Jump to ratings and reviews
Rate this book
Rate this book
"Bông hồng vàng của Samet! Đối với tôi có phần nào là hình tượng tương lai của hoạt động sáng tạo của chúng ta. Thật là lạ lùng khi chẳng có ai chịu bỏ sức lao động của mình ra nghiên cứu xem từ những hạt bụi quý ấy đã phát sinh ra nguồn văn học sinh động như thế nào. Nhưng cũng giống như bông hồng vàng của người thợ hốt rác già kia làm ra là để cho Xuyzan được hạnh phúc, sáng tác của chúng ta là để cho cái đẹp của trái đất, cho lời kêu gọi đấu tranh vì hạnh phúc, vì niềm vui và tự do, cho cái cao rộng của tâm hồn và sức mạnh của trí tuệ chiến thắng bóng tối cho chúng ta rực rỡ như một mặt trời không bao giờ tắt."

383 pages, Hardcover

First published January 1, 1956

178 people are currently reading
2927 people want to read

About the author

Konstantin Paustovsky

322 books119 followers
Konstantin Georgiyevich Paustovsky was a Russian Soviet writer nominated for the Nobel Prize for literature in 1965.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
417 (58%)
4 stars
220 (31%)
3 stars
53 (7%)
2 stars
12 (1%)
1 star
7 (<1%)
Displaying 1 - 30 of 106 reviews
Profile Image for Vit Babenco.
1,776 reviews5,722 followers
February 16, 2023
The dawn of a new day… The dawn of a new young life… The dawn of a new tumultuous age…
I talked, too, and recited some poetry, and laughed, in the general confusion. I came to myself only when Lyuba turned out the chandelier, and the room was filled with the blue, hazy light of dawn. Everyone grew quiet. The blue light mixed with the light from the lamp on a table. Faces looked dull and beautiful.
“The nicest time of all is after a muddled night,” the old man in the student’s jacket said. “Now we can drink our wine calmly. And talk about different things. I love the dawn. It rinses the soul.”

Time of war and revolution… Time of great expectations and anxiety… Time of angst and sorrow… Time of deprivations and atrocity… And in spite of all calamity one must stay alive…
The state was falling to pieces like a handful of wet mud. The provinces and districts of Russia were no longer ruled by Petrograd, and no one knew what they lived on or what was seething inside them. The army at the front was melting fast.
Kerensky swept around the country, trying to paste the nation together with his ecstatic eloquence. For the power of an idea, for conviction, he was trying to substitute fancy phrases, an operatic pose, a grandiose but irrelevant gesture. He harangued thousands of soldiers at the front, in the trenches, without ever noticing how funny he was.

But even describing the darkest years and saddest events Konstantin Paustovsky manages to remain humane and poetic and his lush narration is often tinted with light romanticism and wistful nostalgia…
It made good sense that the past should be unrecoverable. I became convinced of this later after I had made two or three attempts to relive what had already been lived through. “Nothing in life ever is repeated,” my father used to love to say, “except our mistakes.” And the fact that nothing in life can ever be lived a second time was one of the reasons for the deep satisfaction in being alive.

Every single life is inimitable and irrevocable so one must endeavor to live it with dignity.
Profile Image for Ken.
Author 3 books1,235 followers
Read
November 16, 2023
If you are a Russophile when it comes to literature, you probably could talk at great lengths about Tolstoy, Dostoevsky, Chekhov, Gogol, Pushkin, Lermontov, Turgenev, etc. But could you talk about Konstantin Paustovsky?

If you were me up until a few weeks ago, the answer would be no. And even if you never read him, you'd probably prejudge him as not worthy of such august (even in November) company. I'm here to say READ before you make such pronouncements. THE STORY OF A LIFE does exactly what you hope any nyrb Classics edition will do -- leads you to a real find.

This guy can write. And I mean narrative and description and characterization equally. No, it's not fiction, it's memoir, so of course the "plot" isn't going to gas-pedal-the-floor. Still, it's engaging in a big way, as young (he doesn't even reach age 30 in 800 pp!) Konstantin witnesses history in the making (unmaking, what have you).

It also has current event significance as KP grows up in Kiev, moves in Moscow, visits Odessa and Sevastopol. Plus ça change, plus ç'est la même chose. In the book itself, KP has more close calls than George Washington (whose jacket showed more than one bullet hole) as he witnesses the Russian Revolution and subsequent Civil War. No place was safe in Russia, and the atrocities put the country on the same barbaric level as the Middle Ages.

In the end, you will gain a friend (the writer) and learn a lot about history, not to mention pick up some neat trivia. For instance, Paustovsky's favorite Turgenev novel is The Torrents of Spring. He shares lots of literary opinions like that and even weighs in on his own writing as well as the art of writing, but mostly he's trying to hold his family together and keep himself alive (no small feat) as his country falls apart and tries to put itself back together again (and yes, he listens to a Lenin speech along the way, but Stalin gets no mention).

Big book, big payoff. Happy I stumbled across it. If you like the Russians, you should, too.
Profile Image for Kevin Adams.
471 reviews138 followers
February 14, 2023
The best book of 2023. Easily. A phenomenal 800 page autobiography that reads like a novel. It could’ve been 1200 pages and I would have loved. If there is a second book (6 in total) I am all in. Please read this if you can!!!
Profile Image for Jonfaith.
2,138 reviews1,739 followers
September 8, 2025
For the power of an idea, for conviction, he was trying to substitute fancy phrases, an operatic pose, a grandiose but irrelevant gesture. He harangued thousands of soldiers at the front, in the trenches, without ever noticing how funny he was.

A gripping memoir of tumultuous history. It is the details that pierce you. He describes a cadre of journalists who organize a club during the aftermath of the Revolution. Only in passing does he note that the bread ration is two ounces per day. He doesn't complain but adds that he has access to apples. The collapse of his family while he was a teenager appears to be much more delicate for him to consider than simple war, revolution and famine. He lives by his wits especially his use of the pen. He has poetic eye and apparently a trustworthy appearance.

I noted early that I was comparing this to the memoirs of Elias Canetti but that this was better (it is) and that by the time of the Revolution I found myself mentally comparing his experiences to those of Victor Serge.

