Trang Hạ's Blog

June 30, 2022

Mình ơi!

Ngày xưa tôi có quen một anh bạn rất thông minh, khéo léo, lãng mạn, có tài văn chương và khá… cực đoan. Một lần, anh ấy viết một truyện ngắn lấy tên là “Mình ơi!”.

Anh giải thích, đó là mong ước hạnh phúc của một người đàn ông sinh ra trong thế kỷ hai mươi, sống với những giá trị văn hóa của thế kỷ này, nhưng… sẽ lấy vợ là một người phụ nữ thế kỷ hai mốt! Và, cho dù cả xã hội sẽ gọi vợ là em, là nàng, là bà xã xệ nhà tôi, thì anh ấy chỉ muốn gọi vợ (trong tương lai) bằng cái cách quê mùa gần gũi nhưng ấm áp nhất, là “mình ơi!”.

Chúng tôi đã tranh luận rất lâu về cách người chồng gọi người vợ, nói lên rất nhiều về yêu thương và về chính người đàn ông – đàn bà đó trong mối quan hệ hôn nhân ấy. Tôi cho rằng, cách người chồng gọi vợ chỉ là một thứ quy ước, thuận miệng và theo thói quen gia đình. Ví dụ như, nếu bố mẹ chồng gọi nhau là anh – em, rất có khả năng đôi vợ chồng trẻ cũng xưng hô với nhau như thế. Hoặc cả một vùng miền Tây gọi vợ là “bà xã” thì mọi đàn ông đều gọi vợ như thế, không mang hàm ý gì.

Anh bạn tôi thì lại cho rằng, không như chúng ta tưởng, “vợ tôi” là cách gọi vợ lạnh lùng xã giao nhất khi đàn ông trò chuyện với người ngoài. “Cô ấy” là cách gọi mà người đàn ông đang nói chuyện với… cô bồ trẻ trung xinh đẹp. Còn “mình ơi, nhà tôi, bà xã nhà mình” là cách gọi chứa nhiều yêu thương nhất mà người đàn ông gọi vợ. Trong tên gọi ấy, luôn có một nửa “mình, tôi” của người đàn ông ở trong ấy, có gắn kết bản thân mình với người phụ nữ mình yêu.

Gọi vợ như thế, người đàn ông sẽ không bao giờ phản bội vợ!

Có điều, nếu người phụ nữ không biết cách giữ lửa yêu thương, có thể một ngày nào đó, “mình ơi” sẽ trở thành “cô ấy”, đầy lạnh lùng trong câu chuyện của người đàn ông. Tất cả phụ thuộc ở những gì mà người đàn ông cảm nhận về vợ mình.

Có thể cô vợ mới đầy nũng nịu âu yếm, một cuộc sống mới bỡ ngỡ đầy mật ngọt khiến người chồng cảm thấy, có thể dùng những tên gọi tha thiết nhất cho vợ. “Em yêu ơi!” hoặc “vợ yêu ơi!”.

Và một ngày, một người đàn bà bụng xồ ra, tóc buộc quấy quá sau gáy, đi lại trong nhà trong bộ đồ cộc quăn tít, nhăn nhó khiến những vết nhăn trên gương mặt càng sâu thêm và già đi, sẽ khiến người chồng cảm thấy hình như có một người phụ nữ già nua xa lạ đã đến thế chỗ của người thiếu nữ thảnh thơi được yêu được cưới ngày xưa. Hình như, lúc ấy cảm nhận của người đàn ông về vợ mình đã thay đổi, chứ không phải chồng đã thay đổi, giờ chỉ gọi vợ là “bà”, một “bà vợ” đúng nghĩa thực dụng, đầu bù tóc rối, cũ kỹ.

Nếu người đàn ông sâu sắc, họ sẽ hiểu lý do, thứ mà thời gian lấy đi của người phụ nữ, chính là cái cách mà người phụ nữ làm cho gia đình hạnh phúc: Lo việc nhà, chăm con, phấn đấu sự nghiệp, quên thời gian dành cho chăm sóc vóc dáng, làn da. Có thể, họ sẽ thương vợ, thương xen chút ái ngại.

Nếu người chồng chỉ là một người đàn ông như vạn đàn ông khác trên đời, họ sẽ chỉ đơn giản nhận ra rằng: Vợ đã già đi! Nhìn thấy điều ấy từ vóc dáng và làn da thiếu chăm sóc của vợ.

Chúng ta ít may mắn gặp được những người đàn ông sâu sắc, hiểu mỗi mất mát là một thứ quà tặng của đời sống. Chúng ta lại rất hay gặp đàn ông đòi hỏi vợ đã đảm đang lại còn phải gọn gàng duyên dáng. Bởi thế, nếu không biết tự làm mình vui, mình đẹp, có rất nhiều khả năng là người phụ nữ sẽ nhận lấy cảm giác trống trải trong cõi đàn bà của mình. Khi cái cách đàn bà chăm sóc tình yêu thương, hóa ra, đã không mang lại thứ yêu thương như của ngày đầu mà người vợ mong muốn.

Không biết yêu thương đã bay đi đâu mất, theo suốt những năm dài, khi phụ nữ chúng ta cắm mặt vào bếp núc gia đình con cái và quên không đôi lần mở lại album ảnh cũ, ngắm những bức ảnh thời mới cưới. Hay những bức ảnh thời mới yêu nhau. Từ khi nào, chúng ta đã tự cho phép chúng ta xuề xòa, luộm thuộm trước mặt nhau? Mà quên đi mất rằng, ngày xưa, khi mua một chiếc áo mới, khi thử một màu son mới, ta đã hạnh phúc thế nào khi áo vừa dáng, son hợp da và ta thấy bản thân mình đẹp lên?

Nên ta đã quên mất cảm giác được một lời khen “dáng chuẩn da xinh, cười làm bao anh rung rinh” của chồng từ rất lâu rồi. Và tự an ủi rằng, những lời khen xinh đẹp xã giao từ người ngoài đã là đủ cho sự tự tin của một người đàn bà, mà cứ về nhà là tất bật với việc nhà cho đến lúc tắt đèn đi ngủ.

Anh bạn ngày xưa đỗ thủ khoa vào Đại học Văn hóa, rồi lại tốt nghiệp thủ khoa. Nhưng dòng đời đã đẩy anh ấy tới một vùng nào đó xa lắc, biệt tăm, bạn bè cũ không ai gặp lại lần nào.

Tôi hy vọng, ở một phương trời nào đó, dù đang hạnh phúc hay đang vất vả, anh cũng không đổi thay, anh sẽ gọi người phụ nữ bên cạnh là “Mình ơi!”

Trang Hạ
2012

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on June 30, 2022 01:28

June 12, 2015

Cưới gái ngoan

“Yêu gái hư” + “Cưới gái ngoan” – Nam Châm tháng 6/2011


(tâm sự của một giai ngoan lấy một gái ngoan)


Trước ngày tỏ tình, chúng tôi là bạn học cùng nhau lớp 12 ở THPT Hoàn Kiếm. Hồi đó, những buổi sáng đến lớp rét run, chia nhau gói xôi của bà bán xôi gần trường, hay những giờ tan học gần dịp nghỉ hè, chúng tôi chở nhau trên xe đạp từ phố Hai Bà Trưng lang thang ra cầu Long Biên, trốn học lên tận Hồ Tây, trở thành kỷ niệm rất đẹp.


Học đại học, bốn đứa chúng tôi học khác trường nhưng vẫn ở gần nhà nhau, nên trở lên thân thiết. Tôi yêu Th., vốn là bí thư cũ của lớp, còn thằng Minh yêu Trang. Trang ở Hàng Bạc nhưng lại lên nội trú ở với lý do ghét sự quản lý của ông bà bô. Chúng tôi rủ nhau cùng tỏ tình vào một ngày. Bốn người bạn thân cùng trở thành những người yêu nhau.


Sau phút “thắng lợi”, cả bốn đứa hẹn nhau ra cà phê, bốn chiếc xe đạp đã trở thành hai chiếc xe máy. Đi chơi xa, vui buồn giận hờn chúng tôi đều có nhau.


Tôi không viết tên vợ tôi ra, bởi chúng tôi đã li hôn ngày hôm qua.


Th. là gái ngoan điển hình, tính cách trái ngược Trang. Chính vì ngoan hiền tử tế quá, vợ tôi đã kéo đời chúng tôi xuống vực.


Khi mới yêu nhau, mọi giận hờn, Th. đều lấy nước mắt ra để giải quyết. Tôi luôn nhường cho cô ấy đúng. Đi chơi xa, cô ấy luôn bé bỏng bên tôi. Để mặc tôi lo đưa đón, xem xét xe cộ, chuẩn bị cho chuyến đi an toàn, xử lý các mối quan hệ xã giao, thậm chí mệt mỏi không được kêu mệt, còn phải… bón cho cô ấy ăn từng thìa. Tôi hầu như không được nhận một sự chăm sóc thật sự nào từ Th., ngoài những nụ hôn tràn lan, những lời nói ngọt ngào nhưng… nói để đó, và một số các thứ quần áo không hợp gu, mà cô ấy nổi hứng mua về ép tôi mặc, coi đó là chăm sóc người yêu. Còn lại, thường xuyên những cú điện thoại Th. bảo là gọi quan tâm tới người yêu, thủ thỉ với tôi, nhưng thực ra lại là than vãn kể tội người khác, kêu ca những cái trục trặc nhỏ nhoi mà cô ấy không vừa ý. Trong khi không hề hỏi tới việc, tôi đối mặt với những vấn đề gì.


Trang yêu cậu Minh thì khác hẳn. Trang ghét gia đình, Trang ghét thị phi, nên cô ấy không tám chuyện hàng giờ về ai. Trang thích chinh phục, thích chủ động, nên cô ấy thường lại là người lựa chọn điểm đi chơi chung, chọn hành trình, quản lý cắt đặt công việc. Trang không thích dựa dẫm, cũng không phụ thuộc, nên yêu Minh cô vẫn giữ cá tính của mình. Khi tôi bị khách hàng quỵt tiền hàng của công ty (một khoản lớn), chính Trang cùng Minh là hai người đi lo nhờ người giúp tôi xử lý khoản nợ và khách hàng rắn mặt (mà cô ấy gọi đó là chiêu “bàn tay sắt bọc nhung”). Trong lúc ấy, người yêu tôi chỉ biết ngồi nhà, co rúm lại vì sợ hãi, và còn trách móc tôi tin người.


Chúng tôi đã suýt chia tay nhau, sau kỳ nghỉ chung ở biển.


Đêm ở nhà nghỉ trông ra biển, trở thành kỷ niệm sâu sắc nhất khiến tình yêu thăng hoa. Nhưng đó là đối với cặp Minh – Trang. Còn tôi, Th. đã không dám làm “gái hư” dù chỉ một lần. Cô ấy trong lúc giận dỗi, đã buột miệng gọi tôi là “thằng lợi dụng”.


Tôi không hề muốn lợi dụng hoàn cảnh để ép cô ấy chiều mình, nhưng thật sự tôi rất yêu, nên lời nói ấy càng làm tôi tổn thương.


Có rất nhiều cách để từ chối người yêu. Nhưng có những cách để yêu nhau hơn, tôn trọng nhau hơn, thì cũng có những cách khiến cả hai tổn thương tới mức, như tình yêu không còn sót lại chút nào. Tôi mang ghế ra cửa khách sạn ngồi hút thuốc suốt đêm. Nhiều cô gái đứng đường lang thang đi qua mời mọc, ngay cả tay lễ tân khách sạn cũng gợi ý trắng trợn. Nhưng tôi không kiếm gái. Vì để làm điều đó, tôi có thể ngủ với gái ở bất cứ đâu, bất cứ chỗ nào. Tôi đâu cần đi xa tới thế, yêu lâu tới thế, thương yêu nhiều đến thế, bỏ tiền nhiều thế để thuê khách sạn đẹp nhất? Để có một kỷ niệm ê chề?


Lúc đó, chúng tôi cũng đã ra trường một năm, đi làm có tiền, có các mối quan hệ mới. Tôi thiếu gì những cơ hội mời mọc, những khách hàng xinh đẹp tới công ty tôi mua ô tô nhưng lại chưa có bằng lái xe và đang độc thân, hoặc những đồng nghiệp trẻ đang rất ăn ý trong công việc và hợp sở thích nhau? Nếu nói tôi lợi dụng cô ấy, phải chăng Th. đã coi rẻ tất cả những gì tôi cố gắng trong tình yêu?


