Jump to ratings and reviews
Rate this book

Cây Cầu Tuổi Dại

Rate this book
Cơm nước xong, thì không khí nhộn nhịp ban đầu bắt đầu hạ xuống. Nắng tháng ba chụp lên trên mấy tấm tăng cũ, làm bốc lên một mùi ngai ngái pha lẫn đất sét, thuốc súng và nước tiểu. Viên sĩ quan an ninh thấy chúng tôi có vẻ lờ đờ bèn đề nghị...

Paperback

First published June 1, 1974

About the author

Nguyễn Mộng Giác

19 books3 followers
Ông sinh ngày 4 tháng 1 năm 1940 tại thôn Xuân Hòa, xã Bình Phú, quận Bình Khê (nay là huyện Tây Sơn), tỉnh Bình Định, miền Trung Việt Nam.

Thời kháng chiến chống Pháp 1946 đến 1954, ông học tiểu học và trung học tại vùng kháng chiến. Sau Hiệp định Genève 1954, ông tiếp tục học tại trường Cường Để (Quy Nhơn), trường Võ Tánh (Nha Trang), rồi học năm chót của bậc trung học tại trường Chu Văn An (Sài Gòn).

Sau khi học một năm ở Đại Học Văn Khoa Sài Gòn, ông ra Huế học Đại học Sư phạm ban Việt-Hán. Năm 1963, ông tốt nghiệp thủ khoa, khóa Nguyễn Du. Ngay năm ấy, ông được điều đến giảng dạy tại trường Đồng Khánh ở Huế. Năm 1965, đổi ông vào Quy Nhơn làm Hiệu trưởng trường Cường Để.

Năm 1973, thăng ông làm Chánh sở Học chánh tỉnh Bình Định. Năm 1974, chuyển ông vào Sài Gòn làm chuyên viên nghiên cứu giáo dục Bộ Giáo Dục Việt Nam Cộng hòa cho đến 1975.

Về sự nghiệp văn chương, ông bắt đầu viết văn từ năm 1971, đã cộng tác với các tạp chí: Bách Khoa, Văn, Thời Tập, Ý Thức. Năm 1974, truyện dài Đường một chiều của ông được giải thưởng Văn Bút Việt Nam dưới thời Việt Nam Cộng hòa .

Sau sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, việc sáng tác của ông tạm gián đoạn. Đến năm 1977, ông cầm bút trở lại, và bắt đầu viết bộ trường thiên tiểu thuyết Sông Côn mùa lũ, và hoàn thành vào năm 1981.

Tháng 11 năm đó (tức sau khi vừa viết xong bộ truyện trên), ông cùng con trai vượt biển. Chuyến vượt biển thành công, ông đã đến được đảo Kuku của Indonesia. Trong mấy tháng ở đây, ông đã viết được một số truyện ngắn mà sau này xuất bản thành cuốn Ngựa nản chân bon, và tập I của bộ trường thiên tiểu thuyết Mùa biển động.

Tháng 11 năm 1982, ông đến Hoa Kỳ, định cư tại Nam California, rồi cộng tác với các báo: Đồng Nai, Việt Nam Tự Do, Người Việt, Văn, Văn Học Nghệ Thuật ở nước ngoài.

Từ năm 1986, ông làm Chủ bút tạp chí Văn Học ở California, Hoa Kỳ. Đến tháng 8 năm 2004, ông phải ngưng công việc làm báo vì phát giác mình bị ung thư gan.

Sau nhiều năm dài chống chọi với căn bệnh hiểm nghèo, ông đã qua đời lúc 22 giờ 15 phút ngày 2 tháng 7 năm 2012 (ngày giờ địa phương ở California, tức sáng ngày 3 tháng 7 năm 2012 giờ Việt Nam) tại tư gia ở thành phố Westminster (Orange County, California, Hoa Kỳ), thọ 72 tuổi .

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
0 (0%)
4 stars
0 (0%)
3 stars
1 (100%)
2 stars
0 (0%)
1 star
0 (0%)
Displaying 1 of 1 review
Profile Image for Lâm Nguyễn .
413 reviews26 followers
December 16, 2021
Chuyện trong lúc chờ chuyến xe vào 4 giờ chiều để xe đến đón, viên sĩ quan bèn bày trò, ra ngoài bờ sông cho các cậu học trò bắn cá. Và Thảng, người lính phụ trách mang M.60 ra cầu để bọn nhóc bắn. Chỉ còn thầy giáo và viên sĩ quan đi bên nhau, chuyện trò. Viên sĩ quan kể, vùng này đồng bằng, thế mà quân du kích hoạt động mạnh không thể tả. Và để tiêu diệt quân du kích, họ đã đóng giả quân du kích để đến các làng xin tiếp tế, nhà nào ủng hộ là sáng hôm sau vây bắt, tuy nhiên rồi đến lúc giả thật-thật giả không thể biết được.

Và sau đó, người lính tên Bích bắt dược mọt ông già, được cho là tiếp tế cho du kích, bị bắt. Ông già run run bảo tôi đâu tiếp tế, tôi quen cậu Bích này mà. Và ông kể vanh vách về gia cảnh Bích, làm viên sĩ quan nghi ngờ Bích là du kích ngầm. Việc thanh minh khá mất thời gian. Sau lần tra khảo thứ 2, ông già mới bảo đó là chuyện quá khứ cách đây mấy chục năm, không ngờ mọi sự trùng hợp. Oan được giải, ông già được thả, và Bích cũng may mắn thoát khỏi vòng nghi kỵ.

Đại úy khẽ nói với vị thầy giáo: đó cũng là một sự mù sương. Thứ mù sương tôi vừa sợ sệt vừa nhắm mắt xông vào. Có lẽ vì vậy tôi thường thích đứng ở đây, chiều chiều, ngắm một thứ mù sương khác, lãng đãng nhẹ nhàng trên mặt nước phẳng. Mù sương trên sông chiều ...
This entire review has been hidden because of spoilers.
Displaying 1 of 1 review

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.