This is worth anyone's time. Easily a lifetime favorite.
Profile Image for Xuân Quỳnh.
19 reviews25 followers
May 6, 2013
Đây là cuốn sách lí luận văn học gối đầu giường từ thời học chuyên. Hầu hết các truyên trong đó như Bụi quý, Vết khắc trên đá, Tuyết, Lẵng quả thông, Bình minh mưa... đã trở thành những điển cố nằm lòng, luôn được thủ sẵn mỗi khi cần dùng đến trong các bài làm văn thời đó. Cùng với Một mình với mùa thu của cùng tác giả, và Daghestan của tôi của Raxun Gamzatop, Bông hồng vàng và bình minh mưa đã khơi gợi cho những bạn trẻ thời mình tình yêu và khát vọng khám phá thế giới văn chương, một con đường đầy sáng tạo thú vị nhưng cũng đầy trở ngại. Lối viết giản dị, đầy chất thơ mà dĩ nhiên không thể không nhắc đến tài năng của dịch giả. Luôn muốn đọc lại mỗi khi buồn, để thấy yêu hơn những giọt mưa lấp lánh, những buổi sáng dịu dàng và những cánh rừng thanh khiết trong ban mai...
Profile Image for Old Man JP.
1,183 reviews76 followers
August 11, 2022
An absolutely magnificent book. I've never read a book this long (661 pages) and wished it was longer but this is one book I hated to see end. As the title suggests it is a story of a life but it is really more than just an autobiography. Paustovsky writes about some very turbulent times leading up to WWI and through the war on into the Russian Revolution. The story is told through short vignettes about occurrences and people in his life. His writing is so incredible with his descriptive prose and magnificent story telling that it makes each of these vignettes a work of art in its own. A great book.
Profile Image for Nhi Nguyễn.
1,037 reviews1,397 followers
November 10, 2015
Đây là một cuốn sách tổng hợp, một cuốn sách độc nhất vô nhị, mà cái tên có thể khiến độc giả nghĩ đến một cái gì khác hơn là một cuốn cẩm nang dạy cách viết văn kết hợp với những truyện ngắn và bút ký hay không sao tả nổi.

Cuốn sách được chia làm 2 phần (dĩ nhiên ^^). Phần đầu là "Bông hồng vàng" là phần mà Paustovsky dành ra để nói về lao động của nhà văn, về nghề văn và cách viết, cách chịu trách nhiệm với những gì mình viết ra để biến những tác phẩm của mình - như đóa hồng vàng của Samet - trở thành những tuyệt tác mang lại hạnh phúc cho người đọc, vốn theo tác giả là mục đích tối thượng của những người theo nghiệp này. Phần sau là "Bình minh mưa", tập hợp những truyện ngắn mang đậm tâm hồn Nga, tính cách Nga và tình yêu với cảnh trí xứ sở Nga đầy mãnh liệt mà cũng thật dung dị, đời thường.

Nếu ở "Bông hồng vàng", Paustovsky, thông qua những câu chuyện về trải nghiệm của riêng ông, về kiến thức, lời bình của ông dành cho những nhà văn nổi tiếng của Nga và Pháp, để trình bày những luận điểm, những bài học, những kinh nghiệm viết văn và lao động văn học mà ông đã đúc kết biết bao năm qua một cách hùng hồn, lôi cuốn và không thiếu sức gợi bằng một văn phong uyển chuyển, tượng hình đáng ngạc nhiên, thì qua "Bình minh mưa", cụ thể là qua những truyện ngắn tuyệt hay của mình, thì cái văn phong ấy, cái tâm hồn đậm chất Nga ấy của tác giả lại được thể hiện rõ rệt hơn bao giờ hết.

Đa phần những truyện ngắn của Paustovsky đề cập đến tình yêu lứa đôi của những quân nhân Nga và những người thiếu phụ trẻ tuổi, trên cái nền hào hùng của cuộc chiến Vệ quốc và niềm tự hào của những người lính Nga khi được khoác trên mình tấm áo Hồng quân Liên Xô, đi giải phóng nước Pháp khỏi xiềng xích cai trị của bọn phát xít Đức độc tài. Đó là những câu chuyện tình yêu thấm đẫm chất men tình ý nhị, nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa bên trong là một sự mãnh liệt mà phải tinh tế lắm tác giả mới viết được và người đọc mới nhận ra - kiểu mẫu tình yêu mà tôi đã đọc và đã say mê trong câu chuyện "Chiếc vòng thạch lựu" của Aleksandr Kuprin, bên cạnh đó là sự vận dụng một cái tài tình và triệt để cảnh sắc thiên nhiên Nga đẹp lộng lẫy, sống động đến mức ngạt thở (mà nếu giờ kể chi tiết ra thì bài review này sẽ dài lắm lắm lắm ^^).

Tiếp nối các truyện ngắn tuyệt hay là những bút ký và bài viết dạng tiểu sử nhằm không chỉ cung cấp thông tin mà còn tôn vinh những nhà văn, nhà họa sĩ nổi tiếng không chỉ của Nga mà còn của nước khác trên cái nền bi kịch đau thương của cuộc đời họ, tài năng họ. Đó là Isaac Levitan - tác giả bức tranh "Mùa thu vàng" nổi tiếng - người thể hiện lên nền vải bức tranh thiên nhiên Nga đẹp không ai sánh bằng, man mác nét buồn như chính cuộc đời chàng họa sĩ gốc Do Thái bị đất nước nuôi dưỡng mình hắt hủi, gánh trong tim là nỗi buồn của cha ông về một dân tộc luôn luôn bị đàn áp, và áp lực từ sự khắc nghiệt đối với chính bản thân. Đó là Orest Kiprensky - người nổi tiếng với những bức họa chân dung, bao gồm cả chân dung mặt trời thi ca Nga vĩ đại Aleksandr Pushkin, để rồi cuộc đời ông cũng kết thúc trong bi kịch bởi chính bản tính xốc nổi, nhu nhược, mù quáng chạy theo những thành công hào nhoáng mà quên mất con người nghệ sĩ đích thực bên trong bản thân mình. Đó còn là Hans Christian Andersen - người kể chuyện cổ tích huyền thoại, nhà văn của không chỉ trẻ em mà còn người lớn, người sinh ra trong khó nghèo nhưng không bị ảnh hưởng tiêu cực của khó nghèo, người đã dùng cái xuất thân khó nghèo của mình làm nền tảng cho những câu chuyện cổ tích dung dị, đời thường, nơi mà cây đèn đường, cái ống khói, chú lính chì đồ chơi cũng trở thành chi tiết quan trọng; người đã cất tiếng nói, thông qua những câu chuyện cổ tích của mình, để bảo vệ cho nhân dân lao động lầm than.

