Jump to ratings and reviews
Rate this book

Mười đêm ngà ngọc

Rate this book

Unknown Binding

First published January 1, 1969

2 people are currently reading
7 people want to read

About the author

Mai Thảo

55 books12 followers
Mai Thảo (1927-1998), tên thật: Nguyễn Đăng Quý, bút hiệu khác: Nguyễn Đăng; là một nhà văn hiện đại Việt Nam.

Mai Thảo sinh ngày 8 tháng 6 năm 1927 tại chợ Cồn, thị trấn Cồn, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định trong gia đình giàu có nhờ buôn bán và làm ruộng. Tuy nhiên, nguyên quán của ông thì ở làng Thổ Khối, huyện Gia Lâm (xưa thuộc tỉnh Bắc Ninh), nay là phường Cự Khối, quận Long Biên,thành phố Hà Nội.

Thuở nhỏ, Mai Thảo học tiểu học ở trường làng, học trung học ở Nam Định rồi lên Hà Nội tiếp tục học ở trường Đỗ Hữu Vị (sau đổi tên là trường Chu Văn An).

Năm 1945, ông theo nhà trường sơ tán lên Hưng Yên. Khi chiến tranh Pháp-Việt bùng nổ năm 1946, ông theo gia đình từ Hà Nội tản cư về quê là chợ Cồn (Nam Định). Sau đó, ông rời nhà vào Thanh Hóa tham gia kháng chiến. Ông viết báo, rồi theo các đoàn văn nghệ đi khắp nơi từ Liên khu III, Liên khu IV đến chiến khu Việt Bắc. Thời kỳ này đã để lại dấu ấn sâu sắc trong văn chương ông.

Năm 1951, Mai Thảo bỏ kháng chiến về thành đi buôn. Năm 1954, ông di cư vào Nam, gia nhập làng báo. Ông viết truyện ngắn trên các báo Dân Chủ, Lửa Việt, Người Việt... Trước kia, Mai Thảo làm nhiều bài thơ (có cả kịch thơ) từ năm 16, 17 tuổi, khi vào đây ông chuyên viết văn, không còn làm thơ nữa [1].

Năm 1956, ông chủ trương báo Sáng tạo, gây được tiếng vang. Năm 1956, ông chủ trương báo Nghệ Thuật, và từ 1974, ông trông nom tạp chí Văn. Ngoài ra, ông còn tham gia chương trình văn học nghệ thuật của Đài phát thanh Sài Gòn từ 1960 đến 1975.

Ngày 4 tháng 12 năm 1977, Mai Thảo vượt biển. Sau nhiều ngày đêm trên biển, thuyền tới Pulau Besar, Mã Lai.

Đầu năm 1978, được người em bảo lãnh sang Hoa Kỳ. Ít lâu sau, ông cộng tác với tờ Đất Mới của Thanh Nam và một số báo khác tại hải ngoại.

Tháng 7 năm 1982, ông tái bản tạp chí Văn, làm Chủ biên đến 1996, vì tình trạng sức khỏe trao lại cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng.

Nhà văn Mai Thảo mất tại Santa Ana, California (Hoa Kỳ) ngày 10 tháng 1 năm 1998.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
0 (0%)
4 stars
2 (50%)
3 stars
1 (25%)
2 stars
1 (25%)
1 star
0 (0%)
Displaying 1 of 1 review
Profile Image for Lâm Nguyễn .
413 reviews26 followers
August 3, 2021
Mười Đêm Ngà Ngọc - Mai Thảo

Khác với "Gần Mười Bảy Tuổi" và "Khi Mùa Mưa Tới", chuyện tình trong "Mười Đêm Ngà Ngọc" không phải là của gã "badboy" với những cô gái trót trao duyên. "Mười Đêm Ngà Ngọc" là một câu chuyện đẹp, buồn, của những cặp đôi đã có gia đình nhưng không tìm thấy hạnh phúc từ tổ ấm ấy, họ những tưởng yên phận với cảnh sống ấy đến cuối đời thì gặp bước rẽ ngoặt, khi định mệnh đã tình cờ xô ngã vào nhau.