Sáng hôm sau, cặp đôi kia hạnh phúc bao nhiêu thì tôi ngại ngần ít nói bấy nhiêu. Dẫu sao mọi người cũng đoán được sự việc, bởi thân nhau mấy năm rồi, tính cách nhau thì còn lạ gì?


Minh có một tuần trăng mật kéo dài, say đắm từ hôm ấy cho tới sau ngày cưới. Tôi không có tuần trăng mật, tôi chỉ có đêm tân hôn. Sau đêm tân hôn là một cuộc sống khác, rất lạ lẫm.


Khi Minh – Trang cưới nhau, chúng cũng giục chúng tôi cưới cùng ngày, cả lớp 12 trường Hoàn Kiếm sẽ đến một thể, cả những đứa ở nước ngoài cũng đã xếp lịch nghỉ đông bay về Việt Nam dự cưới. Tôi ở trong trạng thái, cưới cũng được, không cưới cũng được. Vì tôi bắt đầu so sánh Th. với Trang.


Th. luôn đòi hỏi tôi chăm sóc, Trang không cần ai chăm sóc, ngược lại, cô ấy lại đoán được bạn trai đang nghĩ gì.


Th. không tự đi được xe máy, bởi không chịu tập đi xe máy, đã có tôi đưa đón. Trong khi Trang không bao giờ chịu làm cái ba lô đeo sau lưng người yêu, cô ấy chủ động mọi việc.


Th. không từng làm bất cứ việc nhà, bởi được mẹ chăm sóc, là quần áo, nấu cơm cho. Nên rời mẹ ra, cô ấy muốn tôi phải yêu và chăm cô ấy như… một người mẹ có râu. Còn Trang tự lập từ năm thứ nhất đại học, năm thứ hai cô ấy đã đi làm gia sư, kiếm tiền thêm, nên tự độc lập cả kinh tế lẫn cuộc sống.


Th. luôn ngồi sau xe, tôi đưa đi đâu thì biết đi đó, muốn về là níu tay tôi đòi về, như thể cô ấy là trung tâm của vũ trụ, là lẽ sống của tôi. Trong khi Trang đi nhiều nên biết lắm quán ngon, khi giận người yêu có thể một mình đi đó đây vui sướng, Trang coi người khác là một vũ trụ y như mình, đáng để khám phá.


Nhưng tôi không thể biến Th. thành khuôn mẫu người yêu của bạn. Tôi càng không thể bỏ người yêu để cướp người yêu của bạn. Bốn chúng tôi cưới vào cùng một ngày.


Sau cưới, trước khi đi nghỉ tuần trăng mật, Trang mua hai vé du lịch nước ngoài cho bố mẹ chồng. Thế là họ cùng lên đường, vợ chồng Trang đi Trung Quốc, Thẩm Quyến, Hồng Kông, còn bố mẹ chồng đi Thái Lan. Cả gia đình đều vui vẻ, tận hưởng cuộc sống riêng tư không áy náy về… người khác.


Còn ngay bữa cơm đầu tiên trong gia đình, mẹ tôi kinh hãi phát hiện ra, con dâu không phân biệt được mì chính với muối I-ốt là gì. Tưởng quả cam là… quả quýt bèn ra sức bóc lấy bóc để, sau khi phát hiện ra nhầm, đã giấu quả cam chảy nước xuống dưới… tấm chăn.


Th. ngoan, nên Th. là gái trinh trong đêm tân hôn. Nhưng khi bước vào cuộc sống mới, Th. không có bất cứ thứ gì để trang bị cho mình trong cuộc sống, ngoài màng trinh và tình yêu. Đổi lại, đỉnh điểm là tối đó, Th. ngồi trong bàn máy tính của tôi (máy tính ở phòng ngủ) và phát hiện ra một lô ảnh khỏa thân của các ngôi sao Play boy trong ấy. Trước đây, vợ tôi chỉ lục laptop của tôi, chứ ít khi về nhà tôi ở lại quá vài tiếng, đã bị bố mẹ gọi về vì lo đi lâu sinh chuyện. Bởi thế, chuyến khám phá tư gia của… chồng khiến nàng ôm gối khóc hết nước mắt và gọi điện về mách mẹ, như thể tôi đã phản bội, ngoại tình.


Nhưng đàn ông, ảnh sex thì đã sao? Nếu đẹp. Ngắm thì đã sao, đâu phải là yêu?


Th. còn nhiều sự cố khác để hủy hoại triệt để những ngày đầu sống chung. Vụng về, câu nệ, cố chấp, luôn giữ thế, không hài hước, dễ mau nước mắt. Cho nên sau một tuần, đến lúc đã xin được nghỉ phép để đi cùng vợ hưởng tuần trăng mật, như kế hoạch định trước, tôi đã chán và… kệ, không đi đâu nữa, lại tới công ty hẹn khách hàng đi ăn, đi thử xe.


Đổi lại là vô số nước mắt, của một cô vợ trẻ không biết xoay xở kiểu gì và cũng không biết cách thu xếp bất cứ thứ gì cho cuộc sống. Vào những lúc thất vọng nhất, hai vợ chồng tôi chỉ biết gọi cho vợ chồng bạn để than thở. Lúc thì vợ chồng nó đang đi ăn cuối tuần, bởi Trang luôn tìm ra một quán ngon, một chỗ ngồi thú vị hơn. Lúc thì vợ chồng nó đang cùng nhau làm bếp, Trang huấn luyện được chồng trở thành một anh chàng phụ bếp bị quyến rũ bởi đầu bếp sexy và tài năng. Trang vẫn nói, ở được với nhau thì ở, không thì chia tay ngay, rồi hãy yêu người khác. Cấm ngoại tình, cấm đánh vợ, cấm ngăn vợ đàn đúm. Vợ tôi thì chẳng cấm tôi cái gì, nhưng tôi không thấy sung sướng ở đâu. Có người bảo, hôn nhân tẻ nhạt ấy chẳng khác gì ăn bánh mì suông không nhân. Ăn xong không đói nhưng như thể chưa ăn gì.


Gái ngoan giống như bánh kem, ngon lắm đẹp lắm, nhưng để ăn được nó cũng phải có thủ tục nâng niu, nhẹ tay. Gái hư như cà phê, đắng lắm nhưng không bỏ bạn, không làm bạn thất vọng, cho dù bạn thất nghiệp diện quần bò mài thủng ngồi bệt ở vỉa hè rẻ tiền, hay comple với cà vạt sang ngồi trong quán Highland bàn phi vụ kinh doanh tiền tỷ.


Nên đừng trách đàn ông nếu họ thích uống cà phê và yêu gái hư.


—————-


P/S: Ai muốn gặp gái ngoan thì vào đây: Notes about me (3)


P/S: Nhiều bạn vẫn băn khoăn về gái ngoan và hư, tôi xin nói thêm cho rõ quan điểm cá nhân người viết:


Gái ngoan thì chẳng cần phải cố gắng làm gì cả, chỉ cần thuộc nằm lòng những điều “cấm không được làm” do bố mẹ đề ra và xã hội ra đề.


Gái hư ngược lại, phải học lấy nhiều thứ mới làm được gái hư. Ví dụ học cách quyến rũ và ân ái, học kỹ năng mềm trong cuộc sống, học cách lái xe sau đó học cách không biến đàn ông thành tài xế riêng mà hãy để đàn ông làm đàn ông thôi; Ví dụ học cách quản lý tài chính, thu xếp ngoại giao, quyết định đời mình chứ không để bố mẹ biến mình thành tờ giấy nháp của bố mẹ; Học cách lẳng lơ và học cách lèo lái, học cách bướng, học cách sống thực dụng và sòng phẳng, học cách coi nhẹ và học lòng tự trọng.


Nhiều người cứ nghĩ gái hư cũng cần gì phải học, chỉ cần cởi áo lột quần bản thân mình hoặc cởi áo lột quần kẻ khác quay phim tung lên mạng là được. Tôi nghĩ đó là gái mất dạy chứ không phải khái niệm gái hư “phản truyền thống” tôi đưa ra trong tương quan của loạt bài này.


Filed under: tạp bút, Trang Hạ
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on June 12, 2015 02:01

May 10, 2015

Em không phải nhà văn

Nên em không có việc gì để bước qua cánh cổng trụ sở Hội Nhà Văn Việt Nam ở số 9 Nguyễn Đình Chiểu cả, trừ ngoại lệ năm 2009 em phải khốn nạn với các bác.


Đầu tiên là vụ em lỡ bàn phím khui ra việc quan chức của Hội Nhà Văn đạo văn lẫn nhau mang đi Đài Loan, bảo là thơ của mình, để được danh giá với làng văn châu Á. Các bạn nước ngoài thì kinh ngạc và khinh bỉ các bác, còn các bác thì khinh bỉ em (gửi đơn kiện lên tận Bộ Công An yêu cầu Bộ Công An làm rõ mục đích và động cơ của con phản động Trang Hạ đang bôi nhọ các bác) và kinh ngạc thấy dư luận kinh ngạc vì vụ này. Các bác gọi em lên số 9 Nguyễn Đình Chiểu để thương lượng dẹp vụ này.


Em nói thẳng luôn em không phải con chó mà huýt sáo thì chạy ra, gọi tới thì dọn dẹp bãi chiến trường của các bác, chó dọn gì ngoài cứt? Em chỉ đưa ra công luận 3 bài báo vì em là nhà báo và em đảm bảo thông tin chính xác về 3 bài báo đó, chứ còn việc xác minh và kiểm điểm tiếp theo là việc nội bộ của Hội Nhà Văn Việt Nam chứ không phải nghĩa vụ của cô Trang Hạ. Bác Nguyễn Trí Huân, Trưởng Ban Kiểm Tra của Hội, ngồi ở văn phòng tầng 1, nhớ bác này ngày xưa mười mấy năm trước đăng truyện ngắn của em lên Văn Nghệ Quân Đội ấy, bác ấy bảo là đã họp rồi (ý nói cuộc họp cuối tháng 6/2009 mà các báo có đăng) nhưng sang Đài Loan thì tốn tiền quá, mà đây là lỗi của quan chức Hội Nhà Văn chứ không phải lỗi của Hội Nhà Văn.


Tiểu thuyết “Chuyện kể dưới ngọn đèn đường” – Trang Hạ – NXB Văn Học 2010


Em bảo là, chi phí một người đi công tác 1 tuần như thế là 10 triệu đồng, Hội Nhà Văn chi 20 triệu đồng cho 2 đồng chí đi làm việc, đó là cái giá rất rẻ vì 20 triệu đó sẽ mua lại được uy tín của Hội Nhà Văn. Còn cô Trang Hạ tự đi mà xác minh thì em tại sao lại phải hầu Hội Nhà Văn?


Bác nói, nhưng cũng có ý kiến này ý kiến khác, nói là tốn tiền quá, nên thôi, và nguyên văn “Kể cả xác minh được rõ thì chúng tôi cũng có cách đỡ cho chị Hoa” (he he chị Hoa này là chị Hoa quan chức Hội Nhà Văn, không phải chị Trang Hạ mà Hội nhà văn vừa huýt sáo gọi tới chầu trước mặt). Nghe thế mình biết là không cùng tầng bay thì khó lòng đối thoại. Bây giờ cứ bắt máy bay khác bay cùng tầng bay với mình, là thể nào cũng có tai nạn hàng không. Mình chỉ bảo một câu là, bên Đài Loan có gửi thư phản đối hai nội dung của Hội Nhà Văn Việt Nam đưa ra trong cuộc họp vừa rồi đó (họ quan tâm tới mức, tự nhờ người đón đọc báo mạng rồi dịch cho họ xem) và họ khẳng định cái tờ bản thảo mà quan chức Hội Nhà Văn đưa ra thanh minh không phải cái bản thảo trong hồ sơ mà họ đang giữ đâu, bịa đặt đó, họ chờ các bác sang làm việc, có xếp lịch rồi đó, còn có sang không, có định làm cho rõ trắng đen hay để cứt trâu hóa bùn thì là việc của… Việt Nam, hổng phải việc của họ!


Coi như vụ tiền mà Đài Loan trả cho thơ của Lò Ngân Sủn, quan chức Hội Nhà Văn cũng quỵt.