Tất cả những số phận của con người Nga và những nhà văn lỗi lạc khác của thế giới, từ Maxim Gorki đến Aleksandr Grin, từ Mikhail Prisvin đến Ivan Bunin, từ Guy de Maupassant đến Victor Hugo nổi tiếng, tất cả đều hòa quyện trong cuốn sách này, một cuốn sách được tạo tác nên tâm huyết của tác giả Paustovsky, ngập tràn những chỉ dụ quý giá về nghề viết văn, cách hành văn cũng như chất đau thương bền bỉ của dân tộc Nga giữa thời cuộc chiến tranh tàn khốc. Cuối cùng đọng lại cho người đọc, có lẽ vẫn là hạnh phúc - mục đích tối thượng của nhà văn, dù cho những câu chuyện tình Paustovsky viết ra đa phần đều dang dở, dù cho những số phận họa sĩ, nhà văn Nga có kết thúc trong bi kịch đau thương. Hạnh phúc đơn giản vì giữa cảnh ngộ những con người cô đơn xa lạ, yêu và chứng kiến tình yêu đã là một diễm phúc; thưởng thức những bức tranh đẹp, những tác phẩm hay đã là một sự may mắn vô ngần, và cái giá mà họa sĩ, nhà văn phải trả để chúng ta được thưởng thức những đứa con tinh thần của họ, cuối c��ng sẽ khiến chúng ta thêm yêu, thêm trân trọng công sức mà họ đã bỏ ra.
Profile Image for Vi Huyền Anh.
28 reviews35 followers
July 14, 2016
Tôi vụng nghĩ rằng những người thích văn của Paustovsky, cũng như những kẻ mê đắm thứ âm nhạc của Chopin hay Debussy, có lẽ đều là những người hiền (hoặc trong sáng) - những người không mong cầu vô độ, mà chỉ hướng tới một cuộc sống đẹp thâm trầm, sâu sắc và có ích. Bông hồng vàng & Bình minh mưa - như chính Paustovsky đã viết - thật sự là một "cuốn sách về hạnh phúc bình dị của con người" (truyện "Tàu tốc hành ở Simferopol"). Là một người ngoại đạo, tôi chưa dành quá nhiều quan tâm tới những chiêm nghiệm về nghề của cánh nông phu cần mẫn trên cánh đồng ngôn ngữ. Bởi thế, tập Bông hồng vàng (gồm nhiều suy nghĩ của nhà văn về việc lao động ngôn từ) không quá ấn tượng với cá nhân tôi. Tuy nhiên, việc đọc tập sách này của tôi có chút gì đó từa tựa như hành động sàng bụi của Chamette - cứ chốc chốc lại được thấy những bột vàng lấp lánh ánh sáng trên những trang viết. Trong khi đó, tập Bình minh mưa thì lại vô cùng dịu dàng, tinh tế, lãng mạn giản dị y như tên gọi của nó. Tôi có cảm giác về thứ gọi là "Russian soul" qua giọng văn của Paustovsky, cảm giác như khi được nghe bản Waltz số 2 của Dimitri Shostakovich. Có đôi khi văn học cũng hóa thành âm nhạc như vậy đó. Những câu chuyện/bản nhạc vang lên lúc chậm rãi, lúc nhanh dần, lúc quay cuồng như những bông tuyết trắng xóa xoay tròn trong trời bão gió của một đêm nước Nga dài mênh mang cô đơn và lạnh lẽo, như những mối tình Nga lặng câm mà sâu nặng, như buổi ban mai nước Nga tươi sáng tròn đầy, như những cánh rừng, mặt biển Nga thăm thẳm sầu tư. Đó là sự ngây dại trong trẻo da diết, say mê thơ mộng, đắm đuối ma mị, là chói sáng rực rỡ kiên định và hào hùng. Và như thế, Bình minh mưa cùng bản Waltz nói trên đã nằm trong những tác phẩm, nhạc phẩm "rất Nga" mà tôi từng được biết.
Profile Image for Hoai Vu.
5 reviews10 followers
July 5, 2014
Mình đã gặp mình trong Bình minh mưa.

Đã gặp mình trong cái đêm mưa lây rây lạnh buốt mà Kuzmin lặng lẽ ngắm nhìn Onga và căn nhà của nàng. Mình như đã ở đó, đã mường tượng ra cái khung cửa sổ ẩm ướt, chiếc đàn dương cầm có cuốn sách để ngỏ, bó hoa cắm trên bàn, và mùi nước hoa phảng phất trong một đêm mưa. Mình như đã nhìn rõ, đã thấy cả cái khoảnh khắc khi Kuzmin lắng nghe tiếng những giọt ranh lộp độp rơi ngoài hiên nhà. Cái khoảnh khắc như thể sương mù, như màn mưa bụi nhạt nhòa lạnh giá khiến người ta bỗng thấy mình thèm một sự thân thuộc. Cái khoảnh khắc mà bất chợt trong lòng cảm thấy thật rõ rệt sự trôi qua của thời gian, tiếng tích tắc của kim đồng hồ, nghe thấy thời gian trôi đi, và biết rằng điều đó không thể nào lấy lại. Như cái vùng sáng ấm áp, căn nhà gỗ ấm áp, người phụ nữ với đôi mắt mờ ẩm hơi nước mà anh sắp rời đi, sự thân thuộc lạ lùng mà anh sắp ra đi mãi mãi. Sẽ không còn có thể trở lại. Sẽ không còn có thể có một đêm mưa mà Kuzmin hít đầy mùi mưa hòa cùng mùi sữa nóng ngọt ngào, sẽ qua mất cái mùi nước hoa buồn bã mà chàng sẽ nuối tiếc biết bao nhiêu.

Những điều đó sẽ trôi qua, cả niềm xúc động kì lạ khi gặp gỡ nhau giữa một đêm mưa. Giống như một rừng bạch dương mùa thu cao vút lấp lánh ánh nắng đã trôi vụt qua cửa sổ con tàu. Những điều ấy, những khoảnh khắc lấp lánh xúc động ấy, sẽ trôi qua hết.

