị một doanh nghiệp thực sự đau đầu và cần những người có tố chất và kinh nghiệm nhưng các doanh nghiệp cần lưu ý một điều là sự phát triển của doanh nghiệp cần phát triển bền vững, tức là phát triển cùng với sự bảo vệ môi trường và mang lại ích cho xã hội, làm một việc có ý nghĩa để cả đời này cảm thấy tự hào Do tôi chưa phải là một CEO hãy lãnh đạo nên cũng chưa thấm hết những lời hay ý đẹp của GS Trường tuy nhiên tôi cũng hiểu một phần nào đó và lưu lại những ý hay này cho mai sau và tiếp tục rèn luyện trong thời gian tới Cảm ơn GS Trường rất nhiều
Một cuốn sách rất hữu ích cho những người làm quản trị Mình đã học được rất nhiều điều bổ ích từ việc chia sẻ kinh nghiệm của bác Trường, đặc biệt hơn là khi mình đang làm quản lý của một team. Có những điều mình đã cảm nhận được và áp dụng trên thực tế, có những điều trước đây mình lờ mờ hiểu và giờ thấy rõ ràng hơn. Có những điều rất mới mẻ mà đúng là trước đây mình chưa nghĩ tới hoặc chưa tìm ra giải pháp. Giờ đọc xong cuốn sách này mình thấy rõ ràng hơn rất nhiều. Đặc biệt là khái niệm quản lý và quản trị, những vấn đề của quản lý cấp trung nữa. Hy vọng thời gian tới mình áp dụng được vài điều bổ ich từ cuốn sách này và mình sẽ đọc lại sách vào đầu năm sau, để xem sự tiến triển như thế nào…
Lại đọc thêm một cuốn sách nữa của bác Trường. Thực ra các bài học của bác nhiều cái hơi xa vời với mình, vì đó là trải nghiệm của một lãnh đạo tập đoàn lớn như bác. Nhưng quan trọng mình học được cách đối nhân xử thế, cách ứng biến trong cuộc sống hàng ngày, học được một tinh thần sắt đá từ sách của bác. Cuốn sách là các câu chuyện nhỏ về việc quản trị kinh doanh được bác đúc kết qua nhiều năm làm việc ở các vị trí cấp cao. Dễ đọc và dễ thấu hiểu. Vì đang khởi nghiệp nên những chương nào viết về tinh thần khởi nghiệp cũng khiến mình bồi hồi và đầy cảm xúc, mỗi lần đọc là mỗi lần được tiếp thêm sức mạnh và nhiệt huyết để theo đuổi những gì giá trị với mình.
Cuối cùng cũng đọc xong sau 2 tháng, lúc đầu mình không nghĩ thầy viết cuốn này lại sâu sắc như vậy. Mình đã học được rất nhiều điều bổ ích mà trong chặng đường nghề nghiệp rất có thể sẽ gặp qua, dù quy mô to hay nhỏ. Dù sao thì, đây là một cuốn sách hay được viết bởi môt nhà quản trị lớn tuổi đã kinh qua rất nhiều vấn đề trong sự nghiệp. Tác giả viết với giọng văn giản dị, luôn luôn xoay quanh đạo lý làm người để vun vén tinh thần lãnh đạo. Tuy nhiên nó lại không giáo điều vì cuốn sách có những câu chuyện thật và kịch tính, nhiều khi người đọc còn có cảm giác run sợ trước vấn đề mà tác giả đặt ra và gặp phải. Rate 5 sao, sẽ cố gắng đọc lại vài lần nữa và review tốt hơn. Hihi
Những bài học của thầy Phan Văn Trường để lại thật tuyệt vời. Mong rằng sẽ có nhiều tác giả viết sách chia sẻ với kinh nghiệm cả cuộc đời của họ để nước Việt Nam ngày một đi lên hơn. Là một công dân toàn cầu không phải là một người chỉ biết nhiều thứ tiếng nhưng ý hãy là người có trách nhiệm với toàn cầu nơi chúng ta đang sinh sống. Nuôi lớn một doanh nghiệp cần không chỉ có tầm nhìn sự quản lý giỏi giang, mà còn cần sự quan tâm tới mối quan hệ giữa người với người, có tâm trong cách quản lý aka quản trị. Điều phối doanh nghiệp sao cho hợp lý để các cá nhân được toả sáng, tận tâm, sáng tạo, đưa doanh nghiệp ngày một đi lên.