Vụ thứ hai mới là vụ đau tim. Bên Đài Loan tỏ thiện chí muốn Trang Hạ thu xếp để mời tác giả thật của thơ sang, coi như là một cách đính chính với độc giả, “trả lại tên cho thơ” chứ họ cũng… đâu phải chó mà Hội Nhà Văn Việt Nam huýt sáo một phát, chó chạy đi cải chính hộ cho lỗi lầm của chủ? Thế là Festival thơ năm 2009 mời nhà thơ Hữu Thỉnh (với tư cách Tổng biên tập tạp chí Thơ, chứ ko phải tư cách chủ tịch HNV) sang dự, sau khi một mình em lo liệu mọi việc từ làm hồ sơ, dịch thơ, hiệu đính, dịch tiểu sử, làm ảnh, chạy đi chạy lại lên Hội Nhà Văn lo làm giấy mời, xong đến khi đặt vé máy bay xong thì nhà thơ dứt khoát không đưa hộ chiếu và cũng… không đi. Vậy mà suốt mấy tháng ròng mình vất vả chạy đi chạy lại thì bác không hề nói gì, giờ làm lỡ cả mọi việc, chương trình lên rồi, kỷ yếu đã in, đã thuê cả Thánh đường sách ở Đài Bắc trọn một tối cho bác ngồi kể thơ, giờ biết làm sao?


Bác bảo, bác ngồi tầng ba, bác sợ Trung Quốc.


Em bảo, có nhà thơ Trung Quốc sang tham dự bình thường mà. Bác bảo, bác chỉ đi sang Đài Loan tham dự Festival thơ với điều kiện, cô Trang Hạ giúp Hội Nhà Văn nối lại quan hệ với Hội Nhà Văn Trung Quốc.


Kinh ngạc tột độ!


Bác bảo, từ 2006 đến giờ, chính xác hơn là từ khi Thiết Ngưng lên làm chủ tịch Hội nhà văn Trung Quốc, “hội nó” đểu lắm đã lờ “hội của bác” đi. Hội Nhà Văn Việt Nam gửi hoa và điện mừng bà Thiết Ngưng lên làm Chủ tịch Hội Nhà Văn TQ, “nó” không thèm trả lời. Hội Nhà Văn Việt Nam gửi hoa và điện mừng Quốc khánh Trung Quốc, “nó” không thèm trả lời. Hội Nhà Văn Việt Nam gửi công văn mời tham gia giao lưu văn hóa, “nó” không thèm trả lời. Hội Nhà Văn Việt Nam mở hẳn cả một Hội Thảo cho “nó” tại Hà Nội, “nó” chỉ gửi một công chức bàn giấy chả biết gì về văn chương sang chiếu lệ. Hội Nhà Văn Việt Nam gửi công văn mời tới 35 nhà văn của “nó” sang Hội nghị quảng bá Văn học VN ra thế giới, mà “hội của bác” đặc cách lo toàn bộ chi phí tàu xe đi lại đủ thứ cho nó, vào tháng 1/2010 sắp tới, nó càng lờ đi coi như câm điếc. Giờ lỡ nó lấy cớ vì bác đi Đài Loan mà nó không thèm sang Việt Nam, thì hỏng cả việc lớn của bác à? Giờ Trang Hạ liên hệ với Thiết Ngưng để lo liệu vụ này, đảm bảo ăn chắc thì bác mới đi Đài Loan.


Tản văn “Đàn bà ba mươi” – Trang Hạ – NXB Văn Học 2010


Mình bảo, nó không đi đã có một trăm đại biểu nước khác, lo gì? Trang Hạ lấy tư cách gì để mà làm cái việc này? Bác bảo nhỏ, nhưng khốn nỗi kinh phí của nhà nước chỉ cấp cho các bác để o bế quan hệ với Trung Quốc chứ không phải tiền tỷ hàng năm để làm văn làm chương với quốc tế nào khác. Cái này nó liên hệ mật thiết tới… tiền. He he mình hiểu ra bản chất vấn đề. Nhưng kinh hãi hơn là nhận ra bản thân đang khinh bỉ cái nỗi sợ mà người ta không dám gọi tên là nỗi sợ ấy.


Mọi người cũng chắc đã hiểu ra cách lựa chọn của Trang Hạ. Đã bảo em không làm chó mà, dù có người muốn em trong vị trí chó.


Kết cuộc, 1/2010 năm nay, có bảy sinh viên Trung Quốc cùng hai biên tập viên tạp chí văn học (trong đó chỉ có nhõn 1 người làm nghiên cứu trong lĩnh vực Văn học và có một dịch giả) sang tham gia Hội nghị hoành tráng của các bác Hội Nhà Văn VN. Không hổ danh nước lớn, bên hội trường mình, họ ngủ gật trong mọi buổi người VN độc thoại trên micro không phiên dịch. Những đại biểu ngồi cạnh mình chỉ nhìn họ kỳ lạ và xì xào chứ không đoán ra được bản chất của việc ngủ gật. Làng văn mà, mình chỉ là Thị Nở vô thừa nhận trong cái làng đó (mà còn có nguy cơ chửa hoang với thành phần phản động làng nữa) nên được vào đình gặp Bá Kiến với mõ làng đã hân hạnh tuyệt vời rồi, còn dám hó hé gì?


Mà các bạn Trung Quốc cũng duyên phết, ngủ gật trong làng văn Việt Nam đâu phải một tội?


Filed under: tạp bút
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on May 10, 2015 21:01

Em kh��ng ph���i nh�� v��n

N��n em kh��ng c�� vi���c g�� ����� b�����c qua c��nh c���ng tr��� s��� H���i Nh�� V��n Vi���t Nam ��� s��� 9 Nguy���n ����nh Chi���u c���, tr��� ngo���i l��� n��m 2009 em ph���i kh���n n���n v���i c��c b��c.


�����u ti��n l�� v��� em l��� b��n ph��m khui ra vi���c quan ch���c c���a H���i Nh�� V��n �����o v��n l���n nhau mang ��i ����i Loan, b���o l�� th�� c���a m��nh, ����� �������c danh gi�� v���i l��ng v��n ch��u ��. C��c b���n n�����c ngo��i th�� kinh ng���c v�� khinh b��� c��c b��c, c��n c��c b��c th�� khinh b��� em (g���i ����n ki���n l��n t���n B��� C��ng An y��u c���u B��� C��ng An l��m r�� m���c ����ch v�� �����ng c�� c���a con ph���n �����ng Trang H��� ��ang b��i nh��� c��c b��c) v�� kinh ng���c th���y d�� lu���n kinh ng���c v�� v��� n��y. C��c b��c g���i em l��n s��� 9 Nguy���n ����nh Chi���u ����� th����ng l�����ng d���p v��� n��y.


Em n��i th���ng lu��n em kh��ng ph���i con ch�� m�� hu��t s��o th�� ch���y ra, g���i t���i th�� d���n d���p b��i chi���n tr�����ng c���a c��c b��c, ch�� d���n g�� ngo��i c���t? Em ch��� ����a ra c��ng lu���n 3 b��i b��o v�� em l�� nh�� b��o v�� em �����m b���o th��ng tin ch��nh x��c v��� 3 b��i b��o ����, ch��� c��n vi���c x��c minh v�� ki���m ��i���m ti���p theo l�� vi���c n���i b��� c���a H���i Nh�� V��n Vi���t Nam ch��� kh��ng ph���i ngh��a v��� c���a c�� Trang H���. B��c Nguy���n Tr�� Hu��n, Tr�����ng Ban Ki���m Tra c���a H���i, ng���i ��� v��n ph��ng t���ng 1, nh��� b��c n��y ng��y x��a m�����i m���y n��m tr�����c ����ng truy���n ng���n c���a em l��n V��n Ngh��� Qu��n �����i ���y, b��c ���y b���o l�� ���� h���p r���i (�� n��i cu���c h���p cu���i th��ng 6/2009 m�� c��c b��o c�� ����ng) nh��ng sang ����i Loan th�� t���n ti���n qu��, m�� ����y l�� l���i c���a quan ch���c H���i Nh�� V��n ch��� kh��ng ph���i l���i c���a H���i Nh�� V��n.


Ti���u thuy���t “Chuy���n k��� d�����i ng���n ����n �������ng” – Trang H��� – NXB V��n H���c 2010


Em b���o l��, chi ph�� m���t ng�����i ��i c��ng t��c 1 tu���n nh�� th��� l�� 10 tri���u �����ng, H���i Nh�� V��n chi 20 tri���u �����ng cho 2 �����ng ch�� ��i l��m vi���c, ���� l�� c��i gi�� r���t r��� v�� 20 tri���u ���� s��� mua l���i �������c uy t��n c���a H���i Nh�� V��n. C��n c�� Trang H��� t��� ��i m�� x��c minh th�� em t���i sao l���i ph���i h���u H���i Nh�� V��n?


B��c n��i, nh��ng c��ng c�� �� ki���n n��y �� ki���n kh��c, n��i l�� t���n ti���n qu��, n��n th��i, v�� nguy��n v��n “K��� c��� x��c minh �������c r�� th�� ch��ng t��i c��ng c�� c��ch ����� cho ch��� Hoa” (he he ch��� Hoa n��y l�� ch��� Hoa quan ch���c H���i Nh�� V��n, kh��ng ph���i ch��� Trang H��� m�� H���i nh�� v��n v���a hu��t s��o g���i t���i ch���u tr�����c m���t). Nghe th��� m��nh bi���t l�� kh��ng c��ng t���ng bay th�� kh�� l��ng �����i tho���i. B��y gi��� c��� b���t m��y bay kh��c bay c��ng t���ng bay v���i m��nh, l�� th��� n��o c��ng c�� tai n���n h��ng kh��ng. M��nh ch��� b���o m���t c��u l��, b��n ����i Loan c�� g���i th�� ph���n �����i hai n���i dung c���a H���i Nh�� V��n Vi���t Nam ����a ra trong cu���c h���p v���a r���i ���� (h��� quan t��m t���i m���c, t��� nh��� ng�����i ����n �����c b��o m���ng r���i d���ch cho h��� xem) v�� h��� kh���ng �����nh c��i t��� b���n th���o m�� quan ch���c H���i Nh�� V��n ����a ra thanh minh kh��ng ph���i c��i b���n th���o trong h��� s�� m�� h��� ��ang gi��� ����u, b���a �����t ����, h��� ch��� c��c b��c sang l��m vi���c, c�� x���p l���ch r���i ����, c��n c�� sang kh��ng, c�� �����nh l��m cho r�� tr���ng ��en hay ����� c���t tr��u h��a b��n th�� l�� vi���c c���a… Vi���t Nam, h���ng ph���i vi���c c���a h���!


Coi nh�� v��� ti���n m�� ����i Loan tr��� cho th�� c���a L�� Ng��n S���n, quan ch���c H���i Nh�� V��n c��ng qu���t.


V��� th��� hai m���i l�� v��� ��au tim. B��n ����i Loan t��� thi���n ch�� mu���n Trang H��� thu x���p ����� m���i t��c gi��� th���t c���a th�� sang, coi nh�� l�� m���t c��ch ����nh ch��nh v���i �����c gi���, “tr��� l���i t��n cho th��” ch��� h��� c��ng… ����u ph���i ch�� m�� H���i Nh�� V��n Vi���t Nam hu��t s��o m���t ph��t, ch�� ch���y ��i c���i ch��nh h��� cho l���i l���m c���a ch���? Th��� l�� Festival th�� n��m 2009 m���i nh�� th�� H���u Th���nh (v���i t�� c��ch T���ng bi��n t���p t���p ch�� Th��, ch��� ko ph���i t�� c��ch ch��� t���ch HNV) sang d���, sau khi m���t m��nh em lo li���u m���i vi���c t��� l��m h��� s��, d���ch th��, hi���u ����nh, d���ch ti���u s���, l��m ���nh, ch���y ��i ch���y l���i l��n H���i Nh�� V��n lo l��m gi���y m���i, xong �����n khi �����t v�� m��y bay xong th�� nh�� th�� d���t kho��t kh��ng ����a h��� chi���u v�� c��ng… kh��ng ��i. V���y m�� su���t m���y th��ng r��ng m��nh v���t v��� ch���y ��i ch���y l���i th�� b��c kh��ng h��� n��i g��, gi��� l��m l��� c��� m���i vi���c, ch����ng tr��nh l��n r���i, k��� y���u ���� in, ���� thu�� c��� Th��nh �������ng s��ch ��� ����i B���c tr���n m���t t���i cho b��c ng���i k��� th��, gi��� bi���t l��m sao?


B��c b���o, b��c ng���i t���ng ba, b��c s��� Trung Qu���c.