Những khoảnh khắc ấy đều sẽ trôi qua trong đời.

Như qua một đêm mưa.
Profile Image for Jim.
2,407 reviews795 followers
April 27, 2024
I did not know what to expect when I picked this book up in the stacks of the Los Angeles Central Library.I wanted something Eastern European and wound up with a delightful autobiography of a youth in Czarist Ukraine. Konstantin Paustovsky was present at the assassination of Pyotr Stolypin in a Kyiv opera house and went to school with Mikhail Bulgakov.

His The Story of a Life -- of which I have found only the first part, which is subtitled Childhood and Schooldays -- is one of the best biographies I have ever read. Curiously, it begins with the death of Konstantin's father when his son is 17, then goes back in time. His book contains a treasury of great anecdotes, beautifully described. I will attempt to find the subsequent volumes and read them sometime this year.

Profile Image for Anna.
42 reviews5 followers
August 16, 2020
Паустовский, Паустовский. Такое приятное открытие, к которому хочется возвращаться снова и снова. Мало того, что его роман, как в традициях лучших детских сказок, пронизан гуманизмом и умением видеть красоту во всём окружающем мире ( и это при том, что автор жил в совсем не гуманистическом, беспокойном 20 веке!), так он ещё и изобилует самыми тёплыми описаниями природы, в частности — украинской природы. Я мысленно повторяла про себя каждую его строку о Мариинском парке, о Владимирской горке ( поэтому для киевлян это — то, что доктор прописал). А налёт сказочности и доброты совсем не портит его прекрасную прозу — только добавляет туда искренности, которой в современном искусстве так мало, так непростительно мало)
Profile Image for Елена Суббота.
238 reviews38 followers
May 14, 2021
Монументальная книга. Проплыла с ней через несколько десятилетий, узнав Паустовского с новой, совершенно неожиданной, стороны. Паустовский цепляет своим лиризмом, интереснейшими рассказами о современниках, путешествиях по стране и начале писательского пути. Единственный коробящий момент - непозволительное (на мой взгляд) для автобиографии жонглирование событиями жизни. Например, автор хоронит девушку, неоднократно оплакивая её на страницах книги, а в действительности эта девушка стала его женой и оставалась таковой на протяжении двадцати лет. Местами подобные моменты заставляли меня морщить нос, но талант Паустовского перевесил этот, в общем, небольшой изъян книги.
Profile Image for Caroline.
908 reviews308 followers
May 7, 2017
A fantastic book. It went on my favorites shelf when I was only half done.

This edition includes the first three volumes of his six volume memoir. I am going to review them separately because there are too many fine excerpts and comments on his style to fit into one review. The three cover his childhood in Kiev, his experiences in WWI, and life during the Civil War.

Another unearthed treasure that I found through Philip Ward's A Lifetime's Reading: The World's 500 Greatest Books. How has it fallen out of sight?
Profile Image for Tran Hiep.
134 reviews41 followers
July 28, 2017
Có vẻ như ebook mà mình đọc chỉ là phần "Bông hồng vàng" mà thôi. Cuốn sách là những chia sẻ của tác giả về nghề viết văn và tâm hồn người cầm bút. Có những đoạn tác giả khiến tim ta rung lên vì vẻ đẹp ngôn từ, vẻ đẹp của cuộc sống và tâm hồn con người. Nhưng về gần cuối mình không cảm nhận được nhiều, có lẻ vì không phải là người trong nghề và cũng không biết nhiều về các nhà văn, nhà thơ Nga. Sẽ phải tìm sách giấy cuốn này để đọc tiếp phần Bình minh mưa (hoặc ít nhất là xác minh lại có phải đoạn hồi thoại với nhà hoạ sỹ có phải là Bình minh mưa được nhắc đến hay không?)
Profile Image for Anh.
488 reviews199 followers
April 1, 2014
It was done expertly and gracefully. The short stories and Paustovsky's musing are all straightforward, effortless - that is to say they are not unsophisticated. Quite the contrary, the words were chosen carefully because there is not a single word out of place or excessive, making his stories succinct and honest.

4 stars and a half because I'm so fond of it, then rounded up to 5 stars because it's been a loooooooong while since I last read something this unpretentious and beautiful at the same time.

P.S.: Lâu lắm rồi mới đọc được giọng văn dịch có trình độ cỡ này. Lời văn tự nhiên, nhẹ nhàng, giản dị mà vẫn đẹp và nên thơ - đúng như người ta vẫn nói Paustovsky viết văn cứ như thơ. Cảm giác rằng tác giả (và dịch giả) là người nhẹ nhàng, sâu sắc nhưng không tỏ vẻ ta đây thích dùng từ to tát hoặc cấu trúc lằng nhằng. Có cảm tình ghê gớm.
Profile Image for Peter.
28 reviews1 follower
May 14, 2013
Four volume Russian classic - third time of reading
1. Childhood and Youth
2. Slow Approach of Thunder (First World War)
3. In That Dawn (Revolution)
4. Years of Hope (Civil War)
Profile Image for Jen Burrows.
447 reviews19 followers
January 14, 2022
The Story of a Life is a classic that deserves to be rediscovered. It’s a spirited and intimate coming of age memoir that captures the tumultuous events and remarkable characters of early twentieth century Soviet history.

This excellent new translation perfectly captures Paustovsky’s voice. He’s one of those wonderfully natural autobiographic writers who manages to be conversational and poetic all at once, echoing the epic Russian novellists, and Smith’s translation does justice to both his tone and narrative.

Yes, it’s a long book that requires a bit of commitment, but The Story of a Life is well worth the effort.

*Thank you to Netgalley for the arc in exchange for an honest review*
Profile Image for Alyona.
36 reviews1 follower
February 10, 2012
To me reading of this book was at times hard work. But by the time I was done reading it I thought "What a beautiful book! One day I'd come back to it". It's a unique witness of an era. Although I missed the presence of a Woman, love, in this autobiagraphy not in the sense of trivial sordid romance but love seems to be quite an important part of a man's life (especially if he's been married 3 times). And I think this part kinda deserves as much attention as that for love of nature, roughly speaking.
Profile Image for Lala Nguyen.
290 reviews110 followers
November 12, 2018
Gần 1 tháng mới hoàn thành!