Làm thế nào để tình yêu vẫn được vững bền, đồng thời không có sự rạn vỡ của hai bên gia đình, dư luận xã hội không biết đến để dèm pha chỉ trích? Họ cùng dựng xây một thiên đường mộng tưởng: phong kín mười đêm họ đã và đang chung sống với nhau như ngà ngọc, và tình yêu vĩnh viễn sống trọn trong 10 ngày đó, dù sau này có thoát ly nhau ở hai phương trời cách biệt.

Và toàn vẹn tư tưởng ấy, được cô đọng trong bức thư mà Châu, người yêu của Nguyên đã gửi cho chàng khi nàng từ giã. Một trích đoạn như tuyên ngôn tình yêu cho cuộc tình này: "Chúng ta dắt tay nhau bước đi, xa dần những cặp mắt thù ghét của người đời." Đi như thế là đến một thế giới riêng, tìm vào một thiên đường riêng biệt, phải không anh? Xa nhau, em nghĩ rằng chúng ta đã dựng xong thế giới ấy. Ở trong thiên đường ấy. Sống vĩnh viễn với một sự thật không gì phá vỡ được. Làm cho cái xa và cái gần như nhau. Làm cho xa cũng như gần. Em nghĩ rằng như vậy, không phải vì chúng ta khiếp hãi lùi bước trước những đánh phá lầm đường của dư luận. Mà chỉ là để bảo toàn cho tình yêu của chúng ta ở cái sự thật không gì phá vỡ được của nó. Đóa hoa thơm quý vô ngần, chúng ta cất giấu vào hồn, không cho phép một thứ nắng mưa cuộc đời làm cho nhầu nát. Cái bình ngọc vô giá, chúng ta nâng lên đặt nó vào cái ngai vàng bất khả xâm phạm là trái tim chúng ta, không cho phép một thứ bụi bậm nào được chạm tới.

Trong đêm ngà ngọc cuối cùng, Châu cất tiếng: "Anh hãy đưa em đi thật xa", trên một bến tàu tựa trong phim "Toute la ville danse". Mình thì lại chợt nhớ đến nhạc phẩm "En partant "được Phạm Duy viết lại lời với tựa "Cùng viễn du trong tưởng tượng", hình ảnh thật sự không khác mấy.

Wal, 3.8.2021

///

Cùng viễn du trong tưởng tượng (En Partant - LV Phạm Duy)

Cùng xuống bến, nào cùng ra bến
Ta kéo neo du thuyền, tưởng tượng đi
Em ôm tay lái theo lệnh anh nói, chúng ta đi.
Nào cùng xa lánh, ta lánh xa gia đình
Ôi bạn bè xa, ta lánh xa đời, xa dần.
Vượt lũ sóng, nào vượt muôn sóng
Ta viễn du đi thăm miền đại dương.
Bao nhiêu mơ ước theo trời mây nước tới muôn phương.
Nhìn về phía đất, ta thấy bao ruộng đồng
Ruộng mênh mông đang đắm trong vùng mịt mùng.

Rồi biệt ly, adieu, so long, vaya con dios
Trời ban cho đôi ta những cái ta thường mơ ước.
Nhớ mới hôm qua bên nhau uống cốc bia vui, còn nhớ mãi
Ðời mình êm trôi, ơi hỡi anh hời em ơi!
Cùng xuống bến, nào cùng ra bến
Ta kéo neo du thuyền, tưởng tượng đi!
Hay đi trên lối xưa bụi phơi phới, chúng ta đi.
Cuộc đời ta sống, ta sẽ xây mơ mòng
Ðể cho con, con cháu ta phải vui cùng.
Rồi biệt ly, adieu, so long, sayonara
Trời ban cho đôi ta những cái ta thường mơ ước.
Nhớ mới hôm qua bên nhau uống cốc bia vui, còn nhớ mãi
Ðời mình êm trôi, ơi hỡi anh hời em ơi !

Ôi vui cuộc đời của lứa đôi, còn vui hoài.
Displaying 1 of 1 review

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.