Em b���o, c�� nh�� th�� Trung Qu���c sang tham d��� b��nh th�����ng m��. B��c b���o, b��c ch��� ��i sang ����i Loan tham d��� Festival th�� v���i ��i���u ki���n, c�� Trang H��� gi��p H���i Nh�� V��n n���i l���i quan h��� v���i H���i Nh�� V��n Trung Qu���c.


Kinh ng���c t���t �����!


B��c b���o, t��� 2006 �����n gi���, ch��nh x��c h��n l�� t��� khi Thi���t Ng��ng l��n l��m ch��� t���ch H���i nh�� v��n Trung Qu���c, “h���i n��” �����u l���m ���� l��� “h���i c���a b��c” ��i. H���i Nh�� V��n Vi���t Nam g���i hoa v�� ��i���n m���ng b�� Thi���t Ng��ng l��n l��m Ch��� t���ch H���i Nh�� V��n TQ, “n��” kh��ng th��m tr��� l���i. H���i Nh�� V��n Vi���t Nam g���i hoa v�� ��i���n m���ng Qu���c kh��nh Trung Qu���c, “n��” kh��ng th��m tr��� l���i. H���i Nh�� V��n Vi���t Nam g���i c��ng v��n m���i tham gia giao l��u v��n h��a, “n��” kh��ng th��m tr��� l���i. H���i Nh�� V��n Vi���t Nam m��� h���n c��� m���t H���i Th���o cho “n��” t���i H�� N���i, “n��” ch��� g���i m���t c��ng ch���c b��n gi���y ch��� bi���t g�� v��� v��n ch����ng sang chi���u l���. H���i Nh�� V��n Vi���t Nam g���i c��ng v��n m���i t���i 35 nh�� v��n c���a “n��” sang H���i ngh��� qu���ng b�� V��n h���c VN ra th��� gi���i, m�� “h���i c���a b��c” �����c c��ch lo to��n b��� chi ph�� t��u xe ��i l���i ����� th��� cho n��, v��o th��ng 1/2010 s���p t���i, n�� c��ng l��� ��i coi nh�� c��m ��i���c. Gi��� l��� n�� l���y c��� v�� b��c ��i ����i Loan m�� n�� kh��ng th��m sang Vi���t Nam, th�� h���ng c��� vi���c l���n c���a b��c ��? Gi��� Trang H��� li��n h��� v���i Thi���t Ng��ng ����� lo li���u v��� n��y, �����m b���o ��n ch���c th�� b��c m���i ��i ����i Loan.


T���n v��n “����n b�� ba m����i” – Trang H��� – NXB V��n H���c 2010


M��nh b���o, n�� kh��ng ��i ���� c�� m���t tr��m �����i bi���u n�����c kh��c, lo g��? Trang H��� l���y t�� c��ch g�� ����� m�� l��m c��i vi���c n��y? B��c b���o nh���, nh��ng kh���n n���i kinh ph�� c���a nh�� n�����c ch��� c���p cho c��c b��c ����� o b��� quan h��� v���i Trung Qu���c ch��� kh��ng ph���i ti���n t��� h��ng n��m ����� l��m v��n l��m ch����ng v���i qu���c t��� n��o kh��c. C��i n��y n�� li��n h��� m���t thi���t t���i… ti���n. He he m��nh hi���u ra b���n ch���t v���n �����. Nh��ng kinh h��i h��n l�� nh���n ra b���n th��n ��ang khinh b��� c��i n���i s��� m�� ng�����i ta kh��ng d��m g���i t��n l�� n���i s��� ���y.


M���i ng�����i c��ng ch���c ���� hi���u ra c��ch l���a ch���n c���a Trang H���. ���� b���o em kh��ng l��m ch�� m��, d�� c�� ng�����i mu���n em trong v��� tr�� ch��.


K���t cu���c, 1/2010 n��m nay, c�� b���y sinh vi��n Trung Qu���c c��ng hai bi��n t���p vi��n t���p ch�� v��n h���c (trong ���� ch��� c�� nh��n 1 ng�����i l��m nghi��n c���u trong l��nh v���c V��n h���c v�� c�� m���t d���ch gi���) sang tham gia H���i ngh��� ho��nh tr��ng c���a c��c b��c H���i Nh�� V��n VN. Kh��ng h��� danh n�����c l���n, b��n h���i tr�����ng m��nh, h��� ng��� g���t trong m���i bu���i ng�����i VN �����c tho���i tr��n micro kh��ng phi��n d���ch. Nh���ng �����i bi���u ng���i c���nh m��nh ch��� nh��n h��� k��� l��� v�� x�� x��o ch��� kh��ng ��o��n ra �������c b���n ch���t c���a vi���c ng��� g���t. L��ng v��n m��, m��nh ch��� l�� Th��� N��� v�� th���a nh���n trong c��i l��ng ���� (m�� c��n c�� nguy c�� ch���a hoang v���i th��nh ph���n ph���n �����ng l��ng n���a) n��n �������c v��o ����nh g���p B�� Ki���n v���i m�� l��ng ���� h��n h���nh tuy���t v���i r���i, c��n d��m h�� h�� g��?


M�� c��c b���n Trung Qu���c c��ng duy��n ph���t, ng��� g���t trong l��ng v��n Vi���t Nam ����u ph���i m���t t���i?


Filed under: t���p b��t
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on May 10, 2015 21:01

May 12, 2014

��m m��u TQ bi���n v��ng kh��ng tranh ch���p th��nh tranh ch���p!

T��i ngh�� r���ng vi���c Trung Qu���c k��o gi��n khoan HD-981 v��o v��ng �����c quy���n kinh t��� Vi���t Nam trong th���i ��i���m hi���n t���i ���� �����t �������c m���c ti��u l�� ���� t���o ra �������c cu���c chi���n tranh truy���n th��ng tr��n c��� b��o ch�� v�� m���ng x�� h���i Trung Qu���c, v�� g��y ra chi���n tranh t��m l�� ��e d���a v�� l���c, ��p l���c v�� trang �����i v���i Vi���t Nam. Hai cu���c chi���n tranh ���� �������c ti���n h��nh song song v���i c��c ho���t �����ng v�� trang qu��n s��� c���a Trung Qu���c �����u ���� �������c chu���n b��� k��� c��ng. Trong ����, cu���c chi���n truy���n th��ng t���i Trung Qu���c ���� �������c k��� th���a t��� c��c lu���n ��i���u sai l���c c���a ch��nh ph��� Trung Qu���c su���t 35 n��m nay, tuy��n truy���n cho ng�����i Trung Qu���c tin r���ng Vi���t Nam l�� k��� v�� ��n. Qu��n �����i Vi���t Nam tr��o tr���. Ch��nh ph��� Vi���t Nam g��y h���n tr�����c. Trung Qu���c bu���c ph���i t��� v��� v.v���


Trong nh���ng ng��y n��y, truy���n th��ng TQ v���n ti���p t���c lu���n ��i���u ����, khi cho r���ng t��u Vi���t Nam ���� 171 l���n qu���y nhi���u v�� ����m t��u TQ. Truy���n th��ng TQ 35 n��m qua ���� nu��i d�����ng �������c c��� m���t th��� h��� tr��� v�� trung ni��n ng�����i TQ c�� th��i ����� di���u h��u v���i Vi���t Nam.


C��n truy���n th��ng Vi���t Nam ch��� n���i s��ng m���i khi c�� gi��. Ch��ng ta qu�� hy v���ng v��o h��a b��nh, ch��ng ta qu�� tin v��o nh���ng ��i���u t���t �����p, ch��ng ta qu�� tr��n tr���ng m���i c��� ch��� t��� t��� nh���. V�� ch��ng ta ch��a bao gi��� mong mu���n nh���ng th��� h��� ng�����i Vi���t tr��� th��nh c��n ����� v���i b���t k��� n�����c l��ng gi���ng n��o. V�� th���, ��� ����u ���� c�� s��� ch��� quan trong truy���n th��ng, khi c��ch ����y g���n 2 n��m, ���� c�� nhi���u chuy��n gia v�� nh�� nghi��n c���u Bi���n ����ng c���nh b��o v��� nguy c�� khi TQ k��o gi��n khoan d���u v��o th��m d�� trong v��ng Bi���n ����ng. Gi��n khoan s��� l�� c��� ����� TQ k��o theo h��ng ch���c (th���c t��� ���� l��n t���i g���n tr��m) t��u c��c lo���i h��� v���, v�� m��y bay tu���n ti���u th��m d�� tr��n kh��ng. V�� ��m m��u gi��n khoan d���u kh���ng l��� n��y s��� bi���n m���t khu v���c kh��ng tranh ch���p th��nh khu v���c tranh ch���p���


Nh���ng nguy c�� ���� ���� t���ng �������c d��� ��o��n tr�����c. Ch��� kh��ng ph���i b���t th��nh l��nh m���t gi��n khoan kh���ng l��� t��� tr��n tr���i r��i xu���ng v��ng s��u tr��n 80 h���i l�� v��o trong Th���m l���c �����a v�� v��ng �����c khu kinh t��� c���a Vi���t Nam (theo C��ng �����c Li��n H���p Qu���c v��� Lu���t Bi���n 1982). Tuy nhi��n gi���a l��c v���n c��n ���s��ng ��m b��� l���ng���, l��n ti���ng c���nh b��o gay g���t v��� m���t nguy c�� t���i t��� t����ng lai, l���i kh��ng ph���i phong c��ch c���a b��o ch�� Vi���t Nam.


T��i bi���t ch��nh ph��� Vi���t Nam c��ng ���� d��� ��o��n v�� c�� nh���ng ph����ng ��n �����i ph�� c��� th��� v���i m���i t��nh hu���ng x���y ra tr��n Bi���n ����ng. Song truy���n th��ng t���i ����ng �����o ng�����i d��n v���n lu��n l�� m���t ��i���m y���u c���a Vi���t Nam. Chu���n b��� t��ch c���c v�� s���m nh���t m���i th��ng tin v�� th��i ����� cho d��n ch��ng t��� tr�����c c��c m���i nguy c�� v���n lu��n l�� m���t l���a ch���n t���t ����� ng�����i d��n ch��� �����ng h��n, c��ng ch��nh l�� m���t c��ch ph��ng v��� t���t v���i m���i t��c �����ng chi���n tranh t��m l�� th���i hi���n �����i.


Filed under: tin t���c
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on May 12, 2014 07:24

Âm mưu TQ biến vùng không tranh chấp thành tranh chấp!

Tôi nghĩ rằng việc Trung Quốc kéo giàn khoan HD-981 vào vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam trong thời điểm hiện tại đã đạt được mục tiêu là đã tạo ra được cuộc chiến tranh truyền thông trên cả báo chí và mạng xã hội Trung Quốc, và gây ra chiến tranh tâm lý đe dọa vũ lực, áp lực vũ trang đối với Việt Nam. Hai cuộc chiến tranh đó được tiến hành song song với các hoạt động vũ trang quân sự của Trung Quốc đều đã được chuẩn bị kỹ càng. Trong đó, cuộc chiến truyền thông tại Trung Quốc đã được kế thừa từ các luận điệu sai lạc của chính phủ Trung Quốc suốt 35 năm nay, tuyên truyền cho người Trung Quốc tin rằng Việt Nam là kẻ vô ơn. Quân đội Việt Nam tráo trở. Chính phủ Việt Nam gây hấn trước. Trung Quốc buộc phải tự vệ v.v…


Trong những ngày này, truyền thông TQ vẫn tiếp tục luận điệu đó, khi cho rằng tàu Việt Nam đã 171 lần quấy nhiễu và đâm tàu TQ. Truyền thông TQ 35 năm qua đã nuôi dưỡng được cả một thế hệ trẻ và trung niên người TQ có thái độ diều hâu với Việt Nam.


Còn truyền thông Việt Nam chỉ nổi sóng mỗi khi có gió. Chúng ta quá hy vọng vào hòa bình, chúng ta quá tin vào những điều tốt đẹp, chúng ta quá trân trọng mỗi cử chỉ tử tế nhỏ. Và chúng ta chưa bao giờ mong muốn những thế hệ người Việt trở thành côn đồ với bất kỳ nước láng giềng nào. Vì thế, ở đâu đó có sự chủ quan trong truyền thông, khi cách đây gần 2 năm, đã có nhiều chuyên gia và nhà nghiên cứu Biển Đông cảnh báo về nguy cơ khi TQ kéo giàn khoan dầu vào thăm dò trong vùng Biển Đông. Giàn khoan sẽ là cớ để TQ kéo theo hàng chục (thực tế đã lên tới gần trăm) tàu các loại hộ vệ, và máy bay tuần tiễu thăm dò trên không. Và âm mưu giàn khoan dầu khổng lồ này sẽ biến một khu vực không tranh chấp thành khu vực tranh chấp…


Những nguy cơ đó đã từng được dự đoán trước. Chứ không phải bất thình lình một giàn khoan khổng lồ từ trên trời rơi xuống vùng sâu trên 80 hải lý vào trong Thềm lục địa và vùng Đặc khu kinh tế của Việt Nam (theo Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982). Tuy nhiên giữa lúc vẫn còn “sóng êm bể lặng”, lên tiếng cảnh báo gay gắt về một nguy cơ tới từ tương lai, lại không phải phong cách của báo chí Việt Nam.


