"Tôi là Diệp Tứ Minh, mọi người thường gọi tôi là anh Tứ. Tôi cảm thấy biệt danh này khắc mình, vì tôi phát hiện mình buộc phải kết liễu sinh mạng trong vòng 4 ngày, nếu không chờ đợi tôi phía trước chính là "sống không bằng chết".
Do một nhiệm vụ nằm vùng, cảnh sát Diệp Tứ Minh bị nghiện ma túy. Khi cai nghiện, anh lại mắc phải chứng lệ thuộc thuốc. Biết mình sắp thân bại danh liệt, anh quyết định tự sát. Đúng lúc này, ở bờ sông có người phát hiện ra một cánh tay cụt. Cho rằng anh là cảnh sát hiện trường nên người dân níu lại và báo án.
Đồng thời ở ngoại ô thành phố, người ta phát hiện 61 thi thể dưới một đập chứa nước, trở thành một án giết người liên hoàn chưa phá lớn nhất trong thành phố.
Chỉ còn 4 ngày nữa, Diệp Tứ Minh sẽ nhận được phán xét cuối cùng, anh quyết định đánh cược: hoặc là sẽ phá giải vụ án thành công hoặc là tìm cơ hội "hi sinh" trong khi làm nhiệm vụ?
Giới thiệu tác giả: Ntybooks xin giới thiệu tác giả Lương Kha - tác giả trinh thám thuộc thế hệ 8X - Sơn Đông. Tác giả đã di cư sang Đức, là một trong những nhà văn rất thích dòng tiểu thuyết trinh thám và rất thành công với tác phẩm: Bãi săn người
Bối cảnh truyện đặt ra khá hấp dẫn mở màn bằng một hiện trường với nhiều thi thể được ẩn giấu dưới đập chứa nước. Truyện kể theo điểm nhìn của Diệp Tứ Minh, một cảnh sát đang trong thời kỳ cai nghiện. Tuy nhiên mạch truyện không có gì hấp dẫn thêm khi tác giả liên tục đưa ra những cảnh thẩm vấn và nghi phạm tự khai hết chứ không thấy có yếu tố điều tra gì. Ngay cả khi anh Tứ liều mình thâm nhập vào nơi nguy hiểm thì rốt cuộc những gì anh có chỉ là lời thú nhận vô nghĩa của một kẻ được xây dựng là độc ác, ranh ma. Tâm lý nhân vật cũng không quá đặc sắc, ngoài nhân vật chính được khắc họa đau khổ khi bị rơi vào cảnh nghiện bị cả đồng nghiệp và mất cả gia đình. Truyện liên tục là những cảnh anh này suy nghĩ muốn lấy cái chết để đổi lại được mọi người kính trọng, đọc rất nản vì cứ lặp đi lặp lại. Rồi đến chi tiết mặt nạ da người thì thấy vô cùng khó tin, nhất là khi nó được đưa vào yếu tố quan trọng là phá vỡ chứng cứ ngoại phạm của hung thủ. Nghi phạm chính xuất hiện ở nửa truyện đẩy mạch truyện nhanh hơn, nhưng những cú bẻ qua bẻ lại của tác giả khiến mình thấy không thuyết phục bởi các động cơ và bằng chứng mơ hồ. Rồi đến kết truyện thì hung thủ từ đâu rơi xuống. Một người khớp với các bằng chứng mà giờ mới tìm thấy do " kẹt máy in". Đối với mình thì đây không phải twist vì tác giả không đưa được bất cứ manh mối hay dấu hiệu nào đến trùm cuối. Cảnh hành động giữ anh Tứ và tên này thì mình thấy khá hài hước =)) Tác giả như cố viết cho dài chứ mình thấy nó đã có thể kết thúc sớm rồi. Một cuốn rời rạc, các nhân vật được xây dựng cho có chứ không quá quan trọng. Truyện không tạo được sự liên kết từ đầu đến cuối. Giọng văn của tác giả cũng k ấn tượng với mình, nên có lẽ là cuốn cuối mình đọc của tác giả này.
Mấy bạn xem nội dung giới thiệu phía trên nha. Viết đi viết lại cũng có nhiêu đó, nói tiếp từ chỗ phát hiện cánh tay cụt nha (cánh tay trên hình vẽ bìa á). Cánh tay giả này của Bàng Hiểu Yến, anh Tứ tìm manh mối xung quanh cô: người yêu, người cung cấp thuốc, người cho vay... cho đến khi tìm thấy xác chết của người bạn cùng phòng với cô - Vương Bằng, mọi thứ trở nên rối ren bát nháo. Lại phải tiếp tục điều tra thêm về cô này, dần dần chân dung kẻ giết Vương Bằng cũng lộ ra, nhưng sự việc liên quan đến Bàng Hiểu Yến thì vẫn còn mông lung lắm.