Một chuyến du hành Nga, hơn thế còn theo chân tác giả đến những đất nước lân cận. Gìau tính thơ, trữ tình và đẹp đẽ. Việc viết lách cũng không dễ dàng, tác giả một kiểu, những nhà văn bạn bè khác cũng một kiểu khác. Đặc biệt thích tác giả khai thác cuộc đời của những nhà văn đương thời.

Cả những câu chuyện, dù trong cái chết, nó cũng đẹp đẽ cao quý quá

Thật dễ chịu
---------
12/11/2018 - Happy 57th, Mom <3
Profile Image for Nhi Tran.
13 reviews57 followers
September 20, 2016
Có lẽ tôi đã định cho "Bông hồng vàng và bình minh mưa" 5 sao, nếu tôi không đọc phần "Bình minh mưa" - Phần sáng tác của chính Paustovsky.

Và vì quá yêu quý phần "Bông hồng vàng", tôi quyết định cho quyển sách này 4 sao.

Tôi đọc "Bông hồng vàng và bình minh mưa" lần đầu tiên năm 17 tuổi. Khi ấy đọc là vì phải đọc, tức là đọc "cưỡng bức", nên chả nhớ gì mấy, vì đọc vội đọc vàng. Thêm nữa do tâm thế không tốt, nên chẳng để ý bao nhiêu.

Rồi bây giờ chẳng hiểu vì lí do gì, lôi ra đọc lại.

"Bông hồng vàng" - Đại khái nôm na là lí luận sáng tác của Paustovsky. Với phần này, tôi thật sự yêu thích. Không phải vì hệ thống lí luận vững chắc mà là vì tôi gần như hoàn toàn ngã lòng trước cái nét "duyên" của Paustovsky khi nói về công việc sáng tạo. Những trang lí luận văn học của ông có đủ cả sự tỉnh táo, tinh tế, nhạy cảm, đầy khiêm nhường nhưng lại vô cùng sắc sảo, không khoa trương mà vẫn mang đủ tính thuyết phục. Một thứ văn xuôi gần như thơ, được ẩn giấu dưới những lí luận mang tính chất chỉ dẫn cho cái nghiệp mài bút, đem con chữ ra tô điểm cho đời (còn ai muốn tô màu gì thì tùy nhân sinh quan của kẻ đó).

Nhưng điều làm tôi thích hơn cả, trong phần "Bông hồng vàng", là tinh thần, là tâm hồn của Paustovsky. Nó thật sự rất đẹp và rất thiện. Với tôi, những trang viết này không chỉ là lí luận sáng tác mà nó chính xác hơn là một kiểu hồi ký của tác giả - Một kiểu mô tả "Lifestyle". Ở đâu đó trong con người Paustovsky có rất nhiều nét khiến tôi có một sự đồng cảm mãnh liệt.

"Lúc đó tôi đặt cuốn sách lên trên cuộc đời chứ không phải là đặt cuộc đời lên trên cuốn sách. Cần phải làm cho cuộc sống đầy tràn trong ta.

Sau khi hiểu ra điều ấy, tôi hoàn toàn bỏ viết, trong mười năm liền, và như Gorki nói, "đi vào con người", tôi bắt đầu lang thang trên đất nước Nga, làm hết nghề này đến nghề khác và tiếp xúc với đủ loại người.

Nhưng đó không phải là một cuộc đời nhân tạo. Tôi không phải là người quan sát chuyên nghiệp hay là người sựu tầm sự kiện.

Không! Tôi sống, thế thôi. Không hề cố gắng ghi chép hoặc nhớ lấy dù chỉ là một chút gì cho những tác phẩm của tương lại.

Tôi sống, tôi làm việc, tôi yêu, tôi đau khổ, tôi hy vọng, tôi mơ ước, chỉ biết chắc một điều rằng sớm hay muộn, tuổi trưởng thành hoặc hơn nữa, thậm chí có thể tuổi già, nhưng tôi sẽ viết. Tôi sẽ viết không phải vì tôi đặt ra cho mình nhiệm vụ ấy mà là vì bản chất tôi đòi tôi phải làm như vậy. Và bởi vì văn học đối với tôi là một hiện tượng đẹp đẽ nhất trên thế giới."

Hoặc như quan điểm của Paustovsky về tình yêu thiên nhiên của ông, về việc quan sát mọi người và mọi việc. Ông làm tất cả những điều đó không phải vì mục đích "sử dụng". Không phải vì việc trui rèn nó để cho tính cách của mình sẽ trở nên như thế này thế khác và mình sẽ sử dụng tính cách đó phù hợp với công việc sự nghiệp mình ra sao...Mà ông làm điều đó hoàn toàn vì tình yêu chân thành, nồng nhiệt và vô tư với cuộc đời. Vì với ông, mọi khoảnh khắc trôi qua đều quá đẹp, ở góc độ này hay góc độ khác, và ông mở to đôi mắt, mở to đôi tai để lắng nghe từng nhịp đập, để hòa mình, để thu nhận những bài học từ "Cõi người ta". "Phong cảnh chẳng phải là gia vị cho văn xuôi và cũng chẳng phải là đồ trang sức. Cần phải ngụp đầu vào thiên nhiên như anh xục đầu vào trong đống lá ướt nước mưa, và cảm thấy cái mát mẻ sang trọng của nó, mùi của nó, hơi thở của nó. Nói một cách đơn giản, ta phải yêu thiên nhiên và tình yêu ấy cũng như bất cứ tình yêu nào khác, sẽ tìm được những con đường đúng đắn để tự thể hiện mình với một sức mạnh vũ bão nhất". Ở khía cạnh này, con người của Paustovsky rất giống với Exupéry - kiểu người "Hành động". Ở trong tâm hồn của những con người này có một sự thôi thúc dấn thân rất chân thật, rất cương quyết, rất dũng cảm, và cũng rất đẹp.