Tôi biết chính phủ Việt Nam cũng đã dự đoán và có những phương án đối phó cụ thể với mọi tình huống xảy ra trên Biển Đông. Song truyền thông tới đông đảo người dân vẫn luôn là một điểm yếu của Việt Nam. Chuẩn bị tích cực và sớm nhất mọi thông tin và thái độ cho dân chúng từ trước các mối nguy cơ vẫn luôn là một lựa chọn tốt để người dân chủ động hơn, cũng chính là một cách phòng vệ tốt với mỗi tác động chiến tranh tâm lý thời hiện đại.


Filed under: tin tức
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on May 12, 2014 07:24

April 3, 2014

X��c �����p ����n b�� m���c th���i trang c��ng s���

mimcuoimummyB���n ���� t���ng xem phim ���X��c �����p Ai C���p��� ch��a? L���n �����u ti��n xem phim n��y (v�� c��� nh���ng phim sau c�� h��nh ���nh x��c �����p xu���t hi���n) t��i lu��n b��n kho��n t��� h���i:


T���i sao x��c �����p kh��ng m���c v��y? H��nh nh�� th��� gian n��y ch��� tu���ng m���t gi���ng ����n ��ng �����ng d���y khua kho���ng d���a d���m? Hay ����n b�� kh��ng �������c �����p x��c theo c��ch c���a ����n b��, t���c l�� l���ng x��c �����p v��o trong m���t c��i v��y? B���i r�� r��ng th���i Ai C���p c��� �����i, th��� gi���i n��y ���� xu���t hi���n th��� th���i trang cu���n tr��n m���t ng�����i ����n b�� trong v���i kia m��!


T��i nh��� l�� t��� h���i t��i b���t �����u��� bi���t nh���, t���c l�� ch���ng b���t �����u ��i h���c t���i gi���, trong �����u t��i ch��� to��n d���u h���i. V�� c�� l��� t��i s���ng �������c cho �����n gi���, m���t ph���n l���n nh���t, say s��a v�� m�� m���i nh���t c���a �����i m��nh, l�� t��� ��i t��m nh���ng c��u tr��� l���i cho nh���ng d���u h���i mi��n man b���t t���n trong �����u m��nh. T��i kh��ng ph���i l�� chuy��n gia �����p x��c, nh��ng t��i v���n c�� th��� ch���c ch���n v���i b���n r���ng, l���ng x��c �����p v��o m���t c��i v��y �����p c��ng kh��ng l��m thay �����i l���ch s��� nh��n lo���i, c��ng kh��ng khi���n cho th��� gi���i n��y tr��� n��n t���i t��� h��n. Th��� th�� t���i sao l���i kh��ng?


Ch��ng ta th�����ng nh��n th���y x��c �����p �������c qu���n b��ng tr���ng to��t t��� �����u t���i ch��n. N��n ch��ng ta n���u ch��� nh��n th��i, kh��ng bao gi��� bi���t b��n trong nh���ng l���p b��ng tr���ng nh�� th���ch cao ���y th���c s��� ch���a �����ng c��i g��! Ch��ng ta ch��� c�� th��� ��o��n r���ng, ng��y x��a, nh���ng ng�����i �������c �����p x��c, ����n ��ng th�� r���t quy���n qu�� gi��u sang, ����n b�� th�� r���t �����p ����� quy���n l���c. M���i �����c ��o��n ���� ch��� l�� �����c l��� v�� t����ng �����i, b���i ngay c��� nh�� c��� s��� hay chuy��n gia kh���o c��� c��ng kh��ng th��� ����a ra ����p ��n cu���i c��ng ch��nh x��c 100% r���ng, b��n trong c��i ���x��c �����p��� ���� th���c s��� l�� ai?


T��i th�����ng ��i d���c nh���ng con ph��� gi��� tan t���m v���i c���m gi��c b��i ng��i, �������ng ����ng, xe l���m, ng�����i nhi���u, m���i c��ng s��� lu��n ����� ra �������ng nh���ng con ng�����i ��u t�� nh���t c���a n��. V�� d�� ch��ng ta l�� ai, cu���i ng��y ch��ng ta c��ng ph���i r���i c��ng s��� v��� nh��, tr��� phi ch��ng ta l��m ngh��� b���o v����� ban ����m, ta ng��� ����m t���i m���t c��ng s���.


T��i ���� t��� cho ph��p m��nh v��� h��u t��� tu���i 37. N��n gi��� tan t���m l�� m���t c���m gi��c l��� l��ng, ta s��� th���nh th��i ch���y xe gi���a m���t r���ng th���i trang c��ng s���. Nh���ng ����m t���c �������ng l�� m���t cu���c tr��nh di���n th���i trang c��ng s���, m�� ��� ����, ngay c��� m���t anh l��i taxi hay ��i ch��� b���p gas c��ng c�� �����ng ph���c! V�� c��� ��i d���c ph���, th��� �����p v��o m���t nhi���u nh���t c��ng v���n l�� nh���ng c���a h��ng th���i trang c��ng s���. C�� ng�����i n��i, kinh t��� c��ng ��i xu���ng, c��c c���a h��ng b��n th���i trang c��ng s��� v�� son m��i c��ng ��n n��n l��m ra. B���i ta c�� th��� b��p m���m b��p mi���ng, gi���m b���a ��n, m���c l���i ����� l��t c��, g���i �����u b���ng n�����c l��. M���i kho���n chi ti��u �����u c���t, ri��ng kho���n ti���n chi ra mua son m��i v�� th���i trang c��ng s��� v���n ph���i gi��� nguy��n, b���i ���� l�� c��i �����u ti��n �����p v��o m���t �����i t��c v�� �����ng nghi���p, c��ng l�� th��� �����u ti��n ng�����i ta nh��n th���y ��� ng�����i �����i di���n.


Th��� ��m ���nh t��i l�� nh���ng chi���c v��y th���i trang c��ng s���. C��� th���i trang c��ng s��� l�� ph���i v��y ���y, ��o ���y, ����i gi���y ki���u ���y, m��u s���c ���y. Kh��ng g�� x���u h��n l�� nh���ng tr��a n���ng, ph��� n��� t��a ra t���ng ����m t��� c��c cao ���c v�� v���a di���n th���i trang c��ng s��� v���a x��ch t��i ni-l��ng l���m m��u, ho���c v���a ��i v���a nh��n chung quanh v���a x���a r��ng. T���t nhi��n ���� ch��� l�� c���m nh���n c�� nh��n c���a m���t ng�����i ���� v��� h��u t��� n��m 37 tu���i.


T���t nghi���p THPT, n���u thi tr�����t �����i h���c, ta lu��n ��au kh���, c���m x��c th���c t��� l��, n���u ta chui �������c v��o tr�����ng �����i h���c, gi���u �������c m��nh v��o ����m ����ng sinh vi��n, r�� r��ng ta y��n t��m h��n h���n v��� t����ng lai. (D�� th���c ch���t sau n��y ra tr�����ng, ch��ng ta nh���n ra, c���m x��c ���y th���t v�� c��n c���! �����i h���c hay kh��ng �����i h���c c��ng v���n ch���y v���y xin vi���c nh�� ai!).


T���t nghi���p �����i h���c, xin m��i ch��a c�� vi���c l��m ���n �����nh, ta nh��n th���y nh���ng b���n c��ng l���p ���� m���c b��� �����ng ph���c c��ng ty ��i ra ��i v��o cao ���c, ch��ng ta s���t ru���t ch���. L��c ���y, th���i trang c��ng s��� l�� bi���u t�����ng c���a m���t gi���c m�� k��� th���t nghi���p. (Th���c ra, �����n l��c �������c kho��c th��� ���� l��n ng�����i, c���m x��c c���a b���n s��� tr��i ng�����c 180 �����: Ch��� mu���n c���i ra cho ����� g�� b��!)


Khi ���� kho��c l��n ng�����i b��� �����ng ph���c c���a m���t t���p ��o��n, m���t ng��n h��ng, th���m ch�� b��� trang ph���c ���� c��n quy �����nh r�� gi��y ph���i m��u ��en, c��-v���t ph���i m��u xanh v.v���, l��c ���y ch��ng ta th��m mu���n nh���ng th��� th���i th�����ng h��n, nh���ng trang ph���c c��ng s��� kh��ng ph���i lo���i �����ng ph���c may s���n, ta th��m ����nh l��n c��� ��o m���t c��i t��n c���a nh�� thi���t k��� n��o ����.


H��nh tr��nh ���y gi���ng nh�� s��� ���l��n �����i��� c���a c��y son m��i trong v�� b���n. Th���i ��i h���c, l�� kem n��� c�� m��u h���ng. M���i t���t nghi���p, l�� c��y son �������c t���ng. ���� ��i l��m, l�� c��y son c�� m���c gi�� v�� nh��n hi���u trung b��nh. R���i d���n d��, c��y son l�� h��ng hi���u, k��m theo d�����ng da, ch���ng n���ng, kem v��ng m���t, s���a d�����ng th���, v�� n�����c hoa, ng��y c��ng �����t ti���n h��n.


R���t cu���c, nh���ng ��i���u ���y th���c s��� c�� �� ngh��a g�� v���i m���t ng�����i ph��� n���? Ch��ng ta ng��y c��ng gi���ng ����m ����ng h��n, ch��ng ta ng��y c��ng y��n t��m v��� b���n th��n h��n, ch��ng ta ng��y c��ng l���m d���ng c���m gi��c an to��n trong kh��ng gian chung, ngh��a l�� c��ng ti���t ch��� nh���ng kh��ng gian c�� nh��n h��n.


T��i th��ch ��i �������i d��p cao su, ����i d��p B��c H������. T��i th��ch v�� n�� gi���ng v���i b���n ch���t v�� th��i quen c���a t��i, ch��� kh��ng ph���i v�� B��c H��� ���� t���ng x��� ch��n v��o n��! Kh���n n���i, ���� g���n m�����i l���n t��i b��� nh���c nh��� v�� ��i���u ����. Nh��� th�� th���c m���c, n���ng n��� th�� b���o, sao kh��ng mua l���y ����i d��p t��� t��� m�� ��i!


T��i c�� c�� b���n g��i, c�� ���y �����n c��ng s��� m���i b���ng chi���c xe �����p. B���c th�� �����u ti��n m�� s���p g���i v��o h��m mail cho nh��n vi��n m���i l��: ���Kh��ng ng��� em kh�� kh��n th���. C��ng ty s��� t���m ���ng l����ng cho em, ����� em mua xe m��y!���. C��ng kh��c bi���t v���i ����m ����ng, ch��ng ta c��ng c�� v��� thi���u an to��n. ���� l�� l�� do v�� sao th���i trang c��ng s��� ��n n��n l��m ra, v�� h��� kh��ng b��n qu���n ��o, h��� b��n c���m gi��c chuy��n nghi���p v�� nghi��m t��c. V�� t���t nhi��n, an to��n, cho c��� b���n l���n ng�����i tuy���n d���ng b���n!


Son ph���n che l���p �����u ti��n tr��n da, ch��ng ta tin r���ng, kh��ng trang ��i���m ����ng m���c l�� thi���u t��n tr���ng ng�����i kh��c. T��� b���n qu���n l���p b��ng �����u ti��n l��n m��nh theo c��ch ng�����i ta �����p x��c.


C�� th��� ng�����i tr��� l����ng cho b���n y��u c���u b���n qu���n l���p b��ng ti���p theo, b���ng th���i trang c��ng s���, b���ng m���t c��i danh thi���p theo ����ng quy �����nh, b���ng v�� s��� nh���ng quy t���c tri���t ti��u c��i t��i l���c lo��i trong ����m ����ng.