Lại nói về vụ các thi thể ở đập nước, cảnh sát lần ra được manh mối nhờ chất liệu túi đựng thi thể. Vừa hay, cả 2 vụ lại tình cờ giao nhau một cách không - thể - nào - tình - cờ - hơn. Cuộc đối đầu giữa 2 kẻ thủ ác quá chóng vánh, mặc dù ban đầu tác giả cho kẻ số 1 diễn xuất rất giỏi, nhưng khi gặp kẻ số 2 thì anh ta chỉ là hạng tép riu. Tiếp tục đoạn kẻ số 2 và anh Tứ, mình thấy hơi miễn cưỡng, chắc tác giả ko muốn anh Tứ chết 😆
Truyện này có đau thương mất mát khá nhiều, mà cái người muốn chết ban đầu thì lại không chết.
Kết truyện đương nhiên sẽ có hậu cho 2 con người số khổ.
À, chất lượng sách ko ổn, bị bung mấy tờ, chắc gói kĩ lại cất luôn. 😔
This entire review has been hidden because of spoilers.
Ấn tượng của mình với tác phẩm này là khá nhiều twist. Nhân vật cảnh sát Diệp Tứ Minh đặt công việc lên trên hết, để rồi trong 1 lần thực hiện nhiệm vụ anh trót dính phải mai t.uý, anh còn bị vợ con ghét bỏ, bạn bè và đồng nghiệp xa lánh. Như thể tất cả vận xui trên đời này đều vận vào anh, khiến anh chỉ muốn kết thúc cuộc đời để chấm dứt tất cả. Vì thế trong truyện ta có 1 anh chàng cảnh sát luôn mong chết 1 cách sao cho vẻ vang khi đối mặt lũ tội phạm:))
Có thể twist nhiều vừa là ưu điểm vừa là khuyết điểm của truyện. Khiến người đọc không khỏi bất ngờ, luôn dõi theo liên tục từng chuyển biến trong việc tìm ra các manh mối, phá giải nút thắt. Đồng thời, việc gò ép các tình tiết mới nhằm tăng tính cao trào làm người đọc có cảm giác khiên cưỡng và ngợp. Nên đến cái kết tính bất ngờ đã vài phần suy giảm. Dẫu vậy, mình lại rất thích tính cách nhân vật Diệp Tứ Minh, nói muốn chết nhưng vẫn đâm đầu vào điều tra ra sự thật đằng sau sự biến mất của cô gái Bành Hiểu Yến. Cô gái từng có ước mơ thoáng chốc sa ngã vào mai t.uý, tương lai tươi sáng cứ thế rời xa cô. Vì lẽ đó, vị cảnh sát đồng cảm và anh quyết sống để điều tra cho đến khi sự thật được phơi bày ra ánh sáng.
Mạch truyện ổn, không chậm, đủ để giữ chân người đọc tiếp tục đến trang cuối cùng. Có cảm giác đang xem phim hình sự hồng kông khi đọc cuốn này. Tình tiết bị bẻ lái khá nhiều, đến nổi đây là ấn tượng duy nhất mình có cho cuốn này. Một hai lần twisted thì không sao đến lần thứ ba thì cảm giác nhàm chán và dễ đoán đến một cách hoàn toàn tự nhiên. Nhân vật phụ liên tục được giới thiệu và ra đi khá chóng vánh, không hoàn toàn liên quan đến vụ án chính, vì thế mà những cú twisted đi kèm theo mình là kém chất lượng. Nhân vật chính có vẻ giải quyết được mọi vụ án ngoài lề một cách khá suôn sẻ. Tác giả giải quyết những khúc mắt bằng cách thêm những chi tiết mới chưa từng được tiết lộ trước đó, khiến mình bất lực vì chuyện xảy ra thế nào đều theo ý tác giả. Người đọc không đủ dữ kiện để đoán ra được ngoài việc đọc tiếp để được tiết lộ thêm chi tiết, đến lúc biết được kẻ thủ ác là ai thì không còn cảm giác “ồ wow” nữa.
Bãi Săn Người mang đến nhiều cú twist bất ngờ và các tình tiết đầy kịch tính, tuy nhiên, đối với một số người đọc, cuốn sách này vẫn chưa thể tạo ra sức cuốn hút mạnh mẽ. Câu chuyện xoay quanh nhân vật Diệp Tứ Minh, một điều tra viên tận tụy, người luôn dốc hết tâm sức vào các vụ án. Sau khi phá được một hang ổ băng xã hội đen, Diệp Tứ Minh phải đối mặt với những hệ quả đau lòng: anh bị cuốn vào vòng xoáy nghiện ngập, tâm lý bất ổn và cuộc sống gia đình bị đẩy đến bờ vực tan nát.
Điều khiến cuốn sách trở nên khá nặng nề chính là sự đấu tranh nội tâm của nhân vật chính. Diệp Tứ Minh không chỉ đối mặt với những vụ án phức tạp mà còn phải vật lộn với những cơn nghiện ngày càng tồi tệ, điều này khiến cho anh trở thành một hình mẫu bi kịch. Những khúc mắc trong cuộc sống cá nhân khiến nhân vật này có lúc mệt mỏi và suy sụp, đôi khi khiến người đọc cảm thấy khó chịu hoặc mất kiên nhẫn.