Tuy nhiên, trong phần "Bình minh mưa", tôi lại không cảm nhận được nhiều lắm những truyện ngắn của Paustovsky. Có lẽ vì tạng người của tôi đòi hỏi những sáng tác thuộc thể tài truyện ngắn như thế này, phải khác. Nó phải có những độ tương phản sáng, tối, đậm, nhạt, dữ dội, sâu lắng... một cách rõ rệt, cực đoan và phong phú. Bởi vì truyện ngắn chỉ cho bạn vài tiếng để diễn trên sân khấu, nên bạn phải làm sao cho người đọc choáng váng và bị mê hoặc những câu chuyện bạn kể, trong chỉ có vài ba giờ ngắn ngủi. Mọi thứ phải sắc sảo và rõ nét nhất có thể. Nó phải đa dạng cả về nhân vật, cả về góc nhìn, cả về cách khai thác câu chuyện...v...v...để cho thấy sự sáng tạo không ngừng nghỉ và tư duy không dễ dãi trong sáng tác của tác giả. Những điều này tiếc là truyện ngắn của Paustovsky chưa có được.

Cách khai thác câu chuyện và góc nhìn, cả các nhân vật của Paustovky đều mờ nhạt và hơi mỏng với tôi. Truyện ngắn của ông dường như bị giới hạn quá nhiều trong không gian, thời gian và trong cả những tính cách nhân vật. Motif đơn điệu và lặp đi lặp lại qua các truyện. Có một số truyện tôi đọc chả hiểu gì cả (Hiểu ở đây bao gồm cả việc cảm nhận và nắm bắt tác phẩm chứ không phải chỉ hiểu theo mặt logic). Giọng văn của ông "hiền" quá. Mọi thứ cứ dịu dàng, trơn tuột và buồn ngủ. Các nhân vật ai cũng nhẹ nhàng, dễ thương và như dính liền trên mặt giấy. Dường như tôi cảm thấy rằng Paustovsky hợp với việc viết tản văn hoặc phê bình lí luận văn học nhiều hơn là sáng tác truyện ngắn, dù rằng nói ra điều này với một nhà văn thì chẳng khác gì một sự sỉ nhục.

Nhưng dù sao đi nữa, tôi vẫn thích hai truyện ngắn "Chuyến xe đêm" và "Lẵng quả thông" của ông. Hai truyện ấy đã khắc họa một cách xuất sắc vẻ đẹp của chủ đề mà truyện muốn đề cập đến. Và nó làm tôi ấn tượng thật sự. Có một cái dư vị đã đọng lại sau khi tôi rời khỏi "chỗ ngồi của khán giả".

Tôi muốn được đọc tiểu thuyết Kara - Bugaz của ông, vì tôi nghĩ rằng có nhiều khi ông thích hợp với truyện dài hơn là truyện ngắn.

Dẫu sao đi nữa, tôi cũng vô cùng yêu quý tâm hồn của Paustovsky. Đó là một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, chân thành, khiêm nhường và tràn đầy tình yêu với cuộc sống này. Đó là một tâm hồn rất đẹp.




Profile Image for Duyên  Đỗ.
130 reviews
July 7, 2018
#Reading challenge
A book recomended by some one else taking the POPSUGAR Reading challenge

Mình đoán Nga là một đất nước rất đẹp với những con người tài hoa, yêu nước, những con người giản dị, mộc mạc, chân thành và trọng tình nghĩa.
Profile Image for Le Quynh Huong.
123 reviews50 followers
March 3, 2018
Để viết ra được những dòng này, mình đã trải qua một thời gian tương đối dài với tác phẩm, ít nhất là dài hơn so với tốc độ đọc sách thông thường của mọi người. Nhưng quả nhiên sẽ chẳng có sự kiên nhẫn nào là đủ, nếu tác phẩm ấy không đủ sức hấp dẫn.

Mình là một người trẻ, đến với tác phẩm này cũng rất ngẫu nhiên, được tặng cho cuốn này từ 5 năm trước với lời nhắn nhủ "đọc là chỉ muốn sống ở nước Nga". Khi ấy mình còn khá hờ hững với nền văn học đồ sộ của Nga, của những cuộc chiến tranh và cách mạng trên trang giấy. Đến khi đã trưởng thành hơn và chịu khó hơn với việc đọc sách, mình mới quay lại, và phần nào hiểu đuợc lời nhắn gửi đã đến cùng quyển sách ngày nào.

Cũng không biết nói gì nhiều rằng mình hoàn toàn bị thuyết phục, bởi câu từ, ngôn ngữ, hình ảnh và lối miêu tả tuyệt vời của Paustovsky. Từ Bông hồng vàng cho đến Bình minh mưa, từ những tâm sự về văn chương chân chính cho đến các chuyện ngắn, đầy những chất thơ và sự bình dị đến là bình yên. Nước Nga hiện lên quá đỗi đẹp và giàu chất liệu cảm xúc.

Cách mà tác giả chiêm ngưỡng cuộc đời và những người nghệ sĩ khác cũng đem lại những giá trị vô cùng nhân văn và sâu sắc. Câu chuyện Người kể chuyện cổ tích cuối tác phẩm thực sự đã để lại trong mình những ấn tượng hết sức sâu đậm.