Ch��ng ta chan h��a v���i �����ng nghi���p d�� bi���t ch���c trong s��� ���� c�� nh���ng ng�����i ta gh��t cay �����ng, nh���ng ng�����i ta ch���ng mu���n �����ng tr�� chuy���n l��u, nh���ng ng�����i ta r���t th��� �� v���i h���. Ch��nh ch��� s��� EQ c���a b���n, m���t trong nh���ng t��� ch���t khi���n b���n c�� th��� th��ng ti���n hay kh��ng, l���i l�� m���t ��p l���c khi���n b���n t��� che gi���u b���n th��n m��nh nhi���u h��n.


���� c�� s��ng n��o t���nh d���y, b���n nh��n th���y trong g����ng l�� ng�����i ph��� n��� m�� x�� h���i mong mu���n ch��� kh��ng ph���i l�� ng�����i ph��� n��� m�� b���n mong mu���n �������c l��? Th��� nh��ng b���n v���n ti���p t���c c���m th���i son l��n v�� t��, cho k���p gi��� ��i l��m?


B���i b���n bi���t r�� r���ng, cho d�� ch��ng ta th���t t��i gi���i, ch��ng ta c��ng b��� ch���n l���i ngo��i ph��ng h���p ch��� b���i c��i b��� ngo��i lu���m thu���m? Cho d�� ch��ng ta chat r���t ��n �� v�� c���c k��� t��m �����u �� h���p v���i m���t nick tr��n m���ng, th���m ch�� ���� y��u m���t ng�����i tr��n m���ng, th�� khi g���p g���, ���n t�����ng �����u ti��n v�� v��� b��� ngo��i v���n quy���t �����nh ch��ng ta c�� th���c s��� y��u nhau hay kh��ng! M���t khi th��� gi���i ch��ng ta ��ang s���ng l�� c��i th��� gi���i ����� cho b��� ngo��i quy���t �����nh t���t c���, th�� ch��ng ta v���n ph���i b�� m��nh cho k��n nh�� m���t c��i x��c �����p tr�����c khi m���c l��n b��� th���i trang c��ng s���, ����� m���c x�� h���i n��y c�� nh��n th���y c��i g�� t��� ch��ng ta hay kh��ng!


Bi k���ch c���a th��� gi���i n��y l��, n���u b���n l�� si��u nh��n, b���n v���n ph���i m���c b��� qu���n ��o si��u nh��n Super Man th�� m���i �������c x�� h���i �����i x��� nh�� si��u nh��n. C��n b���n m���c qu���n th���ng ����t th�� b���n ch��� �������c �����i x��� nh�� m���t th���ng m���c qu���n th���ng ����t.


C��n bi k���ch c���a c��� ����n b�� l���n ����n ��ng l���i l��: Nh���ng ng�����i m���c th���i trang c��ng s��� v���n b��� sa th���i nh�� th�����ng, cho d�� m���c �����p!


V�� bi k���ch c���a m���t s��� ph��� n��� th�� l��: C�� th��� b��� ngo��i s��� quy���t �����nh ch��ng ta c�� y��u nhau hay kh��ng, nh��ng nh���ng g�� ��� b��n trong m���i quy���t �����nh, ch��ng ta y��u nhau li���u s��� �������c bao l��u!


Trang H���


Filed under: t���p b��t
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on April 03, 2014 19:01

Xác ướp đàn bà mặc thời trang công sở

mimcuoimummyBạn đã từng xem phim “Xác ướp Ai Cập” chưa? Lần đầu tiên xem phim này (và cả những phim sau có hình ảnh xác ướp xuất hiện) tôi luôn băn khoăn tự hỏi:


Tại sao xác ướp không mặc váy? Hình như thế gian này chỉ tuồng một giống đàn ông đứng dậy khua khoắng dọa dẫm? Hay đàn bà không được ướp xác theo cách của đàn bà, tức là lồng xác ướp vào trong một cái váy? Bởi rõ ràng thời Ai Cập cổ đại, thế giới này đã xuất hiện thứ thời trang cuộn tròn một người đàn bà trong vải kia mà!


Tôi nhớ là từ hồi tôi bắt đầu… biết nhớ, tức là chừng bắt đầu đi học tới giờ, trong đầu tôi chỉ toàn dấu hỏi. Và có lẽ tôi sống được cho đến giờ, một phần lớn nhất, say sưa và mê mải nhất của đời mình, là tự đi tìm những câu trả lời cho những dấu hỏi miên man bất tận trong đầu mình. Tôi không phải là chuyên gia ướp xác, nhưng tôi vẫn có thể chắc chắn với bạn rằng, lồng xác ướp vào một cái váy đẹp cũng không làm thay đổi lịch sử nhân loại, cũng không khiến cho thế giới này trở nên tồi tệ hơn. Thế thì tại sao lại không?


Chúng ta thường nhìn thấy xác ướp được quấn băng trắng toát từ đầu tới chân. Nên chúng ta nếu chỉ nhìn thôi, không bao giờ biết bên trong những lớp băng trắng như thạch cao ấy thực sự chứa đựng cái gì! Chúng ta chỉ có thể đoán rằng, ngày xưa, những người được ướp xác, đàn ông thì rất quyền quý giàu sang, đàn bà thì rất đẹp đẽ quyền lực. Mọi ước đoán đó chỉ là ước lệ và tương đối, bởi ngay cả nhà cổ sử hay chuyên gia khảo cổ cũng không thể đưa ra đáp án cuối cùng chính xác 100% rằng, bên trong cái “xác ướp” đó thực sự là ai?


Tôi thường đi dọc những con phố giờ tan tầm với cảm giác bùi ngùi, đường đông, xe lắm, người nhiều, mọi công sở luôn đổ ra đường những con người ưu tú nhất của nó. Và dù chúng ta là ai, cuối ngày chúng ta cũng phải rời công sở về nhà, trừ phi chúng ta làm nghề bảo vệ  ban đêm, ta ngủ đêm tại một công sở.


Tôi đã tự cho phép mình về hưu từ tuổi 37. Nên giờ tan tầm là một cảm giác lạ lùng, ta sẽ thảnh thơi chạy xe giữa một rừng thời trang công sở. Những đám tắc đường là một cuộc trình diễn thời trang công sở, mà ở đó, ngay cả một anh lái taxi hay đi chở bếp gas cũng có đồng phục! Và cứ đi dọc phố, thứ đập vào mắt nhiều nhất cũng vẫn là những cửa hàng thời trang công sở. Có người nói, kinh tế càng đi xuống, các cửa hàng bán thời trang công sở và son môi càng ăn nên làm ra. Bởi ta có thể bóp mồm bóp miệng, giảm bữa ăn, mặc lại đồ lót cũ, gội đầu bằng nước lã. Mọi khoản chi tiêu đều cắt, riêng khoản tiền chi ra mua son môi và thời trang công sở vẫn phải giữ nguyên, bởi đó là cái đầu tiên đập vào mắt đối tác và đồng nghiệp, cũng là thứ đầu tiên người ta nhìn thấy ở người đối diện.


Thứ ám ảnh tôi là những chiếc váy thời trang công sở. Cứ thời trang công sở là phải váy ấy, áo ấy, đôi giầy kiểu ấy, màu sắc ấy. Không gì xấu hơn là những trưa nắng, phụ nữ túa ra từng đám từ các cao ốc và vừa diện thời trang công sở vừa xách túi ni-lông lắm màu, hoặc vừa đi vừa nhìn chung quanh vừa xỉa răng. Tất nhiên đó chỉ là cảm nhận cá nhân của một người đã về hưu từ năm 37 tuổi.


Tốt nghiệp THPT, nếu thi trượt đại học, ta luôn đau khổ, cảm xúc thực tế là, nếu ta chui được vào trường đại học, giấu được mình vào đám đông sinh viên, rõ ràng ta yên tâm hơn hẳn về tương lai. (Dù thực chất sau này ra trường, chúng ta nhận ra, cảm xúc ấy thật vô căn cứ! Đại học hay không đại học cũng vẫn chạy vạy xin việc như ai!).


Tốt nghiệp đại học, xin mãi chưa có việc làm ổn định, ta nhìn thấy những bạn cùng lớp đã mặc bộ đồng phục công ty đi ra đi vào cao ốc, chúng ta sốt ruột chứ. Lúc ấy, thời trang công sở là biểu tượng của một giấc mơ kẻ thất nghiệp. (Thực ra, đến lúc được khoác thứ đó lên người, cảm xúc của bạn sẽ trôi ngược 180 độ: Chỉ muốn cởi ra cho đỡ gò bó!)


Khi đã khoác lên người bộ đồng phục của một tập đoàn, một ngân hàng, thậm chí bộ trang phục đó còn quy định rõ giày phải màu đen, cà-vạt phải màu xanh v.v…, lúc ấy chúng ta thèm muốn những thứ thời thượng hơn, những trang phục công sở không phải loại đồng phục may sẵn, ta thèm đính lên cổ áo một cái tên của nhà thiết kế nào đó.


Hành trình ấy giống như sự “lên đời” của cây son môi trong ví bạn. Thời đi học, là kem nẻ có màu hồng. Mới tốt nghiệp, là cây son được tặng. Đã đi làm, là cây son có mức giá và nhãn hiệu trung bình. Rồi dần dà, cây son là hàng hiệu, kèm theo dưỡng da, chống nắng, kem vùng mắt, sữa dưỡng thể, và nước hoa, ngày càng đắt tiền hơn.


Rốt cuộc, những điều ấy thực sự có ý nghĩa gì với một người phụ nữ? Chúng ta ngày càng giống đám đông hơn, chúng ta ngày càng yên tâm về bản thân hơn, chúng ta ngày càng lạm dụng cảm giác an toàn trong không gian chung, nghĩa là càng tiết chế những không gian cá nhân hơn.


Tôi thích đi “đôi dép cao su, đôi dép Bác Hồ”. Tôi thích vì nó giống với bản chất và thói quen của tôi, chứ không phải vì Bác Hồ đã từng xỏ chân vào nó! Khốn nỗi, đã gần mười lần tôi bị nhắc nhở vì điều đó. Nhẹ thì thắc mắc, nặng nề thì bảo, sao không mua lấy đôi dép tử tế mà đi!


Tôi có cô bạn gái, cô ấy đến công sở mới bằng chiếc xe đạp. Bức thư đầu tiên mà sếp gửi vào hòm mail cho nhân viên mới là: “Không ngờ em khó khăn thế. Công ty sẽ tạm ứng lương cho em, để em mua xe máy!”. Càng khác biệt với đám đông, chúng ta càng có vẻ thiếu an toàn. Đó là lý do vì sao thời trang công sở ăn nên làm ra, vì họ không bán quần áo, họ bán cảm giác chuyên nghiệp và nghiêm túc. Và tất nhiên, an toàn, cho cả bạn lẫn người tuyển dụng bạn!


Son phấn che lớp đầu tiên trên da, chúng ta tin rằng, không trang điểm đúng mức là thiếu tôn trọng người khác. Tự bạn quấn lớp băng đầu tiên lên mình theo cách người ta ướp xác.


Có thể người trả lương cho bạn yêu cầu bạn quấn lớp băng tiếp theo, bằng thời trang công sở, bằng một cái danh thiếp theo đúng quy định, bằng vô số những quy tắc triệt tiêu cái tôi lạc loài trong đám đông.


Chúng ta chan hòa với đồng nghiệp dù biết chắc trong số đó có những người ta ghét cay đắng, những người ta chẳng muốn đứng trò chuyện lâu, những người ta rất thờ ơ với họ. Chính chỉ số EQ của bạn, một trong những tố chất khiến bạn có thể thăng tiến hay không, lại là một áp lực khiến bạn tự che giấu bản thân mình nhiều hơn.


Đã có sáng nào tỉnh dậy, bạn nhìn thấy trong gương là người phụ nữ mà xã hội mong muốn chứ không phải là người phụ nữ mà bạn mong muốn được là? Thế nhưng bạn vẫn tiếp tục cầm thỏi son lên và tô, cho kịp giờ đi làm?


Bởi bạn biết rõ rằng, cho dù chúng ta thật tài giỏi, chúng ta cũng bị chặn lại ngoài phòng họp chỉ bởi cái bề ngoài luộm thuộm? Cho dù chúng ta chat rất ăn ý và cực kỳ tâm đầu ý hợp với một nick trên mạng, thậm chí đã yêu một người trên mạng, thì khi gặp gỡ, ấn tượng đầu tiên và vẻ bề ngoài vẫn quyết định chúng ta có thực sự yêu nhau hay không! Một khi thế giới chúng ta đang sống là cái thế giới để cho bề ngoài quyết định tất cả, thì chúng ta vẫn phải bó mình cho kín như một cái xác ướp trước khi mặc lên bộ thời trang công sở, để mặc xã hội này có nhìn thấy cái gì từ chúng ta hay không!