Đọc trinh thám Trung đa phần sẽ rơi vào 2 thái cực, một là cực kì yêu thích, hai là thấy nó ảo ảo vô lý khó chịu cực kì. Quyển này tình tiết nhanh là điểm cộng, nhưng điểm trừ thì lấn át hơn nhiều. Tính cách nhân vật và lời thoại trong này giống đọc truyện tranh, hành động của nhân vật chính và các nhân vật phụ trong truyện nó ko thực tế, nó kịch đến mức khiến mình khó chịu luôn ấy :))) Nhịp truyện nhanh nhưng không có khoảng nghỉ, cứ hết 1 chương lại mở ra 1 twist mới khiến mình phát mệt, mà cái twist lại còn dễ đoán nữa chứ :))
Đầu voi đuôi chuột dễ sợ, gì mà mặt nạ người, có ảo Xixuka quá không, nghe như tháo da người đắp lên mình dễ lắm ý :)) hung thủ thì từ trên trời rơi xuống, xàm dễ sợ, nhân vật chính thì hóa zombie tiêu diệt kẻ địch, LOL tác giả k nghĩ ra được gì để viết à 😭 T đã quá mong chờ vào việc 2 vụ án móc nối với nhau 1 cách tài tình, k ngờ lúc nhận hàng lại thế này, cho 2 sao dành cho 3/5 phần đầu tiên, còn 2/5 còn lại thì thôi khỏi nhắc đến đi 🧎🏻♀️
This entire review has been hidden because of spoilers.
Truyện khá ổn để đọc, nhiều twist gay cấn. Chỉ là tình tiết lướt qua nhanh, làm mình bị ngộp, phải dừng một lúc phải load để xem điều gì đang diễn ra nữa, kiểu quay mòng mọng như chuyển hết từ cảnh này sang cảnh khác, việc này qua việc khác làm mình thấy gượng gạo. Đôi khi các chi tiết được liên kết cũng làm mình khá bất ngờ.
Cuốn này khá dày nhưng đọc cũng khá nhanh vì cách viết khá lôi cuốn. Tình tiết nhanh. Nhưng vấn đề là khi có quá nhiều twist sẽ khiến mình hơi rối và cảm thấy 1 số tình tiết trong đó khá khiên cưỡng, gượng ép. Vì nhiều tình tiết vậy nên chuyện bị kéo dài, và cái kết tuy có hậu nhưng cảm thấy khá ảo
Ơ sao ít sao thế, này 5 sao đối với t, vì sự mới lạ của nó (so với tất cả truyện t từng đọc) Thật vậy ☺️ đọc xong chả ai dám làm cảnh sát hay bác sĩ nữa Truyện viết miêu tả mấy khúc gây cấn rất là hay, lại chân thật nữa, phong cách làm việc quen thói giang hồ của anh Tứ t cũng khá thích. Mấy khúc hồi tưởng hôn nhân tan vỡ cũg hay Nói chung là sợ vờ cờ lờ
Truyện mở đầu hấp dẫn, nhưng càng về sau nhịp điều tra lại dài thiếu kịch tính, dài dòng, khiến mình đọc khá nản. Cá nhân mình ko thích cách xây dựng nhân vật Diệp Tứ Minh và có mấy tình tiết rất ảo :))). Cái kết chỉ ở mức tạm ổn, không đủ bùng nổ để cứu lại tổng thể câu chuyện.
Truyện cuốn hút, hấp dẫn, nhiều pha hành động nghẹt thở. Kết thúc hơi nhanh với nhân vật chủ mưu, nếu đi sâu hơn nữa vào tâm lý tội phạm thì sẽ hay hơn.
Tác giả đánh lạc hướng ghê quá, dù quay xe ầm ầm nhưng vẫn hấp dẫn. Phúc Minh mà làm truyền thông tốt và bìa minh hoạ đẹp hơn thì em này bán chạy gòy 🥲
Đọc cuốn vãi anh em, kiểu muốn đọc phát hết luôn ấy chứ không có đợi đọc từ từ được :))))) tui đón từng đợt plot twist ập dzô mặt trong hạnh phúc :)))))
Đọc hết hơn 400 trang trong một ngày là thấy nó cuốn cỡ nào =))) mặc dù bản thân mình ko thích đọc những khúc đánh nhau trong sách vì nó giống như liệt kê và khá mơ hồ nhưng công nhận quyển này đã làm những khúc va nhau này cực kì xuất sắc. Mạch chuyện căng thẳng lẫn tâm lí nhân vật cx vô cùng thành công. Thực sự là một cuốn sách trinh thám đáng đọc
Thấy Phúc Minh giới thiệu cũng bùi tai. Ai dè đọc thấy dở vãi.
Lúc nào có cao trào là tác giả phịa ra một chuyện khó khăn cho nhân vật chính. Như tự nhiên tìm được thủ phạm thì điện thoại hết pin, thế là một nhân vật phe chính nghĩa chết mịa. Hoặc lúc muốn lật ngược thế cờ, thì cứ cho nhân vật chính chích ít thuốc là đánh lại phản diện. Thời nào mà còn viết được mí truyện thế này nữa trời.