“Em xin lỗi
Em xin lỗi đã làm anh chán ngán
Bởi những lời ca thán chẳng vì đâu
Tại sao lá thu thì vàng còn cà phê lại nâu
Sao trên phim thằng đó không yêu thằng này mà lại mê con khác
Em xin lỗi đã làm anh kinh ngạc
Khi có thể buồn khổ vì hàng trăm chuyện nhảm nhí mỗi ngày
Em biết rồi anh không phải là một cái cây
Há mồm chờ tưới tắm bằng nước mắt.
Em xin lỗi đã đeo anh cứng ngắc
Chẳng để cho anh chút khoảng trống một mình
Em xin lỗi vì đã cho tất-cả-những-thứ-khác-em đều chỉ là linh tinh
Em xin lỗi đã nhảy xổ vào cả giấc mơ anh mỗi đêm
Biến nó thành ác mộng.
Em xin lỗi đã hỏi anh hàng trăm câu ngu ngốc
Ai là người anh yêu nhất từ trước đến giờ?
Bài thơ này anh viết cho con nào?
Đừng có đổ thừa cơn mưa.
Anh có sẽ yêu em cả khi em già em xấu?
Em xin lỗi vì đã trở thành một người yêu suốt ngày đau đáu
Cứ chờ anh thút thít ở xó nhà
Đã dằn vặt anh mỗi chuyến đi xa
Quyết không để anh có phút nào vui vầy bên đứa này đứa khác.
Em xin lỗi vì không cam tâm làm bông hoa nhánh lá
Chẳng tính chuyện nay mai, cứ vô lo cùng bươm bướm vui vầy
Xin lỗi vì em chỉ suốt ngày toan tính
Làm kiểu gì để trói buộc anh đây.
Em xin lỗi vì mình chẳng khác gì một cây tầm gửi
Đặt lẽ sống của mình lên một kẻ khác mình.
Nhưng anh biết không những nụ hồng kiêu hãnh tươi xinh
Chỉ mọc ở vườn nhà kẻ khác.”
―
Em xin lỗi đã làm anh chán ngán
Bởi những lời ca thán chẳng vì đâu
Tại sao lá thu thì vàng còn cà phê lại nâu
Sao trên phim thằng đó không yêu thằng này mà lại mê con khác
Em xin lỗi đã làm anh kinh ngạc
Khi có thể buồn khổ vì hàng trăm chuyện nhảm nhí mỗi ngày
Em biết rồi anh không phải là một cái cây
Há mồm chờ tưới tắm bằng nước mắt.
Em xin lỗi đã đeo anh cứng ngắc
Chẳng để cho anh chút khoảng trống một mình
Em xin lỗi vì đã cho tất-cả-những-thứ-khác-em đều chỉ là linh tinh
Em xin lỗi đã nhảy xổ vào cả giấc mơ anh mỗi đêm
Biến nó thành ác mộng.
Em xin lỗi đã hỏi anh hàng trăm câu ngu ngốc
Ai là người anh yêu nhất từ trước đến giờ?
Bài thơ này anh viết cho con nào?
Đừng có đổ thừa cơn mưa.
Anh có sẽ yêu em cả khi em già em xấu?
Em xin lỗi vì đã trở thành một người yêu suốt ngày đau đáu
Cứ chờ anh thút thít ở xó nhà
Đã dằn vặt anh mỗi chuyến đi xa
Quyết không để anh có phút nào vui vầy bên đứa này đứa khác.
Em xin lỗi vì không cam tâm làm bông hoa nhánh lá
Chẳng tính chuyện nay mai, cứ vô lo cùng bươm bướm vui vầy
Xin lỗi vì em chỉ suốt ngày toan tính
Làm kiểu gì để trói buộc anh đây.
Em xin lỗi vì mình chẳng khác gì một cây tầm gửi
Đặt lẽ sống của mình lên một kẻ khác mình.
Nhưng anh biết không những nụ hồng kiêu hãnh tươi xinh
Chỉ mọc ở vườn nhà kẻ khác.”
―
“Thường những người có trái tim tan vỡ
Trong đám đông rất ít nhận ra nhau
Sau nụ cười ấm áp trên môi họ
Là những mảnh ước mơ nát vụn, u sầu.
Họ học được cách giữ lòng thanh thản
Trước trận mưa, con nắng; lúc buồn vui
Họ tập được cách giữ hồn an tĩnh
Dẫu tha nhân sao quá dễ thay dời.
Họ cười mãi lúc nghe lời điêu trá
Tìm loay hoay trong đó chút chân thành
Họ tự nghĩ chẳng có gì vĩnh viễn
Dối lừa này rồi cũng sẽ qua nhanh.
Họ nhắm mắt để lần theo ánh sáng
Những vì sao đang tắt lịm giữa trời
Họ khép cửa để chờ nghe tiếng gõ
Hay một lời đồng vọng, dẫu xa xôi.
Thường những người có trái tim tan vỡ
Trong đám đông rất ít nhận ra nhau
Họ chẳng muốn trận buồn lây nhiễm nữa
Nên một mình đóng cửa, một mình đau.”
― Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời
Trong đám đông rất ít nhận ra nhau
Sau nụ cười ấm áp trên môi họ
Là những mảnh ước mơ nát vụn, u sầu.
Họ học được cách giữ lòng thanh thản
Trước trận mưa, con nắng; lúc buồn vui
Họ tập được cách giữ hồn an tĩnh
Dẫu tha nhân sao quá dễ thay dời.
Họ cười mãi lúc nghe lời điêu trá
Tìm loay hoay trong đó chút chân thành
Họ tự nghĩ chẳng có gì vĩnh viễn
Dối lừa này rồi cũng sẽ qua nhanh.
Họ nhắm mắt để lần theo ánh sáng
Những vì sao đang tắt lịm giữa trời
Họ khép cửa để chờ nghe tiếng gõ
Hay một lời đồng vọng, dẫu xa xôi.
Thường những người có trái tim tan vỡ
Trong đám đông rất ít nhận ra nhau
Họ chẳng muốn trận buồn lây nhiễm nữa
Nên một mình đóng cửa, một mình đau.”
― Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời
“Có những ngày chỉ muốn trở về quê
Nằm nghe gió rít qua hàng song cửa
Nói với mẹ: Con không đi làm nữa
Mẹ nuôi con đọc sách hết đời, nghe?”
―
Nằm nghe gió rít qua hàng song cửa
Nói với mẹ: Con không đi làm nữa
Mẹ nuôi con đọc sách hết đời, nghe?”
―
Thuan’s 2024 Year in Books
Take a look at Thuan’s Year in Books, including some fun facts about their reading.
Polls voted on by Thuan
Lists liked by Thuan