Sự non nớt của mình có lẽ là không đủ để đi hết chiều sâu của tác phẩm, hay nói được bao nhiêu về cái hay cái đẹp mà tác phẩm này mang trong nó, nhưng từ con mắt của một độc giả trẻ tuổi sống trong thời kì văn chương đổi mới và nhiều khác biệt, thì mình chỉ đơn giản là rất recommend cho những bạn trẻ như mình cuốn sách này, chắc chắn cách nhìn, cách cảm thụ và cách viết trong các bạn sẽ đổi khác theo chiều hướng tích cực. 660 trang xứng đáng vô cùng.
Profile Image for Phạm Thuận.
88 reviews19 followers
November 17, 2015
Phải mất khá nhiều thời gian mới có thể đọc xong mặc dù đã sở hữu nó từ những năm cấp 3. Với mình, nó chỉ là một vài câu chuyện kể nhỏ lẻ được ghép lại, nhưng những mảnh ghép đến với nhau một cách không ràng buộc mà lại đầy tự nhiên, tựa như nguyên bản của khu vườn ngôn từ vậy.
Văn học Nga luôn hấp dẫn, tác giả Nga luôn hợp gu. Có lẽ, bối cảnh chiến tranh luôn là đề tài mà mọi chàng trai ưa thích, bởi chỉ có ở chiến trang, những tinh thần cao quý nhất, hy sinh nhất luôn được thể hiện và phát triển một cách đầy kinh ngạc. Bản thân mỗi người đàn ông luôn có ít nhất cho mình những suy nghĩ to lớn, thế nhưng nó cũng phải ít nhiều với đi khi gặp khó khăn hoặc biến thể cực mạnh mỗi khi có tác động rõ và đáng nỗ lực. Thực sự, sách này không thể đọc nhanh, nó cũng không phải rập khuôn theo kiểu dạng truyện, cảm giác như Paustovski muốn gửi gắm tất cả mọi thứ ông cảm nhận vào trong một cách rất dung dị, như cách mà là thư anh lính thủy gửi cho cha mình.
"Con luôn nhớ đến cha, đến ngôi nhà của cha con ta, đến tỉnh lỵ của chúng ta…"
Profile Image for Sambasivan.
1,083 reviews44 followers
July 2, 2023
This is one of the best autobiographies I have read. I have read quite a few.
Konstantin is a literary genius. He catches the reader by the scruff of his neck right from page one. And does not stop till the final page.
The prose is mellifluous, the poetry lyrical and the translation is exquisite.
The period between 1900 and 1920 is brought out vividly. The horror of the First World War is articulated in great detail.
Some of the best literary gems are available inside this tome.
On the whole a wholesome read.
63 reviews1 follower
January 21, 2025
The most beautiful book I have read recently, and easily one of the best I have ever read. Will write a fuller review at some point.
Profile Image for rotataa.
123 reviews3 followers
May 13, 2019
Paustovsky. Sao nhỉ?

Lại là nghe Sếp khen hay. Còn thì chưa từng nghe ai trẻ hơn nhắc tới. Cũ kỹ, từ ngoài bìa vô trang sách. Từ câu chuyện đến cách phiên dịch tên, Giăng, Alếchxây, Aliôsa. Nhưng không thấy khó chịu. Thấy dễ thương. Thấy lãng mạn. Thấy đẹp.

Sách dày gần 600 trang, chữ nhỏ, đọc chưa hết, nhưng thực sự đã yêu mến tác giả rồi. Khơi gợi cái đẹp trong tâm hồn người nhưng không viển vông, xa rời thực tế. Nửa sau, Bình minh mưa, là "truyện ngắn chọn lọc". Nửa đầu, Bông hồng vàng, là ghi chép và quan niệm về nghề văn của tác giả. Có những đoạn khiến mình rung động hơn cả truyện ngắn chính thức.

Đọc Chekhov vì Levitan. Nhưng lại "thấy" nhiều tranh của Levitan ở Paustovsky hơn.
Cái kiểu văn học hơi hoài niệm, khơi gợi cái đẹp từ những điều nhỏ nhỏ như này, thực sự là kiểu mình muốn mang theo trong đời.

“Những điều ta yêu mến thì ta ít gặp lại. Không biết người khác thế nào, nhưng tôi nghiệm bản thân thì đúng như vậy. Mọi điều tốt lành hầu như bao giờ cũng chỉ đi lướt bên ta. Chị hiểu ý tôi chứ? Giải thích thế nào để chị hiểu đây. Chắc là chuyện đó cũng xảy ra với chị. Từ trong cửa sổ toa tàu, chị bất thần trông thấy một cánh rừng bạch dương thưa thớt và một lưới mạng nhện thu ánh lên trong nắng và thế là chị muốn nhảy ngay ra giữa lúc tàu đang chạy để được trở lại cánh rừng ấy. Nhưng con tàu cứ đi qua. Chị nhoài người ra ngoài cửa sổ và nhìn lại những cánh rừng, những bãi cỏ rộng, những con ngựa, những nẻo đường làng đang vùn vụt chạy về phía sau và chị nghe thấy một tiếng reng reng mơ hồ. Vật gì kêu, chị không biết. Có thể là rừng hay không khí, hay là tiếng rít của những dây điện thoại, Mà cũng có thể đó là tiếng reo của những thanh ray khi tàu chạy. Cái đó chỉ ánh lên trong khoảnh khắc nhưng ta nhớ mãi suốt đời.”
Profile Image for Nhung Hồng.
12 reviews1 follower
October 12, 2020
1 cuốn sách khá dày và có thể nói là khó thấm đối với những người chưa có kiến thức về văn chương. Trong số các tác phẩm thì tôi xin được nói về 3 truyện mà theo tôi là tiêu biểu: "BỤI QUÝ", "BÌNH MINH MƯA" VÀ "LẴNG QUẢ THÔNG".

1, BỤI QUÝ
Nói sao nhỉ, không biết do tên mình nó trùng với biểu tượng hay do biểu tượng bông hồng vàng nó đẹp quá, nhân văn quá mà tôi lại yêu tác phẩm này. Bông hồng vàng được làm từ hàng ngàn lớp bụi - bụi vàng - bụi quý, chứa đựng tình thương, công sức của anh chàng Samet. Liệu bông hồng vàng có phải là kết tinh của tình yêu? Tình yêu vượt tuổi tác, thời gian, địa vị? Không chắc nữa, song tôi biết, "cái nên thơ còn lóng lánh giọt nước mắt ở đời" (Nguyễn Văn Thạc) trong truyện chính là sự kiệt cạn tình thương, dòng máu nóng để tạo nên bông hoa hồng bằng vàng cho Xuyzan. Truyện ngắn lấp lánh tình đời, lấp lánh quan điểm nghệ thuật chân chính. Có lẽ bông hồng vàng là biểu tượng cao đẹp nhất, tinh túy nhất trong cuộc đời của một con người - chứa đựng chất người, những thứ quý giá nhất trong tâm hồn con người.

2, BÌNH MINH MƯA
Thật kì diệu! Cuộc sống thật diệu kì! Một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng cũng đủ sâu đậm trong trí nhớ Kuzmin. Tình yêu có sức lan tỏa! Đúng vậy, tình cảm trong sáng, tha thiếtcủa Basilop với Onga đủ sức lay động tâm hồn từ đang cô đơn, trống trải thành khao khát yêu thương của thiếu tá Kuzmin. Kuzmin là cầu nối trong câu chuyện tình yêu ấy. Chỉ là đưa giúp người bạn lá thư gửi cho người thương nhưng Kuzmin đã nghiệm ra được nhiều điều về chính bản thân mình. Không biết do tôi nông cạn hay ý tứ tác giả chỉ nhẹ nhàng mà tôi vẫn chưa thực sự hiểu hết cuộc gặp gỡ định mệnh ấy. Cuộc gặp không hẹn trước, người đến và đi chóng vánh như những cảnh đẹp bên tàu khiến người ta say đắm rồi cũng phải chấp nhận rằng nó sẽ vụt mất.