Bi kịch của thế giới này là, nếu bạn là siêu nhân, bạn vẫn phải mặc bộ quần áo siêu nhân Super Man thì mới được xã hội đối xử như siêu nhân. Còn bạn mặc quần thủng đít thì bạn chỉ được đối xử như một thằng mặc quần thủng đít.


Còn bi kịch của cả đàn bà lẫn đàn ông lại là: Những người mặc thời trang công sở vẫn bị sa thải như thường, cho dù mặc đẹp!


Và bi kịch của một số phụ nữ thì là: Có thể bề ngoài sẽ quyết định chúng ta có yêu nhau hay không, nhưng những gì ở bên trong mới quyết định, chúng ta yêu nhau liệu sẽ được bao lâu!


Trang Hạ


Filed under: tạp bút
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on April 03, 2014 19:01

April 1, 2014

T��n ni���m v�� l��ng l��nh

_DSC4421okM���t b���a t���i tr���i, m��nh th���y bu���n. Th���y bu���n bu���n. ����� ch��� bu���n kh��ng l���p l���i l���n th��� 3, s��ng sau m��� s����ng m��nh k��o va-li ra ngo��i �������ng ����� k��u taxi ra phi tr�����ng bay v��� Vi���t Nam. H���i ���� m��nh c��n kh���nh, th��ch ra th�� ra m�� th��ch v��o th�� v��o, m�� l��c n��o k��u th�� m��y bay lu��n c�� ch��� ch��� m��nh ng���i.


Xong, v���a �����ng tr�����c c���a nh�� ch��a k���p g���i ��i���n tho���i, th�� m���t chi���c taxi hi���n ra v��ng kh�� y nh�� m���t c���c v��ng v��ng tr��i trong s����ng s���m. M��nh th���y tr��n xe c�� 2 th���ng �����u tr���c, ��o gi-l�� h��� tay tr���n, �����u ��inh, x��m tr��� �����y m��nh. B���n n�� tr���n m���t nh��n m��nh, qu��n c��� m��� c���a xe, v�� kh��ng hi���u sao b���n gi��� s��ng, ��� ch��n n��i, c�� m���t �����a ch��� bi���t l�� con hay th���ng �����ng �����y. C��n m��nh c��ng h��i ch���n, m��nh ngh��, �����ng n��o c��ng v���y, c��� l��n xe, �����i m��nh g���p ����u ��t ng�����i m���t t�����ng c�� h���c, danh thi���p th�� chuy��n gia n��� kia c���a x�� h���i, m�� �����i x��� v���i m��nh ��c �����c v�� song. M�� �����n gi��� m��nh c��n s���ng s��t, th��� th�� c��� l��n xe.


M��nh c��� t��� m��� c���a xe taxi, nh���c vali b�� t�� v��o, ra l���nh: Cho t��i ra s��n bay Chiang – Kai – Shek!


V���a nghe th���y c��u n��i ���y, 2 th���ng kia la h��t cho��ng v��ng, ch��ng nh���y nh���m l��n tr��n gh��� l��i v�� gh��� ph���, v���a h��t v���a c�����i s���ng s���c nh�� ng��o ����. Ch��ng �����p tay v��o nhau, �����m tay nhau, quay nh��n m��nh r���i l���i nh��n nhau c�����i ha h��� nh�� b��� r���. M���t th���ng ngo��y m��ng tr��n gh���, l���c l�� theo ti���ng nh���c d���n d���p, c��n th���ng l��i xe quay l���i h���i m��nh cho ch���c ��n: M��y ��i ra s��n bay Chiang-Kai-Shek, ����ng kh��ng? L���y tr���i l���y Ph���t, c�� ����ng m��y ��i ra s��n bay kh��ng?


M��nh b���i r���i kh��ng hi���u ��i���u g�� ���� x���y ra, m��nh b���o v��ng, ra ga ti���n qu���c t���, ch��� c�� qu���y China Airlines, nh��ng c�� v���n ����� g��? Th���ng l��i xe v���a cho xe l��n �������ng v���a c�����i ngo��c t���n mang tai: ��i ��ng Th���n n��y linh thi��ng qu��, ����ng l�� Tr���i Ph���t ���� ph��i m��y �����n ����y, ch��ng ta ph��t t��i r���i, ��i sao linh thi��ng th���, v���a c���u xin th�� ���� th���y m��y xu���t hi���n! Th��� th�� ch��ng ta ph��t t��i th���t ����y n��y!


�� t�� ��i xuy��n qua s����ng n��i, m��nh kh��ng bao gi��� qu��n �������c nh���ng v���ng s����ng s���m m��a h��� d���y �����c nh�� m��y, nh��ng trong l��ng m��nh lo l���ng, kh��ng bi���t c��i taxi n��y th�� s��� ����a m��nh �����n ch���n n��o ����y?


M��nh th���n tr���ng h���i: V�� sao ch��ng m��y th���y tao l���i m���ng th���? C�� chuy���n g�� x���y ra ��?


Th���ng l��i xe h���i s���n: Th��� m��y kh��ng nh��n th���y tao t���t ����n ����n kh��ch ��, xe tao c��ng ��ang c�� ng�����i, sao m��y v���n v���y xe tao?


M��nh �� ���: H��, t���i qu�� c�� nh��n th���y c��i g�� ����u, may c�� chi���c taxi xu���t hi���n ����ng l��c th�� v���y ngay ch��� kh��ng h��� nh��n th���y l�� xe b��o ����n kh��ng ����n kh��ch!


Th���ng l��i xe gi���i thi���u: Tao l��… l��m ngh��� l��i taxi (t���t nhi��n!). C��n th���ng n��y l�� b���n h���c c���p 2 v���i tao ng��y x��a, ��ang th���t nghi���p. D���o n��y l��m ��n kh�� kh��n qu��, c�� l��� ng���t th��� m���t. Th��nh ra ����m nay hai �����a g���p nhau, ng���i than th��� m���t h���i, quy���t �����nh l��n n��i c��ng Th���n T��i, b���n tao ch���y xe su���t t��� ����o Vi��n l��n ����y ���� qu�� n���a ����m, c��ng l��� r���i ��n u���ng loanh quanh m���t l��c r���i ��i v���, xu���ng n��i th�� g���p m��y. B���n tao h��m nay ��i ch��i m�� c��ng ki���m �������c ti���n th��� n��y, th�� t��� mai ��i l��m h���n l�� ph��t t��i, ����ng l�� ��ng Th���n linh th���t, v���a c���u xin kh���i mi���ng xong th�� linh hi���n t���c th��! M��y l���i v��� ����ng ����o Vi��n n���a ch���. Coi nh�� b���n tao ��i ch��i r���i v��� th��i m�� c��ng c�� ngay l���c. V���n n��m c�� m���t l���n t��nh c��� th��� n��y!


����i Loan quy �����nh nghi��m ng���t l�� taxi th��nh ph��� n��y kh��ng �������c sang th��nh ph��� kh��c ����n kh��ch. N���u ph��t hi���n tranh kh��ch nh�� th���, s��� ph���t s���t nghi���p (M�� ��� ��L m��nh ch��a th���y ai tr���n �������c ph���t, c�� ng�����i s��n h���n bi���n xe ph���n quang ����� ch���ng ch���p bi���n s��� m�� v���n b��� ph���t). V�� th���, taxi ����o Vi��n nh�� th���ng n��y ��i ��� ����i B���c ch��� c���n b���t ����n ����n kh��ch l�� b��� ph���t ngay t���c th��. Th��� m��, n�� m���i v���a c���u Th���n t��i xong xu���ng n��i, ���� v��� b���m ngay m��nh, ki���m ngay h��n ng��n t��� ti���n taxi �������ng d��i. C�� th��� c��� �����i n�� ch��� g���p s��� t��nh c��� n��y l���n th��� 2.


M��nh hi���u ra, m��nh b���o, ��� tao c��ng nghe b���n b���n ��L �����n l�� ��ng Th���n T��i tr��n n��i n��y l�� linh thi��ng nh���t ����i Loan, nh��ng ph���i ��i c��ng ��ng ���y v��o ����ng 12 gi��� ����m c��, b���n m��y ��i l��c n��y l�� mu���n qu�� r���i.


M��nh kh��ng duy t��m nh�� b���n n��y, m��nh c�� ��i l��� c��ng ���� bao gi��� c���u xin ti���n b���c? Th��� l�� qu��� b��o li���n: Khi xu���ng xe taxi, m��nh ���� ph���i tr��� ph�� �����t m���t… 10 t��� (v�� gi�� m��� c���a xe c���a taxi ����o Vi��n �����t nh���t ����i Loan, lu��n �����t h��n n��i kh��c 10 t���!). K��� ra m��nh m�� c�� �����u ��c kinh t���, ho���c m��nh �����ng ��� l���i “g���n ch��a g���i B���t b���ng anh” m�� ch���u ��i l��� ch��a 1 l���n, ch���c c�� khi s��ng ���� ���� ph��t hi���n ra ch��nh l���ch n��y, v�� ����i l���i 10 t���, hi hi.


Nh��ng m��nh ���� suy ngh�� m��i v��� ni���m vui s�����ng c���a hai ch��ng thanh ni��n kia su���t qu��ng �������ng bay v��� VN:


– M��nh ��i b���t c��� xe n��o, m��nh c��ng v���n tr��� t���ng ���� ti���n ����� t���i ����ch.


– M��nh tr��� cho ai c��ng �������c, m��nh ��i xe taxi c��� l��� hay �����i m���i �����u ch���ng kh��c g�� nhau, xe ����i B���c hay xe ����o Vi��n c��ng th���.


=> Ngh��a l��, �����i v���i m��nh, �����ng ti���n ti��u ra v�� l���i ��ch �������c nh���n kh��ng m���y kh��c nhau. M��nh coi ���� l�� s��� th�����ng t��nh!


Th��� nh��ng, v���i hai ch��ng thanh ni��n kia, ���� l�� ni���m vui, ���� l�� s��� gi��� may m���n, ���� l�� T��N NI���M ���� tr��� th��nh s��� th���t, ���� l�� ��� hi���n g���p l��nh, ���� l�� hy v���ng, ���� l�� c�� h���i t���t �����i v���i h���.


V�� m��nh kh��ng ngh�� v��� vi���c h��� m�� t��n, c��n m��nh l��c ���� coi khinh m���i th��� duy t��m d��� ��oan. M�� m��nh ngh�� v��� T��N NI���M v�� L��NG L��NH.


N�� ����u h��� xa l���. K��� c��� ch��ng ta kh��ng h��� theo t��n gi��o n��o, th�� ch��ng ta c��ng v���n tin t�����ng ��� m���t th��� t��n gi��o l�� l��ng t���t v�� s��� ph���i �����o ��� �����i.


K��� c��� ch��ng ta kh��ng c�� v��� th��n thi���n, kh��ng c�� v��� d��� t��nh bao dung, kh��ng l��m g�� ����� t��� c��i l��ng t���t ra, th�� c��ng kh��ng c�� ngh��a ch��ng ta l�� ng�����i ��c. Ch��ng ta v���n c�� �����c tin v�� l��ng t���t, ch��� l�� n�� ch��a b���c l��� ra theo c��ch m�� ����m ����ng nh��n th���y v�� ch���ng nh���n.


N��i th���t ����n gi���n d��� hi���u: N���u b���n quy���t �����nh �����ng n��o c��ng mua chi���c ��o �����y, th�� ����� bu���i s��ng v��o mua m��� h��ng cho shop, ch��� shop s��� r���t vui v��� v�� ng�����i m��� h��ng cho h��� kh��ng �����n ��o m���c c���, d��� t��nh v�� s��ng ph���ng, l��m h��� vui s�����ng v�� hy v���ng c��� m���t ng��y kinh doanh hanh th��ng (ho���c c��� th��ng, n���u s��ng ���� m��ng M���t). M��nh kh��ng h��� duy t��m, nh��ng b���i v�� ng�����i kh��c duy t��m, n��n v�� sao, kh��ng t���ng cho h��� c��i th��� ni���m vui v�� tin t�����ng m�� h��� mong m���i nh���n �������c?