Tôi cảm thấy rất khó chịu khi đọc cách bác đánh giá ngoại hình của các đồng nghiệp, đặc biệt là đồng nghiệp nữ. Bác là người đi Tây đi Tàu nhiều, là công dân toàn cầu, là người tự cho là biết đối nhân xử thế hẳn bác phải biết khái niệm body shaming và professionalism. Ngoài ra, nếu công ty của bác chỉ toàn là nam giới ngoại trừ cô thư ký tài năng của bác như bác tự hào kể thì công ty đó nên tự xem lại tại sao lại có môi trường như thế, liệu có vấn đề bất bình đẳng giới ở đây.
This entire review has been hidden because of spoilers.
Cuốn hay nhất trong bộ 3 Kết tinh một đời của thầy. Thầy luôn xuất phát từ cái tâm sáng, sự tôn trọng và ranh giới trong mọi việc từ mối quan hệ đến nhiệm vụ cần làm. Bài học của thầy là bài học làm người. Quản bản thân tốt mới trị được thiên hạ, mà có khi chẳng cần trị, cứ để họ tự phục, tự đi theo mình. Thật sự cuốn sách quá hay, quá phù hợp với tình thế rối ren mà các doanh nghiệp đang gặp phải hiện nay.
Thông qua những chia sẻ thực tế và phong cách giản dị, Thầy Trường đã dẫn người đọc đi vào từng chi tiết của tư duy quản trị mang tính nhân văn, lấy tình người làn gốc để luận bàn về lãnh đạo, cấp bậc, các tình huống doanh nghiệp hay gặp phải,… Với 1 người mới tập tành bước vào làm leader của 1 team size 7-9 người, quyển sách này xứng đáng làm kim chỉ nam cơ bản cho triết lý lãnh đạo trường tồn và hạnh phúc
Đọc mà chỉ chăm chăm đến phần tác giả kể chuyện nghề, vì bác viết có duyên, hài hước lại khéo nữa; còn về những bài học trong sách thì chưa nghiệm được, vì có làm sếp bao giờ đâu mà biết, nên chủ yếu đọc cưỡi ngựa xem hoa. Chỉ mong bác có thể viết tự truyện kể chuyện chinh chiến trên thương trường, đối đầu, giải quyết công việc thế nào, như cuốn "Một đời thương thuyết" thì hay quá.
Mình không biết nói gì. Chỉ biết là mình nhận được gì đó từ quyển sách này. Nó nói đúng về vấn đề quản trị này. Quản trị là phải có cái tâm chứ không phải là máy móc áp dụng các công cụ mà thành. Đây là bài học được rút ra từ chính tác giả, từ những gì tác giả đã trải nghiệm, đã thấy. "Quản trị bằng cả tấm lòng" sẽ là kim chỉ nam cho mình sau này.
Một cách tiếp cận đầy tình người và nhân văn trong việc quản lý con người và công việc. Thieen về triết lý quản lý của phương Đông, không quá chú trọng các phân tích và công cụ để đạt được mục tiêu hay hoàn thành kế hoạch mà nhấn mạnh về thái độ và kinh nghiệm cá nhân trong những tình huống nhân sự tác giả đã từng gặp.
Để nhận xét thì rất nhiều điểm hay, nhưng 1 aha moment mấu chốt của cuốn sách này chính là tác giả đã khiến mình nhận ra "quản trị" và "quản lý" không hề là một. Và cái thực sẽ mình đi tìm kiếm và cần làm tốt bấy lâu nay là quản trị chứ không phải quản lí. Hậu quả của sự nhầm lẫn này là từ việc không hiểu tường tận, chỉ hiểu chung chung là tôi cần "manage" nhân viên.
Cuốn sách kể về những trải nghiệm cụ thể của tác giả về việc quản trị. Tác giải phân biệt vị trí quản trị và quản lý, cách tìm vấn đề và giải quyết vấn đề về con người, cũng như động lực làm việc của nhân sự trong công ty.