3, LẴNG QUẢ THÔNG
Bạn có ngửi thấy đâu đây mùi nấm, mùi biển, mùi hương của nước Nga? Bạn có nghe được thanh âm du dương, trong trẻo, chan chứa tình cảm, tâm huyết trong ấy? Những nốt nhạc trầm bổng mà mang theo bao tâm trạng, kỉ niệm về cảnh, về người? Nhiêu đó đã đủ làm bạn vấn vương về tác phẩm giàu chất thơ này? Pautopxki như một nhạc trưởng chuyên nghiệp khiến ta cứ đung đưa, cuốn hút theo từng điệu nhạc chi tiết, hình ảnh gợi dẫn. Hết đưa ta về khu rừng thông gặp một bé gái Đanhi dễ thương, gặp một ông già bí ẩn rồi lại đưa ta về với thực tại trong buổi hòa nhạc, gặp lại một Đanhi nhạy cảm, dễ rung động, và gặp lại đứa con tinh thần của nhà soạn nhạc Edua Grigo. Lời hứa chừng ấy năm tưởng chừng đã quên đi nhưng lại gây bất ngời với độc giả bởi chính mục đích của lời hứa. Có lẽ phải khi Đanhi, khi chúng ta 18, khi trưởng thành ta mới thấm thía các giá trị ở đời. Quê hương xứ sở là thứ ta không bao giờ được phép lãng quên, nó nuôi dưỡng tâm hồn, bồi đắp những tình cảm nhân văn, trong sáng đầu đời của ta. Cống hiến là một lẽ sống cao đẹp, là một niềm hạnh phúc không gì sáng bằng. Liệu người đọc khi trưởng thành, khi nhận được thông điệp của cuộc sống sẽ nhận thức cuộc đời mình "sẽ không qua đi vô ích" hay là chán nản, buông xuôi? Cuộc sống thật đẹp bởi nó sẽ tặng cho ta một món quà bất ngờ nào đó để ta tự chiêm nghiệm!

Văn của Pautopxki nhẹ nhàng nhưng cũng thấm thía vô cùng. Ông viết về những thứ nhỏ bé, bình dị thật đấy nhưng có ai bảo bài học nhân sinh trong đó không tồn tại? Chỉ đọc vài dòng văn của ông thôi mà tôi cũng mường tượng được rằng Pautopxki là người nâng niu, trân trọng cái đẹp, cái bé nhỏ hàng ngày nhường nào!
Profile Image for Cafe books.
6 reviews11 followers
July 31, 2015
Có lần, hình như vào một buổi chiều đầu năm mới như thế này, ngồi pha trà một mình và đọc "Bình minh mưa", tôi đã nghĩ đôi khi người ta chỉ cần được mãi một mình như thế. Ngồi một mình. Uống một mình. Không cần quán. Không cần nóng. Không cần mới. Không cần chia sẻ. Đơn giản là được một mình nhấp ngụm trà, bật CD hòa tấu Secret garden rồi nhắm mắt lại để tưởng tượng xem "Cuộc đời trôi qua tay nhẹ như một vạt áo lụa" của Pautopxki là như thế nào...​

Chiều nay, cũng chiều đầu năm mới, cũng ngồi một mình nghĩ về cái gọi là “Cuộc đời trôi qua như một vạt lụa” bao năm qua của riêng mình và nhìn những nụ hồng cánh mỏng rung rinh trong lòng bàn tay, bất chợt lại nhớ về Pautopxky và câu chuyện xưa cũ - Câu chuyện bông hông vàng và Jean Chamet, anh thợ quét rác thành Paris.

Nghe nói, rất lâu sau này, bông hồng vàng của Jean Chamet đã được một ông thợ bạc già bán lại cho Pautopxky. Và nhà văn đã viết trong sổ tay của mình rằng “Mỗi phút, mỗi lời tình cờ chúng ta nói ra, mỗi cái nhìn vô tình chúng ta bắt được, mỗi ý nghĩ hay những bông đùa, mỗi rung động thầm lặng, thậm chí mỗi bông tuyết xốp đang bay lượn hay mỗi ánh sao rơi trong vũng nước đêm. Tất cả, đều là những hạt rất nhỏ của bụi vàng. Hãy bòn đãi, thu gom những bụi vàng ấy và tôi luyện chúng thành hợp kim để đánh lấy cho mình một bông hồng vàng hạnh phúc”.

Vậy đó, giữa ngổn ngang bụi vàng tích tụ từ nhiều tháng ngày xưa cũ, nhiều thăng trầm xa xôi, nhiều yêu thương đồng vọng... cuối cùng người ta ai cũng có cho mình một bông hồng vàng lấp lánh. Chỉ có điều, bông hồng ấy sẽ biến thành niềm hạnh phúc được trao đi hay vĩnh viễn chỉ một bông hồng đợi chờ giấu sâu thăm thẳm, tận cùng trong lồng ngực...!?

(Đọc bài cảm nhận đầy đủ ở đây: https://cafeandbooks.wordpress.com/20...)
Profile Image for Stephen King.
339 reviews10 followers
June 23, 2023
There’s nothing like a lengthy Russian epic and Konstantin Paustovsky’s autobiographical’The Story of a Life’ is a masterpiece. Almost 800 pages long, I longed for more. It is a new translation by Douglas Smith of the first three of the ‘books’ and covers the period from Kostik’s early years in late nineteenth century Kyiv though to the early years of the Russian Revolution. Evidently there are no plans to translate the last three owing to problems with the originals which, according to Smith were ‘bowdlerised’ by Paustovsky’s Soviet editors and were published without his approval. It’s almost unbelievable to think that Paustovsky experienced these events in the first 25 years of his life and his courage and subtlety are an inspiration.
Displaying 1 - 30 of 106 reviews

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.