M��nh b���t g���p c���m t��� “Ch��a L��ng L��nh” ��� ����y ����, nh��ng m��nh tin l��ng l��nh n�� l���i ch��� n���m ��� trong nh��n gian th��i. B���i v�� ch��ng ta ��ang s���ng, ch��ng ta ����� cho n�� tr��� th��nh h��nh �����ng. Ta l��m ��i���u g�� ���� m�� ta ngh�� t���i ng�����i kh��c, quan tr���ng h��n, theo c��ch ng�����i kh��c ���y c���m nh���n, ch��� kh��ng ph���i c��ch ta c���m nh���n, th�� ���� ch��nh l�� l��ng ta l��nh.


Sau n��y, h��n m�����i cu���n s��ch m���i nh���t c���a m��nh xu���t b���n trong 7 n��m nay �����u �������c trao cho nh���ng c��ng ty s��ch m���i m���, b�� t��, th���m ch�� n���u kh��ng v�� �����c s��ch Trang H���, th�� c�� �����c gi��� cho bi���t, c��� �����i h��� ch��� bi���t c��ng ty s��ch ���y l�� ai, ch���ng bao gi��� mua s��ch c���a c��ng ty s��ch ���y.


M���i ng�����i vi���t �����u hy v���ng trao b���n th���o cho c��ng ty s��ch c�� t��n tu���i. C��n m��nh t��� ch���i g���n nh�� t���t c��� nh���ng c��ng ty s��ch l���n ch��� v�� ngh��:


C��ng cu���n s��ch ���y, m��nh ���� c�� �����c gi��� v�� th��� tr�����ng, n��n thay b���ng vi���c m��nh g��p ph���n l��m gi��u c��ng ty s��ch l���n, th�� ta trao cho nh���ng c��ng ty s��ch m���i m��� nh���ng c�� h���i. ���� l�� c��i c��ch m��nh x��y d���ng cho h��� T��N NI���M, v�� m��nh t��� tr��nh b��y L��NG L��NH. M��nh ngh�� ��i���u ���� t���t cho x�� h���i.


D�� t���t c��� th��� th��� n��o, th�� m��nh kh��ng bi���t. V�� nh���ng ng�����i h���p t��c, h��� c��ng ch���ng nh���n bi���t.


V�� ����i khi ch��ng ta c��� s���ng m�� ch���ng suy ngh�� g�� nhi���u.


Filed under: Gi�� tr��� s���ng, t���n v��n
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on April 01, 2014 07:30

Tín niệm và lòng lành

_DSC4421okMột bữa tối trời, mình thấy buồn. Thấy buồn buồn. Để chữ buồn không lặp lại lần thứ 3, sáng sau mờ sương mình kéo va-li ra ngoài đường để kêu taxi ra phi trường bay về Việt Nam. Hồi đó mình còn khệnh, thích ra thì ra mà thích vào thì vào, mà lúc nào kêu thì máy bay luôn có chỗ chờ mình ngồi.


Xong, vừa đứng trước cửa nhà chưa kịp gọi điện thoại, thì một chiếc taxi hiện ra vàng khè y như một cục vàng vàng trôi trong sương sớm. Mình thấy trên xe có 2 thằng đầu trọc, áo gi-lê hở tay trần, đầu đinh, xăm trổ đầy mình. Bọn nó trợn mắt nhìn mình, quên cả mở cửa xe, vì không hiểu sao bốn giờ sáng, ở chân núi, có một đứa chả biết là con hay thằng đứng đấy. Còn mình cũng hơi chợn, mình nghĩ, đằng nào cũng vậy, cứ lên xe, đời mình gặp đâu ít người mặt tưởng có học, danh thiếp thì chuyên gia nọ kia của xã hội, mà đối xử với mình ác độc vô song. Mà đến giờ mình còn sống sót, thế thì cứ lên xe.


Mình cứ tự mở cửa xe taxi, nhấc vali bé tí vào, ra lệnh: Cho tôi ra sân bay Chiang – Kai – Shek!


Vừa nghe thấy câu nói ấy, 2 thằng kia la hét choáng váng, chúng nhảy nhổm lên trên ghế lái và ghế phụ, vừa hét vừa cười sằng sặc như ngáo đá. Chúng đập tay vào nhau, đấm tay nhau, quay nhìn mình rồi lại nhìn nhau cười ha hả như bị rồ. Một thằng ngoáy mông trên ghế, lắc lư theo tiếng nhạc dồn dập, còn thằng lái xe quay lại hỏi mình cho chắc ăn: Mày đi ra sân bay Chiang-Kai-Shek, đúng không? Lạy trời lạy Phật, có đúng mày đi ra sân bay không?


Mình bối rối không hiểu điều gì đã xảy ra, mình bảo vâng, ra ga tiễn quốc tế, chỗ có quầy China Airlines, nhưng có vấn đề gì? Thằng lái xe vừa cho xe lên đường vừa cười ngoác tận mang tai: Ôi ông Thần này linh thiêng quá, đúng là Trời Phật đã phái mày đến đây, chúng ta phát tài rồi, ôi sao linh thiêng thế, vừa cầu xin thì đã thấy mày xuất hiện! Thế thì chúng ta phát tài thật đây này!


Ô tô đi xuyên qua sương núi, mình không bao giờ quên được những vầng sương sớm mùa hạ dầy đặc như mây, nhưng trong lòng mình lo lắng, không biết cái taxi này thì sẽ đưa mình đến chốn nào đây?


Mình thận trọng hỏi: Vì sao chúng mày thấy tao lại mừng thế? Có chuyện gì xảy ra à?


Thằng lái xe hỏi sẵn: Thế mày không nhìn thấy tao tắt đèn đón khách à, xe tao cũng đang có người, sao mày vẫn vẫy xe tao?


Mình ú ớ: Hơ, tối quá có nhìn thấy cái gì đâu, may có chiếc taxi xuất hiện đúng lúc thì vẫy ngay chứ không hề nhìn thấy là xe báo đèn không đón khách!


Thằng lái xe giới thiệu: Tao là… làm nghề lái taxi (tất nhiên!). Còn thằng này là bạn học cấp 2 với tao ngày xưa, đang thất nghiệp. Dạo này làm ăn khó khăn quá, có lẽ ngạt thở mất. Thành ra đêm nay hai đứa gặp nhau, ngồi than thở một hồi, quyết định lên núi cúng Thần Tài, bọn tao chạy xe suốt từ Đào Viên lên đây đã quá nửa đêm, cúng lễ rồi ăn uống loanh quanh một lúc rồi đi về, xuống núi thì gặp mày. Bọn tao hôm nay đi chơi mà cũng kiếm được tiền thế này, thì từ mai đi làm hẳn là phát tài, đúng là ông Thần linh thật, vừa cầu xin khỏi miệng xong thì linh hiển tức thì! Mày lại về đúng Đào Viên nữa chứ. Coi như bọn tao đi chơi rồi về thôi mà cũng có ngay lộc. Vạn năm có một lần tình cờ thế này!


Đài Loan quy định nghiêm ngặt là taxi thành phố này không được sang thành phố khác đón khách. Nếu phát hiện tranh khách như thế, sẽ phạt sạt nghiệp (Mà ở ĐL mình chưa thấy ai trốn được phạt, có người sơn hẳn biển xe phản quang để chống chụp biển số mà vẫn bị phạt). Vì thế, taxi Đào Viên như thằng này đi ở Đài Bắc chỉ cần bật đèn đón khách là bị phạt ngay tức thì. Thế mà, nó mới vừa cầu Thần tài xong xuống núi, đã vớ bẫm ngay mình, kiếm ngay hơn ngàn tệ tiền taxi đường dài. Có thể cả đời nó chả gặp sự tình cờ này lần thứ 2.


Mình hiểu ra, mình bảo, ừ tao cũng nghe bọn bạn ĐL đồn là ông Thần Tài trên núi này là linh thiêng nhất Đài Loan, nhưng phải đi cúng ông ấy vào đúng 12 giờ đêm cơ, bọn mày đi lúc nãy là muộn quá rồi.


Mình không duy tâm như bọn này, mình có đi lễ cũng đã bao giờ cầu xin tiền bạc? Thế là quả báo liền: Khi xuống xe taxi, mình đã phải trả phí đắt mất… 10 tệ (vì giá mở cửa xe của taxi Đào Viên đắt nhất Đài Loan, luôn đắt hơn nơi khác 10 tệ!). Kể ra mình mà có đầu óc kinh tế, hoặc mình đừng ỉ lại “gần chùa gọi Bụt bằng anh” mà chịu đi lễ chùa 1 lần, chắc có khi sáng đó đã phát hiện ra chênh lệch này, và đòi lại 10 tệ, hi hi.


Nhưng mình đã suy nghĩ mãi về niềm vui sướng của hai chàng thanh niên kia suốt quãng đường bay về VN:


- Mình đi bất cứ xe nào, mình cũng vẫn trả từng đó tiền để tới đích.


- Mình trả cho ai cũng được, mình đi xe taxi cổ lỗ hay đời mới đều chẳng khác gì nhau, xe Đài Bắc hay xe Đào Viên cũng thế.


=> Nghĩa là, đối với mình, đồng tiền tiêu ra và lợi ích được nhận không mấy khác nhau. Mình coi đó là sự thường tình!


Thế nhưng, với hai chàng thanh niên kia, đó là niềm vui, đó là sứ giả may mắn, đó là TÍN NIỆM đã trở thành sự thật, đó là ở hiền gặp lành, đó là hy vọng, đó là cơ hội tốt đối với họ.


Và mình không nghĩ về việc họ mê tín, còn mình lúc đó coi khinh mọi thứ duy tâm dị đoan. Mà mình nghĩ về TÍN NIỆM và LÒNG LÀNH.


Nó đâu hề xa lạ. Kể cả chúng ta không hề theo tôn giáo nào, thì chúng ta cũng vẫn tin tưởng ở một thứ tôn giáo là lòng tốt và sự phải đạo ở đời.


Kể cả chúng ta không có vẻ thân thiện, không có vẻ dễ tính bao dung, không làm gì để tỏ cái lòng tốt ra, thì cũng không có nghĩa chúng ta là người ác. Chúng ta vẫn có đức tin và lòng tốt, chỉ là nó chưa bộc lộ ra theo cách mà đám đông nhìn thấy và chứng nhận.


Nói thật đơn giản dễ hiểu: Nếu bạn quyết định đằng nào cũng mua chiếc áo đấy, thì để buổi sáng vào mua mở hàng cho shop, chủ shop sẽ rất vui vẻ vì người mở hàng cho họ không đắn đo mặc cả, dễ tính và sòng phẳng, làm họ vui sướng vì hy vọng cả một ngày kinh doanh hanh thông (hoặc cả tháng, nếu sáng đó mùng Một). Mình không hề duy tâm, nhưng bởi vì người khác duy tâm, nên vì sao, không tặng cho họ cái thứ niềm vui và tin tưởng mà họ mong mỏi nhận được?


Mình bắt gặp cụm từ “Chúa Lòng Lành” ở đây đó, nhưng mình tin lòng lành nó lại chỉ nằm ở trong nhân gian thôi. Bởi vì chúng ta đang sống, chúng ta để cho nó trở thành hành động. Ta làm điều gì đó mà ta nghĩ tới người khác, quan trọng hơn, theo cách người khác ấy cảm nhận, chứ không phải cách ta cảm nhận, thì đó chính là lòng ta lành.


Sau này, hơn mười cuốn sách mới nhất của mình xuất bản trong 7 năm nay đều được trao cho những công ty sách mới mở, bé tí, thậm chí nếu không vì đọc sách Trang Hạ, thì có độc giả cho biết, cả đời họ chả biết công ty sách ấy là ai, chẳng bao giờ mua sách của công ty sách ấy.


Mọi người viết đều hy vọng trao bản thảo cho công ty sách có tên tuổi. Còn mình từ chối gần như tất cả những công ty sách lớn chỉ vì nghĩ:


Cũng cuốn sách ấy, mình đã có độc giả và thị trường, nên thay bằng việc mình góp phần làm giàu công ty sách lớn, thì ta trao cho những công ty sách mới mở những cơ hội. Đó là cái cách mình xây dựng cho họ TÍN NIỆM, và mình tự trình bày LÒNG LÀNH. Mình nghĩ điều đó tốt cho xã hội.


Dù tốt cụ thể thế nào, thì mình không biết. Và những người hợp tác, họ càng chẳng nhận biết.


Vì đôi khi chúng ta cứ sống mà chẳng suy nghĩ gì nhiều.


Filed under: Giá trị sống, tản văn
 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on April 01, 2014 07:30

Trang Hạ's Blog

Trang Hạ
Trang Hạ isn't a Goodreads Author (yet), but they do have a blog, so here are some recent posts imported from their feed.
Follow Trang Hạ's blog with rss.