소설가로서, 엄마로서, 여자로서, 누구보다도 치열한 삶을 살아온 공지영. '나를 키운 건 팔할이 상처'라고 말하는 그녀가 이제 웃음 띤 얼굴로 자신의 가족 이야기를 소설로 썼다. '성이 다른 세 아이와 싱글맘'이라는 별나 보이는 대문을 열고 들어가본 집. 그 안에는 세상 모든 가족들이 공감할만한 평범한 고민과 웃음이 있었다.
주인공 위녕은 고 3이 되기 전 십대의 마지막 시기를 엄마와 함께 보내겠다며 아버지와 새엄마를 떠나 B시로 거처를 옮긴다. 소설은 엄마의 집에서 여섯 번의 계절이 변하는 동안 벌어지는 일들을 그린다. 위녕은 새로운 가족(외가 식구들과 형제)을 발견하기도 하고, 사랑하는 존재(고양이 코코)와 동생 둥빈 아빠의 죽음을 맞기도 하며, 엄마의 새 남자친구를 만나고 또래 친구를 통해 평범한(?) 가족이라는 환상을 깨기도 한다.
이 책은 위녕의 성장을 그린 성장소설이자 가족의 새로운 의미를 찾고자 한 가족소설이면서 동시에 상처와 그 치유를 통해 삶을 성찰하는 소설로도 읽을 수 있다. 특히 눈에 띄는 것은 심각하고 슬픔에 가득 차야만 할 것 같은 가족의 이야기 안에 웃음과 유머가 가득하다는 점이다. “고난이 올 때 정말 필요한 것은 용기이기도 하고 인내이기도 하고 희망이기도 하지만 그보다 가장 중요한 건 유머”(본문 101쪽)라고 한 대목에서 볼 수 있듯이 이 작품 속의 웃음은 작가 스스로가 터득한 삶의 지혜인지도 모른다.
Có lẽ là cuốn kém hấp dẫn nhất của Gong Ji Young đối với tôi, dù chủ đề hay nhưng cách kể lại quá mệt, tôi thậm chí delay mấy ngày trời mới hoàn thành xong cuốn sách.
Đúng như tác giả nói, một bản draft cất lâu xong rồi lại lôi ra hoàn thành cho rồi, cảm giác mọi thứ chưa được trọn vẹn.
Nhưng dù gì, cuốn sách vừa như một dạng tiểu sử của tác giả, vừa như một cuốn tản văn thú vị đối với tôi.
không rõ chọn sách văn học Hàn kiểu gì mà đọc mấy cuốn rồi thấy có chung cái tone giọng kể chuyện he? nó cứ êm ả trôi, không có kịch tính makjang như drama Hàn, trải nghiệm đọc khá là dễ chịu~
Mình cuốn này không lâu sau khi đọc Công thức nấu ăn tặng con gái nên có thấy một vài liên hệ khá là thú vị giữa hai cuốn. Điểm chung của hai cuốn đều là nhẹ nhàng, gần gũi như lời tâm tình. Cuốn trước là lời của mẹ dành cho con gái, vài chỗ mình cũng thấy hơn sến(?) nhẹ nhưng nhìn chung mình vẫn thích, còn cuốn này là lời kể của người con gái. Tuy nhiên bối cảnh là khi người con gái học năm cuối cấp ba nên lời kể (hay lời dịch?) cảm giác khá là trẻ con, như nhật ký của một cô bé tuổi mười tám. Mình không thích lắm vì đọc thấy trẻ con quá. Nửa đầu thì tạm ổn, qua nửa sau thì thật lòng là cũng có muốn drop nhưng mình ráng đọc hết.
Câu chuyện cũng vậy, nửa đầu khi cô con gái mới dọn về nhà mẹ ruột sống thì mình thấy việc cô gái thích ứng với nhà mẹ khá thú vị, còn nửa sau thì mình thấy hơi lan man. Mình ấn tượng với một vài ý chiêm nghiệm xen giữa những câu chuyện kể, còn về câu chuyện thì nhìn chung thì cũng không ấn tượng lắm… Chủ yếu không thích là do cách hành văn. Sách cũng có khá nhiều lỗi chính tả và lỗi trình bày.
Sau khi đọc 2 cuốn của tác giả Gong Ji Young thì mình thấy được một chút về thế giới quan của tác giả. Cảm giác cô ấy là một người rất dịu dàng, hài hước, luôn cố gắng sống hết mình và trân quý cuộc đời, tuy đã trải qua nhiều biến cố. Mặc dù cuốn sách này không ấn tượng lắm nhưng mình cũng nhận được một chút năng lượng tích cực này và có thể dùng nó soi chiếu vào những vấn đề mình đang gặp phải.